Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 133: Như một đứa bé ba trăm cân

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:09:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôn Rộng sải bước tới, chào:

— Hai vị khỏe chứ?

Nghe tiếng, Tô Thần và Từ Lượng cùng , ánh mắt thoáng ngạc nhiên đàn ông mập mạp.

— Chào hai , là Tôn Rộng, chủ nhà hàng . — Tôn Rộng tươi tự giới thiệu.

— Ồ, chuyện gì ? — Tô Thần kẹp càng cua bỏ miệng, mặt tỉnh bơ hỏi.

Trong kênh livestream, bình luận lập tức rộn ràng:

[Ôi chao, chủ quán “triệu hồi” luôn kìa!]

[Ha ha, chủ quán mà sợ. Nếu dẫn chương trình ngày nào cũng tới “lên lớp” thì quán lỗ to mất.]

[Buổi lên lớp vui thật.]

[Nam thần cool ngầu cứ để nhé, đừng sợ. Buffet chẳng lẽ cho ăn chắc?]

[...]

— Không… gì lớn. chỉ hỏi hai , hải sản bên còn chứ? — Nhìn phản ứng thản nhiên của Tô Thần, khóe mắt Tôn Rộng giật, cố nặn nụ .

Thực , bảo là “xót của” thì đến mức. Ở cái đất Ma Đô tấc đất tấc vàng mà mở nhà hàng buffet hải sản sang trọng thế , bản ông cũng nền tảng. Chỉ là thấy “kịch bản” khác hẳn dự đoán: ăn nhiều thế, đến mức ông chủ đích mặt, mà đối phương chút ngại ngùng nào.

— Ổn, tươi. Sau bọn còn ghé thường xuyên. — Tô Thần nhai gật đầu.

Nụ khuôn mặt tròn của Tôn Rộng khựng một nhịp, ông gượng :

— Tươi là chắc . Hải sản nhà đều nhập trong ngày. Ở Ma Đô khó tìm chỗ thứ hai.

Vài thực khách xung quanh góp vui:

— Chủ quán “chơi lớn” đó!

Nói thật trêu cũng khó .

Bình luận trong phòng livestream nổ tung:

[Chủ quán hì hì, trong lòng: mmP…]

[Nam thần cố ý trêu , vui ghê.]

[Chủ quán: “Sao theo đúng kịch bản trời?”]

[Tàn nhẫn quá, nhưng tui thích.]

[...]

Mấy nữ nhân viên bưng khay hải sản trở , trông thấy cơ mặt Tôn Rộng giật giật liên hồi. Trong bụng họ thầm kêu: ăn khỏe thật, còn định ăn bao nhiêu nữa?

Biết đàn ông bên cạnh là ông chủ, bốn cô gái mặt ngượng.

— Chủ quán, đừng buồn. Em thật nha, hôm nay là đang… lời đó. — Lục Nguyệt khúc khích.

— Lời gì cơ? — Tôn Rộng ngơ ngác cô.

— Anh qua Shark TV ? Anh Tô Lâm đây là đại streamer bên đó đấy. Nhân khí mấy triệu. Đây chẳng quảng cáo miễn phí quá xịn còn gì. — Lục Nguyệt chỉ chiếc điện thoại đang đặt bàn.

, fan tới check-in chắc đông lắm. — Vương Thiến Thiến phụ họa.

“Mấy triệu nhân khí?” Tôn Rộng thoáng sững, đôi mắt ti hí bỗng sáng rực. Ông bỗng đổi sắc, nghiêm giọng:

— Nói gì thế? Bác đây tiếc mấy miếng đồ ăn cơ chứ!

Rồi ông lập tức nở nụ :

— Thật thấy em ăn khỏe mà dáng vẫn gọn, bác mừng lắm. Người “nghiện ăn” chúng ngưỡng mộ điều đó nhất, nên hỏi thăm chút bí quyết giữ dáng thôi.

— Thật hả? — Các cô nửa tin nửa ngờ.

— Ấy là đương nhiên. Bác mở buffet thì sợ gì khách ăn nhiều. Mai mốt mấy cô cứ đến, bác giảm thêm hai mươi phần trăm. — Tôn Rộng vỗ n.g.ự.c đ.á.n.h “bộp bộp”, cả rung theo.

Bình luận lăn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-133-nhu-mot-dua-be-ba-tram-can.html.]

[Chủ quán muối ghê!]

[ suýt tin thật. Mà công nhận ổng trúng tim đen : để ăn nhiều mà béo, hả nam thần?]

[Ước gì ăn bao nhiêu cũng mập.]

[Buffet , mai đóng dấu.]

[...]

— Cậu là Tô Lâm ? Cho xin phòng livestream. Nói thật chứ, rảnh cũng xem Shark TV lắm. — Tôn Rộng hí hửng rút điện thoại.

Lục Nguyệt đưa tay cầm máy, giúp ông đúng phòng.

Thấy nhân khí hơn năm trăm vạn, Tôn Rộng mừng như mở cờ trong bụng. Ông nạp liền hai vạn, phóng một mạch mười quả “siêu hỏa tiễn”, kèm địa chỉ nhà hàng:

HY

[Đông Hải Long Cung – chủ quán Tôn “mập” gửi 1 Siêu Cấp Hỏa Tiễn!]

[Đông Hải Long Cung – chủ quán Tôn “mập” gửi 1 Siêu Cấp Hỏa Tiễn!]

[...]

Phòng chat rộn ràng:

[“Đông Hải Long Cung”? Tên nhà hàng chất đó!]

[Chủ quán chịu chơi!]

[Quảng cáo thế mới là đẳng cấp đại lão.]

[Quyết định , mai “lên lớp”.]

[Béo mà khôn. Nam thần, nhanh thu tiền quảng cáo!]

[...]

Tôn Rộng luồng bình luận, sung sướng như nở hoa trong bụng. Hiệu quả miễn bàn.

— Chủ quán đúng là đầu óc kinh doanh đỉnh. — Tô Thần giơ ngón tay cái.

— He he, cũng nhờ hết. — Tôn Rộng rạng rỡ như… một đứa bé ba trăm cân. Rồi ông ngoái dặn hai cô phục vụ: — Mang thêm hải sản cho Tô Lâm. Chiều nay về mẻ tôm hùm Úc, bưng thêm mấy con!

— Dạ! — Hai cô gái líu ríu chạy .

Tô Thần liếc Tôn Rộng, thoáng nảy ý. Anh hỏi:

— Anh Tôn , quán đông khách thế, hứng mở chi nhánh chung ?

— Cậu đầu tư? — Mắt Tôn Rộng lóe sáng.

Ông vốn mơ mở rộng nhưng vốn liếng dồn hết quán . Nghe Tô Thần “hợp tác”, tim ông đập thình thịch.

Từ Lượng và bốn cô gái cũng tròn mắt: tự dưng bàn mở chi nhánh?

— Ừ. sẵn một khoản tiền mặt, để ngân hàng cũng phí. Thấy ăn mát tay, nên bắt tay mở rộng. Thấy ? Nghĩ thử nhé. — Tô Thần .

— Quá chứ! À… xuống bàn luôn ? — Tôn “mập” rưng rưng phấn khích.

— Dĩ nhiên. — Tô Thần gật đầu.

Tôn Rộng kéo ghế , hình “cuồn cuộn” chiếm hẳn hai chỗ. May cái bàn đủ rộng.

Phòng chat tiếp tục vỡ òa:

[Chuyện gì trời? Nam thần chuẩn mở buffet riêng?]

[Quá đột ngột! Nói đầu tư là đầu tư thiệt luôn?]

[Trông đợi chi nhánh. Nhất định cổ vũ!]

[...]

— Mọi ơi, hôm nay tới đây nhé. bàn với chủ quán chút chuyện đầu tư. Tạm đóng livestream! — Tô Thần ống kính , “tắt sóng” trong một nốt nhạc.

 

Loading...