Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 104: Tô Mạt – hoan hỷ oan gia

Cập nhật lúc: 2025-10-10 11:08:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm , cả nhà ăn sáng xong, Tô Thần đưa em gái sân bay, đáp máy bay tới Đế Đô.

Đêm nhạc của “Tinh Mộng Cốc” tổ chức tại Học viện Âm nhạc Đế Đô, nên hạ cánh, hai em bắt taxi tới trường, tìm một khách sạn gần đó nghỉ chân.

Cất đồ phòng xong, họ xuống nhà hàng khách sạn ăn trưa.

Vì đêm nhạc piano, khách sạn lúc đầy dự thi, phần lớn là thiếu niên ưu tú khắp cả nước. Có bạn ngang tuổi Tô Mạt, cũng em nhỏ hơn nhiều, cha kèm.

Tô Thần ăn em gái líu lo kể về mấy đối thủ quen mặt — những từng chạm trán trong vô cuộc thi. Anh gật gù cho phép, nhưng thành thật mà : trình độ của họ cao đến cũng chẳng lọt mối quan tâm của .

“Tô Mạt!”

Tiếng gọi the thé cắt ngang. Hai em ngẩng lên, thấy một cô bé váy bạc, tóc vàng buộc hai chùm, mặt xinh như búp bê anime, sải bước tới.

“Lilith, !” Mày liễu của Tô Mạt chau .

“Cậu…” Cô gái nghẹn một nhịp, khoanh tay hừ khẽ, tiếng Trung sõi: “ cũng hỏi câu đó đấy. Cậu tới gì.”

Không đợi trả lời, cô hích cằm, ngạo kiều: “Cũng . Lần để đ.á.n.h bại một cách hoa lệ cho tâm phục khẩu phục, nha ha ha…”

“Cắt, câu bao nhiêu ?” Tô Mạt buông thõng.

Nụ Lilith khựng , khóe môi giật giật: “Cậu… đừng vội đắc ý. Lần quán quân chắc chắn là . Vì đêm nhạc , phụ tự tay phổ cho một bản mới, khổ luyện hơn hai tháng!”

Sắc mặt Tô Mạt thoáng nghiêm . Dù ưa , cô từng phủ nhận tay nghề piano của Lilith. Huống hồ cha cô là nghệ sĩ piano quốc tế — nếu đích tác phẩm, sức ép đúng là nhỏ.

“Hừ hừ!” Lilith thấy đối thủ vẻ chùn, càng kiêu hãnh. Khi , ánh mắt cô mới chuyển sang Tô Thần.

“Chào, là Tô Thần — của Tô Mạt,” mỉm tự giới thiệu.

“À, Tô Mạt còn ? Sao ?” Lilith tròn mắt.

“Chúng đến thế ?” Tô Mạt nhướng mày.

Lilith như đ.á.n.h tim, lảo đảo lùi nửa bước; trong mắt xanh thoáng ươn ướt.

“Mạt Mạt, đừng bất lịch sự,” Tô Thần khẽ trừng em, mỉm với Lilith. “Xin nhé, em gái .”

Tô Mạt bĩu môi. Hai thực “quen” gì cho cam — đúng hơn là đối thủ truyền kiếp. Từ thuở thiếu niên, họ liên tục đụng ở các cuộc thi; phần nhiều Tô Mạt thắng, vì thế nào gặp, Lilith cũng nhịn “cà khịa” đôi câu.

“Hừ, nể mặt , tạm tha,” Lilith cầm mép váy, khẽ nhún một cái theo nghi thức: “Rất hân hạnh. là Lilith Adams.”

“Rất vui gặp,” Tô Thần gật đầu đáp lễ.

“Tô Thần ca ca, cùng hai ?” Lilith chớp mắt mong chờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-104-to-mat-hoan-hy-oan-gia.html.]

“Dĩ nhiên, mời .”

HY

“Cảm ơn.”

Cô vui vẻ cạnh Tô Thần gọi món.

“Cậu một ?” Tô Thần hỏi.

“Không. Phụ cùng. Ông là giám khảo đêm nhạc , đang ở ngoài trò chuyện với bạn.” Lilith chỉ về phía cửa.

“Cha là giám khảo?” Tô Mạt ngạc nhiên.

. yên tâm, ông nghiêm cẩn, tuyệt đối thiên vị — kể cả với . Thắng thua bằng thực lực. Cho nên lúc đ.á.n.h bại , đừng kiếm cớ.”

“Không bao giờ. Người thắng chắc chắn là .” Tô Mạt hất cằm.

“Tô Thần ca ca, lịch thiệp điển trai, khác xa Tô Mạt.” Lilith tươi khen, tiện tay châm chọc đối thủ.

Tô Thần em gái đang tức ách, chỉ trừ. Anh nhận : hai cô nhóc là đối thủ mà … như bạn. Một đôi oan gia hoan hỉ. Ít nhất, Lilith coi Tô Mạt là bạn — nếu chẳng nãy hụt hẫng đến thế.

Lilith chuyện duyên, chẳng mấy chốc Tô Thần nắm vài điều về cô: cha ly hôn từ nhỏ, đó cha — nghệ sĩ piano danh tiếng quốc tế — tái hôn với một phụ nữ Hoa Hạ và định cư ở đây.

lúc họ trò chuyện, một đàn ông Trung Hoa ăn mặc lịch lãm cùng một quý ông trung niên phương Tây gương mặt điển trai tiến . Người đàn ông Trung Hoa tươi vỗ tay:

“Xin mời lắng một chút.”

Cả nhà hàng sang, ai nấy đều sững khi thấy vị khách phương Tây.

“Ba ba…” Lilith khẽ gọi.

Tô Thần thoáng cô, đàn ông trung niên — hẳn chính là cha của Lilith, nghệ sĩ piano nổi tiếng.

“Mọi trưa . là Lý Nhiễm, chủ khách sạn . Còn vị bên cạnh chắc nhiều nhận — đúng , đây là nghệ sĩ piano quốc tế Gordon Adams.”

Lý Nhiễm giới thiệu, tiếp: “ và ngài Adams là bạn lâu năm. Hôm nay, tụ họp vì đêm nhạc piano; ngài Adams là một trong các giám khảo. Vì thế, đặc biệt mời ông diễn tấu một bản, như lời chúc cho đêm nhạc thành công viên mãn.”

Tiếng vỗ tay bùng lên.

“Tô Mạt, từng phụ diễn trực tiếp nhỉ? Hôm nay là phúc của .” Lilith đắc ý sang.

“Có gì ghê gớm.” Miệng thì thế, nhưng mắt Tô Mạt ánh lên mong chờ.

Ở vị trí sát cửa sổ sẵn một cây piano. Gordon bước tới, lịch thiệp cúi chào ghế.

Đôi tay của ông — chuẩn mực của một nghệ sĩ piano — thon dài, rắn rỏi, khớp xương rõ, đến mức nhiều đùa rằng đáng mua… bảo hiểm riêng. Và quả thật, với những bậc danh gia, đôi tay là cả gia tài.

 

Loading...