Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 136: Giải tỏa kỹ năng đặc thù

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:09:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

— Ha ha… , , !

Trương Văn Ba nở hoa, từ bục giảng đưa cho Tô Thần một cuốn sổ mỏng:

— Trong là phạm vi ôn thi thầy liệt kê, kèm vài đầu sách thầy đề cử. Với khả năng tự học của em chắc vấn đề. Có gì hiểu thì cứ tìm thầy.

Tô Thần nhận sổ.

— Em điện thoại của thầy ? — Trương Văn Ba nheo mắt hỏi.

— Dạ ạ. — Tô Thần lắc đầu.

Trước đó, buổi đầu lớp thầy từng lên bảng, nhưng lưu.

— Vậy lấy máy , thêm luôn . Số của thầy là…

Thầy chậm rãi dãy . Tô Thần lưu danh bạ bấm gọi xác nhận.

— Tốt. Em thể tự học. Có vấn đề cứ gọi. Vòng loại là tuần , đến lúc đó thầy sẽ thông báo điểm tập hợp. — Trương Văn Ba hài lòng phất tay.

Tô Thần thư viện nữa, tìm một chỗ gần cửa sổ trong lớp xuống. Một tay chống cằm, một tay lật hai cuốn sách mang theo, lười nhác mà yên tĩnh.

Dưới nắng sớm ấm áp, trong mắt đám nữ sinh, cảnh … quá cuốn. Ánh cứ dính lấy, hết lén liếc ngắm thẳng, chẳng tài nào kiềm chế.

— Xem chừng “ai đó” trong lớp thì các em gái chẳng buồn thầy giảng nữa. Thôi , hôm nay thầy già việc cho các em một .

Trương Văn Ba đành đặt giáo trình xuống, sang Tô Thần:

HY

— Tô Thần, tiết em lên giảng cho cả lớp nhé.

Cả lớp sững . Đám nữ sinh mắt sáng rực.

— Hả? — Tô Thần ngơ ngác ngẩng lên.

— Em , những đôi mắt , em nỡ từ chối ? — Thầy như hồ ly già.

Tô Thần đảo mắt quanh lớp: nữ sinh ai nấy đều chờ mong, chằm chằm.

— Các em Tô Thần giảng ? — Trương Văn Ba hỏi.

— Muốn!!! — Tiếng đáp vỡ òa. Nhất là dàn nữ, giọng bén mà vang.

Khóe miệng Tô Thần giật nhẹ.

— Em… giảng ạ. Từ chối ?

— Không thể!!! — Nữ sinh đồng loạt hét.

— Thấy , do em cuốn hút quá đấy. — Thầy nhún vai.

— Lỗi của em? — Tô Thần trợn mắt, đành dậy bước lên bục.

— Vậy thầy xuống học trò một bữa. — Trương Văn Ba vui vẻ rời bục, tìm chỗ hàng đầu xuống.

Đứng bục, Tô Thần giáo trình, cau mày gãi đầu. Kiến thức thì nắm, nhưng bảo giảng… mở đầu .

lúc , trong đầu bỗng vang lên một dòng nhắc:

Giải tỏa kỹ năng đặc thù: “Danh sư”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-136-giai-toa-ky-nang-dac-thu.html.]

“Kỹ năng đặc thù?”

Anh giật , mở “bảng kỹ năng” trong đầu. Ở chính giữa là một biểu tượng mới, hiển thị cấp độ độ thuần thục.

Danh sư: Kỹ năng đặc thù. Khi túc chủ biểu diễn hoặc giảng giải một kỹ năng nào đó, sẽ lĩnh hội dễ hơn. Kỹ năng của túc chủ càng cao, hiệu suất lĩnh hội của khác càng lớn.

“Trước giờ quan sát khác để tăng độ thuần thục. Còn kỹ năng thì ngược .”

Hiểu ý nghĩa, lòng mừng thầm. Có “Danh sư”, về dạy đủ thứ thiên tài. Nhất là cô “học cặn bã” Lâm Vũ Manh — mấy hôm nay kèm nàng học gần như bào mòn tế bào não — từ nay nhẹ nhàng hơn nhiều.

— Đừng căng thẳng, em cứ phần hiểu, đưa vài ví dụ minh họa là . — Trương Văn Ba nhắc khẽ.

Tô Thần gật đầu, cất giọng:

— Mọi mở trang 52, đoạn đầu. Đây là một định nghĩa cơ bản của định thức trong đại tuyến tính. Em hiểu thế

Chẳng mấy chốc, cả lớp — kể cả Trương Văn Ba — đều ngây .

— Ủa, ảo giác ? Sao còn dễ hiểu hơn thầy giảng?

— Trời ơi, hiểu thật! Mình là học bá tiềm ẩn ?

— Bớt ảo tưởng . Là Tô Thần giảng đấy!

là học thần, rõ mà mạch lạc ghê!

Tiếng xì xào râm ran. Trương Văn Ba Tô Thần thao thao bục, bỗng… hoài nghi đời . Kiến thức thầy nắm quá rõ, nhưng Tô Thần , tựa như phức tạp lột tả đến tận gốc, giản dị mà trúng chỗ. Hơn nửa đời lớp, chẳng lẽ thua một “ nhóc” mới lên bục đầu?

Không thể tin nổi. Hay đây là Archimedes chuyển thế?

Sau sửng sốt là phấn khích. Trương Văn Ba dán mắt lên bục, mặt cũng rạng hồng. “ là thiên tài toán học hàng thật giá thật! Nếu kéo em con đường nghiên cứu, thành tựu chắc phi phàm. Lúc , thầy mang danh dẫn đường, cũng đủ để lưu danh giới toán.”

Thầy âm thầm quyết: để Tô Thần cảm cái của toán học, thương cái chân lý của nó, sẽ tự nguyện mê.

Còn Tô Thần bận tâm ai nghĩ gì. Anh say sưa trong niềm vui “truyền đạo”: khó trách xưa các bậc tông sư thích khai tông lập phái, thu đồ dạy học — quả là sướng tay sướng miệng.

Anh giảng nghiêm cẩn; lớp chăm chú . Một tiết trôi qua nhanh. Chuông tan học vang lên, nhiều vẫn… tiếc nuối.

— Mình điên ? Lại thích giảng!

— Trước đây cứ đến cao là buồn ngủ, giờ Tô Thần thấy… hết!

— Giảng nữa , giảng nữa ! thành học bá!

— Không xuống tiết! Muốn học tiếp!

yêu cao !

Tiếng nhao nhao dậy lên. Tô Thần cạn lời, thầm khen hệ thống đúng là “ngưu”.

— Không thể giảng tiếp , một tiết thôi mà cổ họng em rát . — Anh lắc đầu, bước xuống.

— Đại lão, mời uống nước! — Lớp trưởng Hứa Lôi ở dãy đầu bật dậy, rạng rỡ, đưa chai nước.

Tô Thần ngẩn đón lấy, vỗ vai cô:

— Khá lắm. Nể chai nước , hiểu cứ tìm .

— Vâng, đại lão vất vả ! — Hứa Lôi càng ngọt.

 

Loading...