Theo đề nghị của vợ tương lai, Lâm Vũ Manh dẫn Tô Thần tham quan phòng riêng của .
Căn phòng mang đậm phong cách thiếu nữ: tông hồng phấn chủ đạo, giường đặt hai con gấu bông khổng lồ, tường dán đầy áp phích anime. Điều khiến Tô Thần bất ngờ nhất là tận hai tấm poster… chính : một tấm chụp lúc gục đầu ngủ bên bàn ở thư viện, tấm còn là khoảnh khắc nhảy ném rổ trong trận đấu với Quách Lỗi và đám bạn hôm .
Tô Thần liếc sang Lâm Vũ Manh bằng ánh mắt đầy ẩn ý.
Gương mặt cô đỏ bừng. Bắt gặp ánh , cô lúng túng cúi đầu, mũi chân khẽ giẫm lên vạt áo.
– Làm . – Tô Thần nhếch môi . – Đợi chọn hai tấm ảnh của em trong điện thoại, in thành poster dán đầy phòng luôn.
Đôi mắt trong veo của Lâm Vũ Manh mở to kinh ngạc.
– Sao? – Tô Thần trêu. – Cho em “đốt đèn” , chẳng lẽ “phóng hỏa”?
– Đồ đáng ghét! – Cô khẽ nắm tay đ.ấ.m nhè nhẹ n.g.ự.c .
Tô Thần bật , nắm lấy bàn tay nhỏ, kéo cô đến lên ghế máy tính, vòng tay ôm eo đặt cô ngang đùi .
Mặt Lâm Vũ Manh nóng bừng. Hai yêu gần một tháng, hầu như chỉ nắm tay, hôn nhẹ; những cử chỉ mật thế vẫn còn hiếm.
– Manh Manh, em dễ thương thật, điều… “ông cụ” dễ đối phó . – Tô Thần khởi động máy, .
– Phi! Ai là cha vợ chứ! – Cô thẹn thùng lườm một cái.
– Sao? Anh “lên cửa” , chẳng lẽ em còn định tìm khác rể nhà em ? – Tô Thần giả vờ giận.
Lâm Vũ Manh xoay , vòng tay qua cổ . Đôi mắt long lanh sáng rỡ, ngập chờ mong, giữa hàng mày là ngọt ngào và lưu luyến.
Không cần lời, ý rõ.
Tô Thần hiểu ngay, khóe môi cong thành đường nghịch ngợm, cúi xuống hôn.
Hai dĩ nhiên dám quá giới hạn, chỉ quấn quýt một chốc, Tô Thần mở máy xem tin tức nóng.
Trang âm nhạc đang đẩy tin về buổi nghệ thuật dương cầm; kèm một đoạn video ngắn lúc Tô Mạt và lên nhận giải. Bài giới thiệu kỹ ba cái tên: Từ Công Sinh, Tô Mạt, Lilith – ba “thiên chi kiêu tử” của giới piano Hoa Hạ; trong đó Từ Công Sinh và bản “Tâm chi cầm” khen ngợi đặc biệt.
– Mạt Mạt giỏi quá… Còn nữa, cái gì cũng xuất sắc. – Lâm Vũ Manh khẽ , giọng chùng xuống.
– Sao thế? – Tô Thần dịu dàng hỏi.
– Em thấy chẳng gì, vụng về… Hình như xứng với . – Cô khẽ lắc đầu.
HY
– Nói bậy. – Tô Thần gắt nhẹ.
Lâm Vũ Manh giật ngẩng lên, mắt đầy lo lắng.
– Anh thích em ngốc ngốc đáng yêu như , thích em hiền lành. Trong mắt , em là nhất. Về đừng nghĩ quẩn nữa, ? – Giọng Tô Thần nghiêm mà ấm.
Mí mắt Lâm Vũ Manh ươn ướt. Cô gật mạnh, ôm chặt lấy , khàn giọng:
– Thần ca, em sẽ nghĩ linh tinh nữa. Kệ gì, em chỉ thích . Cả đời cũng . … em học thêm, giỏi hơn, để xứng với .
– Được. Mình cùng cố gắng. Em học gì, dạy hết. – Tô Thần xoa mái tóc mềm đỉnh đầu cô.
– Vâng. – Cô rúc trong n.g.ự.c , lâu rời.
Ngoài phòng, Hứa Tuệ bưng khay trái cây đến cửa, cảnh mỉm , gắp miếng dưa hấu bỏ miệng : để chút nữa hãy mang .
…
Ông bố vợ tương lai ngủ một giấc đến tận chiều tối mới tỉnh, ăn xong mới hồn. Nhờ , Tô Thần thoát ván cờ “vắt óc” hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-119-me-vo-nang-do-to-than.html.]
Bữa tối trôi qua êm ả, ai gây khó dễ ai.
Ngồi chơi thêm một lát, Tô Thần dậy chào Lâm Viễn và Hứa Tuệ. Hai tiễn cửa; Hứa Tuệ tươi dặn lúc rảnh nhớ ghé nhà chơi. Tô Thần rối rít , Lâm Vũ Manh tiễn xuống lầu.
– Ông xã nhà , hôm nay tạm bỏ qua. Lần Tiểu Thần đến mà ông còn bộ mặt “đưa đám”, thì đừng trách bắt ông ngủ sofa. – Hứa Tuệ thấy thang máy khép , lập tức sa sầm mặt trừng chồng.
– Bà xã ơi, lúc nào bà cũng bênh thằng nhóc đó? Nó đến cướp con gái của đấy, uất ức lắm! – Lâm Viễn than thở.
– Uất ức gì. Con tìm bạn trai giỏi như thế là phúc của nó. : hai đứa đang , ông đừng phá đám. Không chỉ con gái phật ý mà cũng để yên .
– Biết , … Thực tình cũng thấy nó , chỉ là… nuốt trôi thôi. – Miệng , nhưng trong lòng ông rõ là hài lòng về Tô Thần.
Xuống đến sảnh, Tô Thần nắm tay Lâm Vũ Manh, trêu:
– Lần đến lượt em qua nhà “chịu khảo nghiệm”, chuẩn tinh thần nhé.
– Hả… bao giờ ? – Cô cuống quýt.
– Đùa em thôi. – Tô Thần . – Em gặp em gái , ba cũng dễ tính, chắc chắn thích em, ai khó .
– Dù em vẫn chuẩn . – Cô nghiêm túc.
Hai chuyện trò thêm đôi câu, kìm mà hôn .
Một bác gái múa quảng trường về, ngang thấy thế bèn cảm thán:
– Giới trẻ bây giờ lãng mạn thật!
Nghe tiếng, Lâm Vũ Manh đỏ bừng, đẩy Tô Thần , thở dồn dập.
– Em đây nhé, mai gặp ở trường. – Tô Thần .
– Vâng. – Cô gật đầu, má vẫn hồng.
– Lên , ngoài nóng. – Anh dặn, lưng rời khỏi khu nhà.
Lâm Vũ Manh dõi theo bóng đến khi khuất hẳn mới đơn nguyên.
Cả hai hề , trong góc tối hẻo lánh của tòa nhà, một gã đàn ông vẫn theo hướng Tô Thần , rút điện thoại bấm .
– Thiếu gia Triệu, thằng nhóc rời .
[Biết . Tiếp tục bám sát, cứ theo kế hoạch.]
Giọng bên lạnh buốt.
– Rõ. – Gã đàn ông đáp, cúp máy.
Cùng lúc , trong một căn biệt thự xa hoa của nhà họ Triệu ở ma đô, Triệu Thái ôm một cô gái nóng bỏng tựa sofa, nhấp một ngụm whisky. Ánh mắt âm u, sát khí rờn rợn.
Lần phái sát thủ ám toán Tô Thần thất bại, đề phòng: sợ Tô Thần moi lời, dựa thế lực nhà họ Tần mà trả đũa. chờ mãi vẫn thấy động tĩnh.
Chờ lâu, lửa trong Triệu Thái bùng.
Từ đến nay, ai đắc tội mà vẫn bình yên?
Không .
Và – cũng ngoại lệ.