Thấy Tô Thần đặt cọc mua xong chiếc xe sang hơn ba trăm vạn, Kim Hồng và Ô Nhã đều tâm trạng khác .
Kim Hồng chấn động, trong lòng thấp thỏm: chọc nên chọc. Tuổi trẻ mà của cải như , thể là con nhà giàu nổi tiếng ở Ma Đô; nếu mang thù tìm đến trả thù thì ?
Còn Ô Nhã, cảnh Lâm Vũ Manh mở cửa cho Tô Thần, trong lòng ghen lửa bừng bừng. Cô bỗng gọi tên Lâm Vũ Manh thật to:
— Manh Manh!
Lâm Vũ Manh đang chuẩn bước lên xe thấy tiếng gọi, đầu về phía Ô Nhã bằng ánh mắt nghi hoặc.
— Có rảnh thì tụ tập cùng . — Ô Nhã nở nụ gượng, cố che giấu cảm xúc.
Lâm Vũ Manh há miệng, từ chối nhưng .
— Không cần. — Tô Thần cô đáp, Lâm Vũ Manh : — Lên xe , chúng mua đồ.
Lâm Vũ Manh nhẹ gật đầu, cuối cùng ánh mắt phức tạp liếc Ô Nhã một cái lời nào, lên xe.
Tô Thần liếc qua Ô Nhã, lạnh lùng : — Sau giữ cách với Vũ Manh một chút, cô khác với chị. Rồi vòng qua vị trí lái, nổ máy, xe rời khỏi cửa hàng.
Ô Nhã thấy xe mất, hai tay nắm chặt, đôi mắt dài hẹp hiện đầy oán độc.
— Đứa trẻ đó lai lịch gì mà ? Đáng c.h.ế.t, đừng chọc đến phiền toái gì. — Kim Hồng hối hận thì thầm, nghĩ Tô Thần lẽ chỉ là một giàu mới nổi, chứ con nhà hào môn thực thụ.
Ô Nhã liếc Kim Hồng, trong lòng trào lên xem thường và buồn nôn. Từ khi cô sa cuộc sống truy cầu vật chất, cô từng nghĩ đàn ông chỉ cần tiền, sẵn sàng chi trả cho cô thì những thứ khác quan trọng. hôm nay Tô Thần — vốn dáng vẻ bình thường, mập — Lâm Vũ Manh sủng như , cô mới nhận , dù truy cầu vật chất, vẫn thể lựa chọn hơn. Lòng hối hận, lòng ghen, dần dần hóa thành oán độc.
— Tiểu Nhã, đừng giận. Kiểu đừng trêu . — Kim Hồng an ủi, vòng tay ôm eo Ô Nhã.
— Ừm, tình yêu , mua xe ! — Ô Nhã cố nén khó chịu, khanh khách. Dù quyết định vung bạc, nhưng cô nhất định lấy thù lao — mấy ngày thể phí phạm công sức.
...
Trên xe, Tô Thần thấy Lâm Vũ Manh vẫn còn vẻ buồn bã, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, an ủi. Cảm nhận ấm từ lòng bàn tay , lời lo lắng của , Lâm Vũ Manh bỗng thấy một dòng nước ấm trào trong lòng, nở nụ gật nhẹ:
— Ừm, Thần ca, em bận tâm mấy chuyện .
— Thế mới ngoan. Giờ chúng khu mua sắm dành cho bộ nhé — Tô Thần , vuốt mũi cô đầy trìu mến.
Họ đậu xe kéo tay dạo phố. Trời bỗng âm u, dễ chịu hơn buổi nắng đó.
Tại một quán sữa, họ mua cốc nước ép dưa hấu thật lớn. Lâm Vũ Manh uống mút mát, thỉnh thoảng tươi như hoa cho Tô Thần ăn một ngụm. Nỗi thoải mái đó dường như tan biến.
Vì cả hai đều vẻ và phong thái ngọt ngào, họ thu hút ánh ngưỡng mộ của nhiều đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-127-tren-duong-gap-fan-ham-mo-cau-chup-anh-chung.html.]
Cách đó xa, ba nữ sinh khỏi một cửa hàng quần áo. Một cô trong họ thấy Tô Thần, liền vươn tay chỉ và reo lên:
— Ở kìa! Có là Tô Rừng ?
— Thật là ! Bên cạnh là bạn gái ? Trời ơi, ngọt ngào quá! — các cô hò hét.
Ngay lập tức họ lao tới, xin chữ ký, xin chụp ảnh. Tô Thần đang trò chuyện với Lâm Vũ Manh bỗng thấy ba cô gái chạy mặt , mắt sáng long lanh.
— Các em là... ? — Tô Thần ngạc nhiên, mở miệng hỏi.
— Anh là Tô Rừng ? Chúng em là fan của ! Mình tên Lục Nguyệt, thể xin chữ ký ? — cô gái nhỏ nhắn đáng yêu , háo hức lắm.
Tô Thần thẹn thùng , gật đầu: — Được chứ, các em bút ?
— Bút... bút! Không ! — Lục Nguyệt vội vàng.
— Anh Tô Rừng, là Vương Thiến Thiến, chúng em thể chụp ảnh chung ? — một cô khác dáng cao, gầy nài nỉ.
Tô Thần sang Lâm Vũ Manh. Cô mỉm , nhường chỗ.
— Được thôi! — đáp, dù ngại quấy rầy giữa buổi hẹn.
Ba cô gái mừng rỡ, nhanh chỉnh dáng tạo pose. Một cô hỏi Lâm Vũ Manh:
— Chị là bạn gái Tô Rừng ? Có thể chụp chung ?
— Được, đưa điện thoại cho em, em giúp chụp. — Lâm Vũ Manh , nhận lấy máy.
— Cảm ơn, chị thật xinh ! — Lục Nguyệt ngọt ngào khen.
Lâm Vũ Manh chụp vài tấm lui chút, để bốn tạo dáng. Mấy qua đường tò mò , nhưng Tô Thần minh tinh thật thụ nên chỉ vài nhận . Sau khi chụp xong, Lục Nguyệt năn nỉ:
— Anh Tô Rừng, chúng em hâm mộ, thể cùng tụi em dạo một chút ? Chúng em chỗ mua đồ lắm, thể gợi ý cho .
Tô Thần thoáng ngại: cuộc hẹn quấy rầy. ba cô gái trông thật thành thật; Lâm Vũ Manh nỡ từ chối. Cô , :
— Thần ca, em thấy mà, để họ cùng thôi.
HY
Tô Thần đành bất đắc dĩ gật đầu.
— Vậy . — Anh mỉm , theo họ bước .
Ba cô gái vỗ tay mừng, giấu nổi niềm hạnh phúc.