Một nữ sinh kịp hồn liền vội vàng tắt âm thanh trong phòng bao.
Rất nhanh, tiếng động lạ trong rạp đều lắng xuống.
“Ta như kiến bò chảo nóng, lòng xao động khôn nguôi,
Làm giữ nụ của em…
Hay là đối mặt với hiện thực,
Phải cố gắng thôi…
…”
Tô Thần mỉm em gái. Giọng trầm ấm, chan chứa tình cảm, vang lên nhẹ nhàng mà vui tươi, như hộ sự cưng chiều dành cho em.
Mắt Tô Mạt long lanh, gương mặt nhỏ nhắn rạng rỡ hạnh phúc. Đôi tay đặt gối khẽ gõ theo nhịp, như đang đệm đàn cho .
Đám bạn gái của cô thì ngẩn ngơ. Trong mắt các cô, ánh lên cả một vùng sáng lấp lánh của ao ước và mơ mộng.
Nếu bọn họ cũng một như , thì bao!
—Viết tặng em gái, đầu biểu diễn. Ca hát: mức độ thuần thục +1000—
Khi câu hát cuối cùng khép , chỉ “ca hát” bất ngờ tăng vọt một ngàn điểm, gấp năm so với khi hát bài tình ca đó.
Điều càng chứng tỏ: bài hát ở thế giới hề tồn tại. Những giai điệu bật lên trong đầu đều là phần thưởng hệ thống ban cho.
Không khi “ca hát” thăng đến bậc đại sư, sẽ biến hóa thế nào?
Tô Thần chợt nghĩ nên học guitar. Có cây đàn đệm, giai điệu trong đầu sẽ bộc lộ mượt mà hơn.
Trấn tĩnh , phát hiện trong rạp đám nữ sinh vẫn đắm đuối; trong những ánh mắt đều như những vì nhỏ lấp lánh.
“Anh, bài quá. học ở ? Tụi em từng qua.” Tô Mạt khúc khích hỏi.
HY
“Xem như tự sáng tác. Đợt cảm hứng nên thôi.” Tô Thần thuận miệng bịa.
“Bao giờ âm nhạc thế? Em còn chẳng .” Tô Mạt tròn mắt.
“Mưa dầm thấm đất thôi. Nghe em đàn piano mãi, rảnh rỗi cũng tìm hiểu ít nhiều.” Tô Thần .
Tô Mạt gật gù, nghĩ thêm. Trong mắt cô, trai dường như ngày càng hảo.
Chẳng lẽ đây “cá ướp muối” là cố tình giả vờ? Bây giờ thích ai nên… lộ bài?
Não thiếu nữ bay xa là chuyện thường. Càng nghĩ, Tô Mạt càng thấy hợp lý: em giỏi thế, trai kém .
Mấy cô bạn của Tô Mạt thì xôn xao:
“Trời ơi, Tô Thần còn tự sáng tác nữa!”
“ là quá tài: nấu ăn, còn sáng tác, thế còn trai. Ô ô… cho em một như với!”
“Viết tặng em gái đấy! Tô Mạt, đây là bài dành riêng cho , ghen tị quá!”
…
Trong khi đó, ba nam sinh sát rìa gần như lãng quên, ai nấy đều thấy… mất mặt. Họ cũng oai lắm chứ, nhưng lực bất tòng tâm.
Đặc biệt là Từ Dương: dù Tô Thần chỉ là của Tô Mạt, tình địch, nhưng cả đám nữ sinh vây quanh khen ngợi, vẫn thấy khó chịu khó tả.
Từ chối khéo đề nghị “hát nữa ” của mấy cô gái, Tô Thần xuống, gặm hạt dưa lướt điện thoại.
Còn đầy nửa tháng nữa là nhập học. Nhóm lớp đang rôm rả, ai nấy kể chuyện nghỉ hè của .
Tô Thần rảnh quá liền chụp một tấm, đăng nhóm.
—Chụp ảnh: mức độ thuần thục 2—
“Ôi dào, Thần ca đang quẩy ở thế? Tớ ở nhà buồn c.h.ế.t.”
“Như . Suốt ngày ăn với ngủ, béo lên mấy cân .”
“Nhiều gái xinh quá trời. Tô Thần, đổi . Trước !”
“Gato quá!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-06-ca-hat-muc-do-thuan-thuc-1000.html.]
“Tô Thần, ngờ là… dạng .”
Đám trai độc trong nhóm lập tức náo loạn.
“Dẫn em gái sinh nhật.” Tô Thần gõ nhanh một câu.
“Ôi ôi, rể tuyệt quá! Chỉ cho bọn tớ đứa nào là em gái !”
“Anh rể tuyệt quá!”
“Không thể nào. Trong ảnh em gái ư? Toàn xinh xắn đáng yêu, chẳng ai giống cả!”
Khóe miệng Tô Thần giật mấy cái, lật camera chụp thêm tấm selfie quăng lên nhóm.
Cả nhóm bỗng im bặt vài giây.
“Tô Thần, đừng đây là nhé?”
“Đẹp trai phết!”
“Đi giảm cân ? Lớp hóa nhân tài ẩn giấu!”
“Không tin! Cậu dùng app chỉnh mặt !”
“Tán thành! Lớp ai trai hơn tớ.”
“Ban đầu định cá ướp muối chung với các , ai ngờ khinh. Thế là quyết định cuộc đời. Không ai kể cho các hồi cấp ba cũng là hotboy ?”
Tô Thần gõ một tràng—oai như oai.
“666.”
“Chấm cho 2 điểm độ ‘ngầu’, 98 điểm còn sợ tự mãn.”
“Tô Thần, bạn gái ? Cậu với tớ hợp đó. Chị đây xinh như hoa, cần thì ‘ngự tỷ’, thì hóa ‘chim non nép ’ cũng , , , …”
Nữ hán tử—lớp trưởng nổi danh—bắt đầu lên sóng “thả thính”.
Tô Thần đáp bằng sticker “đấm vỡ mồm”.
lúc , một cô bạn của Tô Mạt hớt hải lao , mặt tái mét.
“C.h.ế.t ! Huyên Huyên… xảy chuyện!”
“Huyên Huyên ?” Tô Mạt bật dậy.
Cô gái run lẩy bẩy, năng rối rắm. Đại ý, Liễu Huyên vô ý đụng ai đó.
“Dẫn bọn qua .” Tô Thần nhíu mày, cắt ngang.
Cả nhóm vội theo cô bạn chạy khỏi phòng. Rất nhanh, họ thấy Liễu Huyên.
“Đừng… đừng mà! Tớ sai , tớ cố ý. Xin đừng như !” Liễu Huyên giãy, một gã đầu trọc lôi xềnh xệch về phía phòng bao. Trên gương mặt xinh xắn in hằn dấu bàn tay—rõ ràng tát.
Quanh gã là mấy tên đồng bọn đểu, áo ba lỗ phanh ngực, xăm trổ loang lổ—rõ chẳng hạng lương thiện.
Hai nhân viên KTV đằng xa, giả câm giả điếc, chẳng dám bước tới.
“Đã sai thì theo tụi uống vài ly. Nhóc con, đừng điều.” Gã đầu trọc hằn học dọa nạt.
“ đó. Được uống với Cẩu ca là phúc của mày.”
“Cẩu ca, xong việc cho em ‘lên’ một lượt.”
“Con nhóc trắng trẻo ghê ha… hắc hắc…”
Nghe bọn đàn ông tục tĩu, Liễu Huyên sợ đến trắng bệch mặt.
“Buông cô !”
Tô Thần còn đang định lên tiếng thì bên cạnh vang một tiếng quát lớn khiến giật .
Anh : Từ Dương mặt sầm, khí thế hầm hầm xông tới.
Hai nam sinh khác cũng lấy hết can đảm theo , vẻ ngoài trông chính nghĩa, quang minh lẫm liệt.
Ít nhất… qua là .