Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 15: Có phải là coi trọng Thần ca

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:01:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mức thuần thục bóng rổ đạt 1000 — đẳng cấp nâng lên trung cấp.

Trước đó Tô Thần cũng lướt vài cuốn kỹ thuật bóng rổ, tích lũy chút ít kinh nghiệm. Giờ chạm ngưỡng trung cấp, trong đầu lập tức ùa về một mớ kiến thức nền tảng.

Ngẩng sang phía Lâm Vũ Manh, thấy cô vẫn sững sờ dõi theo trận đấu trong sân. Tô Thần bỗng nhớ trong căng-tin cô từng thừa nhận thích con trai chơi bóng. Bàn tay vô thức siết chặt.

Vốn chậm khoản , từng yêu đương, tự nhận là “thích”, chỉ thấy trong lòng nghèn nghẹn, như bảo vật quý giật mất.

Trận đấu đang cao trào. Hai bên ăn miếng trả miếng, điểm giằng co, khoa Kinh tế tạm dẫn hai điểm.

Quanh sân, xem mỗi lúc một đông. Không ít nữ sinh hò reo cổ vũ cho Phó Húc Dương.

“A!”

Đang dẫn bóng đột phá, Phan Tiểu Kiệt hậu vệ đối phương va , ngã xuống đất. Có vẻ trẹo mắt cá, ôm chân rên lên một tiếng.

“Mẹ kiếp, chơi bóng đ.á.n.h hả?”

HY

Quách Lỗi lửa bốc tới ót, lao tới đẩy mạnh đối thủ.

“Anh gì đấy? Nó tự thể kém thôi.” Gã thanh niên cũng gầm lên.

“Nhắc tao xem!” Quách Lỗi nắm chặt tay.

“Quách Lỗi, gì thế? Đánh là giơ nắm đ.ấ.m ? Có còn là đàn ông ?” Phó Húc Dương lạnh giọng mỉa.

đó, bóng rổ va chạm là thường. Quách Lỗi, đừng kiếm chuyện.”

“Ai các cố ý .”

Hai bên gườm gườm, sắp sửa thành ẩu đả.

“Đủ !”

Phan Tiểu Kiệt nén đau, cất tiếng: “Đau chân chút thôi, chuyện thường sân. Đừng quá. Hôm nay là ngày đầu tân sinh nhập học, đừng để đàn mất mặt.”

Nghe , dần hạ hỏa.

“Giờ tính ? Không ai nó.” Một nam sinh khoa Tài chính nhíu mày.

Phan Tiểu Kiệt đảo mắt quanh, dừng ở Tô Thần, bĩu môi: “Ai bảo là ? Kìa.”

Mấy ánh mắt cùng về phía Tô Thần.

“Hắn chẳng chơi ?” Quách Lỗi trầm giọng.

“Cho bắt . Thể trạng của Thần ca đảm bảo . Cần chủ lực thì… đến lượt . Để thử, tớ sẽ nhắn nhóm xem ai chạy sang kịp.” Phan Tiểu Kiệt .

Quách Lỗi gật đầu. Lúc còn dự , đành .

“Còn đáo để ? Đánh thì một câu.”

Cách đó xa, Phó Húc Dương sốt ruột giục.

“Câm miệng một lát.”

Quách Lỗi lườm , đỡ Phan Tiểu Kiệt dậy thẳng đến chỗ Tô Thần.

“Ổn chứ?” Tô Thần hỏi.

“Không . Thần ca, tới lượt !” Phan Tiểu Kiệt .

Mắt Lâm Vũ Manh sáng rỡ, gương mặt ửng hồng vì hồi hộp.

“Vậy thử.”

Tô Thần từ chối.

“Học trưởng cố lên!”

Lâm Vũ Manh đan hai tay, nghiêm túc cổ vũ. Tô Thần dáng vẻ đáng yêu , khóe môi khẽ cong, gật đầu mỉm .

“A Thần, lát nữa chủ yếu phòng thủ. Bóng tới tay thì chuyền cho .” Quách Lỗi dặn.

“Rõ.”

Tô Thần đáp hờ, còn trong đầu tính toán riêng.

Trận đấu tiếp tục.

Anh kích hoạt kỹ năng “Bước nhanh”: tốc độ tăng 50%, thể lực tiêu hao giảm một nửa trong ba mươi phút. Với tốc độ hiện tại mà còn cộng thêm nửa bậc — đùa.

“Phó ca!”

Hậu vệ cầm bóng hô khẽ, giật lưng chuyền cho Phó Húc Dương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-15-co-phai-la-coi-trong-than-ca.html.]

Phó Húc Dương giơ tay đón bóng, mắt bỗng lóe một bóng . Bóng cắt gọn.

Tô Thần lập tức phất đường bóng dài cho Quách Lỗi đang thoát kèm. Quách Lỗi bật tốc độ, lên rổ nhẹ như , đưa bóng chạm bảng rổ.

“Vãi… A Thần! Đẹp trai quá! suýt kịp .”

Ghi điểm xong, Quách Lỗi tròn mắt Tô Thần.

“Bóng chuẩn.”

“Tô Thần, lắm! Cú cắt đó mượt thật.”

“Cậu nhanh ghê!”

Ba còn phấn khích tấm tắc.

Phía bên , mặt Phó Húc Dương sầm . Bóng đến tay mất, còn kịp phản ứng. Tự nhận đ.á.n.h , giờ “dạy” bài như thế, tức nổ. Khổ nỗi… đối phương còn trai hơn.

“Phó ca, đừng bận tâm, trùng hợp thôi.” Cậu đồng đội chuyền an ủi.

Phó Húc Dương gật nhẹ: “Chút nữa bóng đưa thẳng cho . Các kèm chặt bốn còn . Thằng nhóc , để dạy nó chơi bóng.”

“Ok!”

Cả đội đồng thanh.

Phó Húc Dương bắt đầu dằn bóng, từng bước áp sát Tô Thần — đang bỏ kèm.

Một–đối–một?

Tô Thần liếc quanh, thấy Quách Lỗi và mấy dính như sam.

Phó Húc Dương tới mặt, phô diễn loạt động tác đảo bóng hoa mắt.

“Tú Nhi… là đó ư?”

Tô Thần dở. Định dằn mặt đây ư?

Đột nhiên, Phó Húc Dương xoay qua mượt, khiến đám nữ sinh xung quanh hét ầm.

Người qua — bóng vẫn ở .

Khoảnh khắc xoay lưng, Tô Thần thò tay “nhặt” trái bóng, phóng thẳng về phía rổ đối phương.

Tốc độ của quá nhanh. Khi cả sân kịp hiểu chuyện gì đang xảy , sang nửa sân bên ; đuổi theo chỉ còn bóng lưng.

Điều khiến “tức hộc máu” là: tới vạch ném phạt, Tô Thần , điềm nhiên “lấy thước canh” — nhún nhảy thử hai cái, mới tung bóng.

Bộp!

Bóng chạm bảng, lọt lưới gọn ghẽ.

Mọi há hốc miệng. Rồi—

“Phụt… ha ha…”

Quách Lỗi là bật đầu tiên. Tiếng lan khắp sân.

Tô Thần gãi đầu, ngơ ngác chẳng hiểu vì cái gì. Anh ghi điểm mà?

“Anh thú vị ghê!”

“Mà cũng giỏi đấy, Phó Húc Dương cướp bóng hai liền.”

“Đẹp trai! Lại… ngốc đáng yêu. Muốn ôm, hôn, bế bổng quá .”

“Không bạn gái .”

Ngoài đường biên, Lâm Vũ Manh hai tay ôm má, mặt hồng như nhuộm, đôi mắt sáng rỡ chỉ còn hình bóng một sân.

“Học , thật lòng để ý Thần ca nhà chúng ?” Phan Tiểu Kiệt nghiêng , trêu.

“Anh… gì thế? Em… em .”

Lâm Vũ Manh giật , đỏ bừng cả mặt, cúi gằm, năng lắp bắp.

“Học , nếu thích thật thì chủ động chút. Hạnh phúc là do giành. Nhìn mấy cô quanh sân . Với sức hút của Thần ca bây giờ… chậc chậc… đối thủ của em ít .” Phan Tiểu Kiệt giọng từng trải nhắc khéo.

Lâm Vũ Manh ngẩng lên lướt một vòng các nữ sinh, theo ánh mắt họ về phía Tô Thần. Bàn tay nhỏ khẽ siết .

 

Loading...