Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đình viện thâm thâm - 39

Cập nhật lúc: 2024-07-18 10:38:28
Lượt xem: 184

Ta đang cùng Thanh Mai nói chuyện, khóe mắt nhìn thấy một đôi bóng dáng dựa sát vào nhau từ con đường nhỏ trong vườn hoa đối diện đi đến.

Muốn tránh đã là không thể, ta không kiên nhẫn quay mặt đi, thật sự là xui xẻo.

Ta không muốn ứng phó, người nọ lại chủ động tìm tới cửa.

Liễu Như Mi nhu nhược đi tới trước mặt ta, nhẹ nhàng nói: “Bái kiến tỷ tỷ.”

Dáng vẻ lấy lòng lại sợ hãi, giống như là ta ngày thường ức h.i.ế.p nàng.

Ta liếc mắt nhìn tay nàng dính vào ống tay áo Hứa Thế Bình, loại thủ đoạn nhỏ này cũng xứng làm càn trước mặt ta.

“Thật là trùng hợp, lại có thể nhìn thấy đại gia ở trong vườn giải sầu.” Ta nhìn hắn, nói chuyện với hắn.

Mặt Liễu Như Mi trắng bệch, cướp lời trước khi Hứa Thế Bình mở miệng cười nói: “Là do muội trong lòng buồn bực, muốn đại gia cùng muội đi ra ngoài một chút.”

Đối với Liễu Như Mi, Hứa Thế Bình sủng nịch, làm lơ việc không tuân thủ quy tắc của nàng, ngầm đồng ý cho nàng cướp lời ở trước mặt chủ tử.

“Thì ra là Liễu di nương, mới có thể khiến cho đại gia nhàn hạ lịch sự tao nhã.” Ta cố ý nhấn mạnh hai chữ di nương, sắc mặt của nàng quả nhiên thay đổi.

“Tỷ tỷ nói gì vậy, muội thấy áo choàng của tỷ tỷ rất đẹp, không biết tỷ tỷ lấy từ đâu, muội muốn đại gia làm cho muội một cái.”

Liễu Như Mi rất thông minh, thân phận không sánh bằng ta, liền lấy ra sủng ái so sánh.

Ánh mắt của nàng một lần lại một lần đảo qua xiêm y của ta, lại dùng ánh mắt vừa kỳ vọng vừa tủi thân nhìn Hứa Thế Bình.

Đối với nam tử, thủ đoạn như vậy cực kỳ hữu dụng, đáng tiếc ta không phải.

Ta nhàn nhạt ngắt lời ngây thơ đáng yêu của nàng: “Đây là da hồ ly đỏ mà cậu của ta tìm được, nghe nói còn là hàng hiếm. Di nương muốn làm một cái sợ là không thể. A đúng rồi, ta nghĩ di nương mới đến, thiếu đông thiếu tây, tặng cho di nương một cái áo choàng, cũng là chất liệu khó có được, sao lại không thấy di nương dùng?”

Liễu Như Mi mím môi, nàng ở trước mặt Hứa Thế Bình không dám chống đối ta, đành phải theo lời ta nói: “Phu nhân tặng đồ tất nhiên muội rất vui mừng, hai ngày nay thời tiết tốt, muội cho người giặt rồi.”

Ta híp mắt cười nói: “Thích là tốt rồi, lát nữa ta gọi người may thêm cho di nương hai bộ xiêm y cùng màu.”

Hứa Thế Bình thấy Liễu Như Mi tủi thân, mở miệng nói: “Mi nhi còn nhỏ, nên mặc xiêm y màu sắc tươi sáng, nàng nên dẫn nàng ấy đi may mấy bộ.”

Hắn bất mãn vì bị ta lừa gạt, lại đau lòng Liễu Như Mi bị lạnh nhạt, vội vàng an ủi nàng: “Còn nữa, trong phòng nàng ấy hơi đơn giản, nàng xem mua thêm vài thứ, vào mùa đông nhìn cũng náo nhiệt.”

Ta không mặn không nhạt đáp: “Đại gia nói có đạo lý, thân thể thiếp trước sau đều không thấy tốt, nên mới quên chăm sóc Liễu di nương, thật sự không nên. Thiếp và đại phu nhân cũng có nhắc tới, đồ vật nên đặt mua cũng không ít.”

Muốn ta xuất tiền cho ý trung nhân của hắn mua đồ, trăm triệu lần không thể, đau lòng cho nàng thì tự mình dùng bạc nhà nước mà mua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dinh-vien-tham-tham/39.html.]

Hứa Thế Bình không ngờ ta lại cản lời hắn, tự biết đuối lý, chuyển đề tài nói: “Nàng và nàng ấy đều là người cùng một viện, sao lại gọi di nương này di nương nọ, nghe xa lạ lắm, hay là gọi là tỷ muội.”

“Này... không phải thiếp không muốn, thật sự là sợ hỏng thanh danh của đại gia. Hiện giờ triều đình trọng lễ nghi tôn ti, nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ đối với đại gia tiền đồ không tốt.” Ta khó xử nhìn về phía hắn.

Khuôn mặt Liễu Như Mi nghẹn đến ửng hồng, hết lần này tới lần khác lại nói không nên lời phản bác.

Những chuyện khác Hứa Thế Bình có thể mắt nhắm mắt mở, nhưng về chuyện tiền đồ thanh danh, hắn rất có nguyên tắc.

Quả nhiên, Hứa Thế Bình trầm ngâm một lát, cầm tay Liễu Như Mi cười nói: “Mi nhi cực kỳ hiểu chuyện, ngày sau nên cẩn thận, không được lỗ mãng.”

Một câu nói nhẹ nhàng đánh tan tự tôn của Liễu Như Mi.

Trong mắt nàng ta hiện lên một sự đau đớn, cười miễn cưỡng: “Mi nhi nhớ kỹ.”

26

Than bạc ở trong lồng xông khói đốt cháy im lặng không tiếng động, không hề có khói, không hổ là than lửa cao cấp.

Thanh Mai cẩn thận mở nắp ra, bỏ thêm một ít than lửa, bảo trì nhiệt độ trong phòng.

Trong tay ta cầm trà sữa ấm áp, theo động tác của Thanh Mai thả lỏng suy nghĩ của mình.

Bấm ngón tay tính toán, Lý Trạm đã xuất phát gần một tháng, không biết chàng thế nào.

Không biết thị vệ của chàng có thể kịp thời nhắc nhở chàng thêm áo giữ ấm hay không.

Ta đang miên man suy nghĩ, Thanh Tước vén rèm đi vào, trên mặt rầu rĩ: “Phu nhân, đại phu nhân sai người tới hỏi, nói là chuẩn bị chuyện cưới vợ của Nhị gia thế nào rồi?”

Nghe vậy, mặt Thanh Mai cũng hơi suy sụp.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Từ sau khi ta đồng ý Đại phu nhân cầm bạc, vẫn ở trong viện không nhúc nhích.

Thanh Mai vừa không muốn ta phí sức lấy lòng, lại không muốn ta bị đại phu nhân làm khó, cả ngày âm thầm phát sầu.

Nghe được đại phu nhân chủ động hỏi, sắc mặt lại càng không tốt.

Ta ra hiệu cho hai nàng không cần lo lắng, trêu ghẹo cười nói: “Xem trí nhớ của ta này, gần đây càng lúc càng u mê, ngay cả đại sự như vậy cũng quên.”

Giả bộ yếu đuối nhiều bệnh, có đôi khi thật sự là chuyện tốt.

“Thanh Mai, ngươi đi gặp đại phu nhân, nói là trong nhà hiện giờ rất khó khăn, chỉ có cái vỏ hoa mỹ thôi, kính xin phu nhân thứ lỗi.”

Ta giơ một tay lên, lười biếng tựa vào giường, câu được câu không khuấy muỗng canh.

Loading...