Phan Tiểu Kiệt cạnh , dở dở , khuỷu tay khẽ huých một cái.
Lúc mới hồn, nghi hoặc . Thấy chép miệng về phía bục giảng, đưa mắt theo, dừng ở chỗ giáo sư Trương.
• Vị bạn học xem sách chăm chú thật đấy, em tên gì? – giáo sư Trương mỉm hỏi.
• Thưa thầy, em là Tô Thần. – vội đáp.
• Phần kiến thức phía sách, em hiểu ? – giáo sư hỏi.
• Tạm ạ, cơ bản là hiểu. – gật đầu .
Chung quanh lập tức vang lên một tràng xì xào, ai nấy đều bằng ánh mắt khó tả.
Trên gương mặt già dặn của giáo sư Trương thoáng hiện nét ngạc nhiên. Ông thật sâu một lúc, thấy trông giống dối, bèn chỉ lên đề bài bảng:
• Vậy em lên đây giải thử câu .
gật đầu, dậy bước lên.
• Tô Thần điên chắc. Cái điệu c.h.é.m gió mà tin . – một nam sinh đeo kính nhếch môi trêu, hạ giọng .
• Lý Nham, trêu chọc gì thế. Biết Tô Thần thật! – Hứa Lôi, lớp trưởng dãy , cau mày xuống.
• đó!
• Cậu hiểu nghĩa khác cũng hiểu.
Vài nữ sinh lượt lên tiếng bênh .
• Ha ha… Các cô đúng là mê trai. đôi co. – Lý Nham nhạt, khó chịu.
Lòng vốn phức tạp. Quan hệ của trong lớp dạo cũng tệ, nhưng chẳng thể lòng tất cả. Lý Nham thích Mễ Nhạn trong lớp, nhiều tỏ tình đều từ chối, mà đó Mễ Nhạn tỏ thiện cảm với . Thế là ghen. Tự tin thành tích của , luôn cho rằng bản mới xứng đáng chú ý. Việc bỗng dưng nổi tiếng trong mắt các bạn nữ khiến phục. Trong mắt , chỉ là giảm cân thành công nên trông khá hơn chút. Đàn ông trai thì gì, tài năng mới là mấu chốt.
• Lý Nham, “trâu bò” thế lên bảng ? – Quách Lỗi cũng bật châm chọc.
Sắc mặt Lý Nham khẽ đổi, cố nén cứng:
• Đề khó lắm. cũng dám chắc. Tô Thần càng thể .
• Vậy lỡ thì ? – Quách Lỗi hỏi vặn.
• Không thể. Nếu , … ăn luôn quyển sách ! – Lý Nham chỉ cuốn giáo khoa bàn, dứt khoát .
Vừa dứt lời, chúng tiếng ở phía :
• Xong ạ.
Bao ánh mắt lập tức đổ dồn về phía bảng và sững .
Ngay đề bài, chỉ duy nhất một kết quả ngắn gọn: “fx(x, y) = 18”.
• Em kiểu gì ? Quá trình ? – giáo sư Trương , tin nổi.
• Vừa đề là trong đầu em đáp án. Quá trình giải dài nên em lược bớt. Thưa thầy, đáp án của em sai ạ? – hỏi.
Cả lớp há hốc mồm, cằm như sắp rơi xuống đất.
Giáo sư Trương cũng ngây một lúc, khẽ gật đầu:
• .
• Lý Nham, tới màn biểu diễn của ! – Quách Lỗi nhếch môi .
• Không thể nào! Chắc chắn xem qua dạng đề tương tự. – sắc mặt Lý Nham khó coi, kêu lên.
Nghe tiếng ồn, giáo sư Trương về phía Lý Nham:
• Em , lớp xin đừng lớn tiếng. Điều em là thể. Đề do chính . Chỉ khi vận dụng hợp lý bộ điểm kiến thức dạy, mới thể giải .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-20-mot-chut-lien-biet-dap-an.html.]
• Vậy là xạo. Em tin thể một cái là đáp án. Căn bản thể! – Lý Nham cứng giọng.
• Tô Thần, thầy cũng đấy. Nói thật, thầy cũng khó tin. Em giúp thầy phần quá trình nhé. – giáo sư dịu giọng.
• Dạ ạ. – gật đầu. Tiện thể liếc Lý Nham một cái. còn chẳng nhớ từng đắc tội gì với .
HY
cầm phấn, bắt đầu trình tự giải lên bảng, bút liền mạch, nước chảy mây trôi.
Thư pháp mức độ thuần thục +2.
Thư pháp mức độ thuần thục +2.
…
• Không đùa chứ, vẻ Tô Thần thật đấy!
• Thần ca “trâu” quá!
• Dù chẳng hiểu gì, nhưng trông mà… trai ghê!
• Có ai giúp đang gì ? Sao chỉ vài ký hiệu giải?
Cả lớp xôn xao.
• Không thể nào! Nhất định đang màu, bừa. – Lý Nham vẫn cố chấp, dù chính cũng tin lời lắm.
Bên , đôi mắt đục mờ của giáo sư Trương bỗng lóe sáng. Ông kinh ngạc phấn khích , như phát hiện một khối ngọc thô mài giũa. Cách giải chỉ dùng kiến thức học, mà còn xâu chuỗi cả phần sách giáo khoa. Điều đó chứng tỏ khi nãy hề dối: thật sự hiểu, hơn nữa hiểu rõ.
“Thiên tài!”
Trong lòng giáo sư dâng trào thán phục. Thế giới thiếu tài, nhưng dạng thiên tài ông cũng chỉ gặp vài , thậm chí mấy là do chính tay ông dìu dắt.
• Thầy ơi, em xong . – .
• Rất . Dù em dùng cả những điểm thầy dạy, nhưng lời giải mỹ, chỗ bắt bẻ. – giáo sư Trương rạng rỡ, tò mò hỏi: – Em năng khiếu như , ngành Toán?
gãi đầu:
• So với nghiên cứu Toán, em… hứng thú kiếm tiền hơn ạ.
• Dung tục! – giáo sư nhíu mày, như sắt nung chịu thành thép. – Em thiên phú cực cao. Bây giờ vẫn muộn. Nếu em đồng ý, thầy thể xin cho em ngành Toán, chính thầy sẽ dạy. Sau trong lĩnh vực , em chắc chắn sẽ chỗ .
• Em xin thầy, nhưng… thôi ạ. – mỉm từ chối, về chỗ.
• Nghỉ xong thầy còn với em! – giáo sư giậm chân bực bội. Khó khăn lắm ông mới gặp một mầm non như thế, dễ gì bỏ qua.
Cả lớp ngẩn cảnh , cằm ai nấy sắp rơi nữa.
• Cmn, Thần ca, bao giờ “bá” thế hả! – Phan Tiểu Kiệt thản nhiên xuống, như đầu quen .
Xung quanh, ít bạn học cũng đầy sửng sốt.
• Nói mà, đây chỉ khiêm tốn thôi. – thuận miệng đáp.
• Đồ phản bội! Hứa sẽ cùng “học rác”, thế mà lén biến thành “học thần”! – Phan Tiểu Kiệt nghiến răng.
tặng một cái trợn mắt đúng kiểu “tự lĩnh ngộ ”, tiếp tục sách.
• Trời ơi, Tô Thần càng ngày càng sức hút.
• Cậu còn là học bá!
• Học bá gì, là học thần chứ! Không thấy giáo sư Trương đích dạy !
• Các … nếu chủ động tỏ tình, cơ hội ?
• …
Đám nữ sinh rì rầm bàn tán, thỉnh thoảng lén liếc . Trong mắt các cô, nghiêm túc sách chẳng khác gì nam chính bước từ một bộ phim thần tượng, đến cũng tỏa sức cuốn hút.