Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 198: Toàn dân cùng nhau học tiếng mèo kêu (canh ba)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:10:24
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối đó, nhớ lời dặn của Đàm Chí, khi ngủ Tô Thần lên Weibo thông báo với fan: hai bản hòa tấu piano và một ca khúc “Về quãng đời còn ” sẽ lên sóng ngay trong đêm.

Cùng lúc, cũng phụ Diệp Mộng, Nhậm Dĩnh quảng bá “Thiêu đốt Calorie” và màn song ca “Học mèo kêu” của hai cô nàng.

Bận rộn cả ngày, đặt lưng xuống là ngủ như đá. Trái , đám fan mê nhạc vẫn thức trắng, canh máy tính, điện thoại đợi nhạc mới.

Các group fan “đủ quân ”, bàn tán rôm rả:

“Chưa lên nữa hả, chờ sốt ruột luôn!”

“Còn hai bản piano nữa nha. nghiện piano để dễ ngủ lắm, hóng dã man.”

“‘Học mèo kêu’ là cái gì trời? Tên thôi thấy buồn .”

“‘Thiêu đốt Calorie’ cũng vui vui. Không ngờ nam thần lầy thế.”

“Mau lên nào, thần long ơi!”

“Qua nửa đêm đó, đừng hành hạ tụi tui nữa…”

Trong lúc còn đang nhao nhao, @all:

“Mau lên Nhi Nhạc tìm thử! Lên ! Nghe tạm ‘Thiên Không Thành’ nao lòng, tai sắp… mang thai!”

Trong nháy mắt, fan đồng loạt mở app, gõ “Tô Lâm”, quả nhiên thấy hai bản piano cùng “Về quãng đời còn mặt.

Đêm , vô fan chìm giấc mơ trong tiếng đàn “Thiên Không Thành” và “Tinh Không”, mơ những giấc mơ dịu nhất.

________________________________________

“Sáng , dậy ông !”

Tờ mờ sáng hôm , Tô Thần tiếng gõ cửa rộn ràng của cô em đ.á.n.h thức.

“Có chuyện gì?”

Anh ngáp một cái, thất thểu mở cửa.

“Nghe nè nè, bài piano với ca khúc của đang cháy khét!” Tô Mạt ôm iPad dúi tay .

“Biết , , ồn quá. Để rửa mặt .”

Tô Thần hời hợt phẩy tay, lững thững nhà vệ sinh.

“Anh thế, cái top 10 hết cả đó! Cũng chút phản ứng chứ.”

“Chuyện bình thường thôi. Em nghĩ tác phẩm của top 10 ?”

Miệng còn ngậm kem đ.á.n.h răng, liếc cô một cái, điềm nhiên.

HY

Tô Mạt há miệng cãi . Nghĩ ngợi giây lát, cô bỗng bật khanh khách:

“Mà , bài ‘Thiêu đốt Calorie’ cho hồi… giảm cân ?”

“Khụ khụ…”

Anh sặc nước súc miệng, suýt phun , lườm em gái: “Làm gì . Hai cô đó nhờ nên mới nhận lời.”

“Thật hả?” Tô Mạt híp mắt, tin lắm.

“Đương nhiên. Anh lừa em gì.” Anh né ánh mắt, cắm cúi đ.á.n.h răng.

“Thế còn ‘Học mèo kêu’? Không ngờ nha, cũng… đồng thú phết.” Cô lanh lảnh.

“Đi chỗ khác! Còn ăn sáng ?” Tô Thần đỏ mặt phẩy tay xua, bọt kem b.ắ.n tung tóe.

Tô Mạt né , hí hửng chạy xuống lầu.

“Con bé càng ngày càng tinh quái.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-198-toan-dan-cung-nhau-hoc-tieng-meo-keu-canh-ba.html.]

Anh lẩm bẩm, mặt sầm .

Rửa mặt xong, Tô Thần bếp chuẩn bữa sáng. Từ lầu, tiếng hát khe khẽ vọng xuống:

“Chúng cùng học mèo kêu, cùng meo meo meo meo meo… mặt vung cái điệu yêu kiều, aiu meo meo meo meo meo…”

Tay khựng , suýt bẻ gãy cán nồi. Cố trấn tĩnh, giả vờ thấy, tiếp tục bếp.

“Nhóc ơi, sáng xong ?”

Từ cầu thang, Ôn Hà : “Con trai tài quá, ca khúc mới dễ lắm. Nhất là ‘Học mèo kêu’ với ‘Thiêu đốt Calorie’, là mê luôn.”

“Hí hí…”

Theo là tiếng như chuông bạc của Tô Mạt.

Mặt Tô Thần đen như đáy nồi, im lặng là vàng.

“Cười gì mà ?” Ôn Hà liếc con gái.

“Con thích, quản ?” Tô Mạt lè lưỡi, càng to.

Hai con cãi lộn xuống lầu, lên sofa đắp mặt nạ.

“Chúng cùng học mèo kêu…”

Ít phút , một giọng nam trầm ấm, khí lực dồi dào, vang từ lầu xuống.

“Rắc!”

Tô Thần bóp mạnh quá, cán nồi gỗ… gãy đôi, thành nồi cũng móp.

Ngoài phòng khách, Ôn Hà và Tô Mạt đắp mặt nạ, cố nhịn đến rung cả vai.

“Cha! Lệch tông quá đó!” Tô Thần đen mặt bố.

“Thế ?”

Tô Văn Sơn gãi đầu, xòa: “Tại con cứ hát bên tai ba mãi, ba… lỡ tẩy não.”

Trong lòng Tô Thần khó chịu hối hận: thế đừng sáng tác bài .

Cảnh tượng tương tự còn diễn khắp nhà của fan. “Học mèo kêu” và “Thiêu đốt Calorie” quá… ma lực. Nhất là hai cô bé hát “Học mèo kêu”, giọng đáng yêu đến chảy m.á.u mũi, khiến ít fan vô thức hát theo. Rồi thì… tẩy não thật, dừng nổi.

“A a a! Quê quá, nãy lỡ học mèo kêu xe buýt!”

cũng . Chạy bộ sáng sớm mà tự nhiên gào ‘Thiêu đốt Calorie’, mấy cô chú ở công viên như quái vật…”

“Tô Lâm đúng là thiên tài. Muốn phỏng vấn xem nghĩ gì khi hai bài quá.”

“Chuẩn tiết , sợ nhịn hát toáng lên…”

“Nam thần ơi là nam thần, kiểu… ‘đậu bỉ’ thế …”

Tô Thần cầm điện thoại, lặng lẽ group chat của fan mà thấy cả . Đang ăn bánh bao, bỗng gật gù… ngân nga theo điệu “Học mèo kêu”.

“Mẹ? Thôi ạ?” Anh nhíu mày.

“Thần Thần, con giận gì . Mẹ thấy mà. Cơ mà hai cô bé hát tới. Lần con dạng thì để hát, đảm bảo còn hơn.” Ôn Hà đầy tự tin.

“Phụt!”

Tô Mạt nhịn nổi.

Khóe mắt giật giật, Tô Thần cắm đầu ăn thật nhanh, “chuồn” khỏi nhà như chạy giặc, lái xe thẳng tới trường. Ở nhà nữa chắc bùng nổ mất.

đến trường còn… t.h.ả.m hơn.

Vừa gửi xe sân, vài bước chỗ “meo meo”, chỗ hô “Thiêu đốt Calorie”. Anh đưa tay day trán, tăng tốc về ký túc xá, thầm thề: từ nay đ.á.n.h c.h.ế.t cũng để loại ca khúc … tung hoành ngoài đời nữa.

 

Loading...