Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 180: Làm sao cùng Cường Ca nói chuyện (bốn canh)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:10:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Cường lập tức hiểu .

Hóa đây là một đám phú nhị đại thể đụng !

HY

Ánh mắt liếc qua Tô Thần đang . Chu Cường nhíu mày, do dự một thoáng, bất ngờ đập tay n.g.ự.c ầm ầm, hiên ngang :

“Không ! nguyên tắc. Đã nhận tiền, thì giữ trật tự cho quán bar. Dù đây là quán của nhà , cũng bảo đảm khách khác quấy rầy. Có ân oán thì ngoài giải quyết; trong quán rượu cấm gây sự.”

Bốn phía lập tức lặng một cách quái lạ; từng ánh mắt kinh ngạc dồn về phía Chu Cường.

“Đại ca lắm!”

, quá chuẩn!”

“Không hổ là đại ca! Nói sai: lấy tiền việc, đạo lý hiển nhiên.”

Một đám đàn em bỗng vỗ tay hò hét, Chu Cường bằng ánh mắt đầy sùng bái.

Ngay cả khách quanh cũng cuốn theo, vỗ tay rào rào.

Chu Cường vênh mặt, bộ dạng đắc ý thấy rõ.

Tô Thần và đưa mắt , nhịn thầm cảm thán:

là… nhân tài!

“Anh ngốc ?”

Gã thanh niên sững hồi lâu, Chu Cường như đồ ngốc.

“Này , năng với Cường Ca kiểu gì thế? Đừng tưởng nhà tí tiền là sợ .” Chu Cường sầm mặt. Vết sẹo nơi khóe mắt khiến lúc trông hung hăng trò.

Mấy đàn em tín cũng trừng mắt phụ họa.

Thanh niên giật , hoảng hốt lùi .

Đời đầu gặp kiểu ngang trái như , thật sự sợ bọn nổi điên xông đánh.

“Chu Cường, điên ? Đang trò gì thế, mau tránh !” Ông chủ quán bar lo lắng quát.

“Ông chủ, tuy ông là kim chủ của , nhưng thể bắt bỏ nguyên tắc.” Chu Cường đáp rành rọt.

Tất cả mà… khóe miệng giật.

là diễn sâu. Suýt nữa cũng tin.” Tô Thần đảo mắt, lầm bầm.

“Khụ khụ…”

Một bên, Lâm Vũ Manh bụm miệng trộm; ngu mấy cũng hiểu đang chuyện gì.

Nhờ tên “quái” khuấy một mẻ, bầu khí căng như dây đàn bỗng dịu hẳn.

Trì Nhạc cùng đám trai gái đột nhiên lúng túng.

Động thủ ? Nếu đám đầu trọc nhúng tay, bọn chắc chắn đ.á.n.h .

Không động thủ ? Lời hù dọa phun , rút thì mất mặt.

“Móa nó! Hôm nay xả cơn . Ai dám cản là đối đầu với !” Trì Nhạc tức tối hét.

“Nếu là thì ?”

Một giọng ôn nhu hòa nhã vang lên. Lại bước tới.

Đám đông ngoảnh , thấy đến thì đồng loạt sửng sốt.

“Sao cũng tới? Hôm nay náo nhiệt thật.” Tô Thần khẽ thì thầm.

Người đến chính là Thẩm Thiên Trạch—thiếu gia nhà họ Thẩm ở Ma Đô, từng tự xin Tô Thần và bồi thường một khoản năm nghìn vạn.

“Trạch Ca…”

Thấy Thẩm Thiên Trạch, Trì Nhạc và đám bạn nhao nhao chào.

Nếu xếp hạng thế hệ trẻ hào môn ở Ma Đô, Thẩm Thiên Trạch chắc chắn ở tầng cao nhất—lời sức nặng bậc nhất.

Cũng vài thể so vai, nhưng ít khi lẫn nhóm .

“Trạch Ca, tụi em còn tưởng tới.”

Gã thanh niên khoe gia đình đầu tư quán bar .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-180-lam-sao-cung-cuong-ca-noi-chuyen-bon-canh.html.]

“May là đến. Không thì các gây họa lớn .”

Thẩm Thiên Trạch liếc , mỉm Tô Thần:

“Tô Thần, đó tránh mặt một vòng, nhưng giờ tiện. Mấy đều là bạn của . Hôm nay chuyện để họ xin . Bỏ qua chứ?”

Vừa dứt lời, Trì Nhạc cùng đám công tử tiểu thư c.h.ế.t lặng, mắt trợn tròn như hóa đá.

“Anh đến kịp, đ.á.n.h thật, thì bỏ qua.” Tô Thần nhún vai, coi như nể mặt.

“Cảm ơn.”

Thẩm Thiên Trạch gật đầu, lớn:

“Xin ! Vừa chỉ là một màn náo. Hôm nay bộ chi tiêu trong quán, bao!”

Tiếng reo hò vang dậy.

“Chúng chơi cũng đủ , về thôi.” Tô Thần .

Phan Tiểu Kiệt và tự nhiên ý kiến, lượt gật đầu.

“Tô Thần, ở thêm chút . Bạn lỡ quét mất hứng, cũng nên cho bọn họ cơ hội bù đắp.” Thẩm Thiên Trạch mỉm .

Ân oán giữa và Tô Thần giải, cơ hội thì giao hảo.

đúng… vị … Thần ca! Hôm nay bọn , nhất định cho cơ hội lời xin .”

Gã thanh niên bên cạnh Thẩm Thiên Trạch vội phụ họa, sang giục ông chủ quán:

“Còn ngẩn đó? Rượu ngon nhất mang hết !”

“Vâng, …”

Ông chủ toát mồ hôi lạnh, ôm bụng bia chạy rầm rập thu xếp.

“Không cần. Chưa gì to tát, để bụng.”

Tô Thần mỉm , liếc sang Trì Nhạc đang mặt cứng đờ, giọng cảnh cáo:

rõ chuyện giữa và Lý Giai, nhưng Lý Giai là bạn của —cũng là chị em của bạn gái .”

Đối mặt với mà ngay cả Thẩm Thiên Trạch cũng tự nhận né qua, Trì Nhạc còn dám gì? Hắn gật đầu cứng ngắc:

hiểu gì. Từ nay, quấy rầy cô nữa.”

Tô Thần khẽ gật, đưa Lâm Vũ Manh và rời .

Đi ngang Chu Cường, vỗ vai .

Chu Cường rùng , xúc động đến phát run; từng lỗ chân lông như… mở toang.

Mèo cái meo… ôm đúng đùi !

“Có dịp uống với vài ly.” Thẩm Thiên Trạch mời.

Tô Thần một cái, mỉm gật đầu.

Chỉ đến khi Tô Thần và nhóm bạn khỏi, Trì Nhạc mới thở phào.

“Trạch Ca, rốt cuộc là ai ? Em ai như thế bao giờ.” Gã thanh niên bên cạnh Thẩm Thiên Trạch tò mò hỏi.

Thẩm Thiên Trạch liếc nhạt:

“Các nếu thấy mạnh hơn Triệu Thái, thì cứ việc chọc .”

Không gian lặng như tờ; mấy tiếng hít khí lạnh vang lên.

Trì Nhạc cảm thấy chân mềm nhũn, suýt bệt xuống; lưng ướt mồ hôi lạnh.

Suýt nữa thì vạ miệng đụng miếu Long Vương!

“Ôi trời ơi, may mà đánh.”

Gã thanh niên còn run, lau mồ hôi trán, Chu Cường đầy ơn:

“Cường Ca, em theo !”

Những khác cũng đồng loạt Chu Cường bằng ánh mắt cảm kích.

“Dễ , dễ . Không cần cảm ơn. chỉ điều .”

Chu Cường cố kìm xúc động, phẩy tay vẻ thản nhiên.

Loading...