Đình viện thâm thâm - 32
Cập nhật lúc: 2024-06-13 10:07:33
Lượt xem: 285
Đối với người ngoài, là một người chồng tốt lo lắng cho thê tử, đối với bản thân mình, là thu một thiếp thất xinh đẹp.
Ta lười vạch trần hắn, ta cũng không muốn ở cùng hắn, Liễu Như Mi tới đúng lúc.
Mượn Liễu Như Mi, còn có thể khiến cho hắn sinh lòng áy náy với ta, về sau không đến mức trở mặt với ta.
Nghĩ tới đây, ta cười nhìn hắn: “Đa tạ đại gia thay thiếp suy nghĩ.”
Thần sắc Hứa Thế Bình đột nhiên có chút xấu hổ, tiếp tục nói: “Mi nhi cũng rất tốt, dịu dàng hiểu lễ nghĩa, tất nhiên là bạn tốt. Còn nữa, ta và Mi nhi rất hợp ý...”
Mi nhi... Mới một đêm đã thân mật như vậy.
Nói đến đây, ta hiểu được ý của hắn: “Đại gia, là muốn thu nàng làm người thiếp thất phải không ?”
“Ta... ta muốn cho nàng ấy một danh phận.” Trên mặt Hứa Thế Bình hiện ra vài phần áy náy.
Trước đó vài ngày hắn mới nói với ta, không cho đưa nha hoàn, quay đầu liền tự mình thu Liễu Như Mi.
Nhìn xem, lời nói của người đàn ông này, chỉ có thể coi như gió thoảng bên tai. Nếu là thật, chỉ sợ mình sẽ khóc c..hết.
Ta hào phóng cười nói: “Chúc mừng đại gia, có được hồng nhan tri kỷ như tiên trên trời.”
Hắn thấy ta cũng không phản ứng gì, vẻ mặt thả lỏng vài phần: “Nàng nói đùa, ta kỳ thật cũng là vì nàng.”
Thật là ghê tởm.
Ta rũ mắt tránh ánh mắt của hắn, hứa hẹn: “Đại gia yên tâm, thiếp sẽ dàn xếp ổn thỏa cho biểu cô nương.
Hứa Thế Bình thật sự quan tâm Liễu Như Mi, đến gặp ta chuyến này, sợ ta làm cho Liễu Như Mi khó xử.
Hắn nói xong ý đồ đến đây, hai chúng ta trầm mặc xuống.
Trong lòng hắn nhớ thương biểu muội, ta thì không muốn nói chuyện với hắn.
Hứa Thế Bình nôn nóng bất an ngồi một lát, tìm cái cớ liền đi ra ngoài.
Ta ngủ một lát, lúc chạng vạng, Đại phu nhân sai người gọi ta qua ăn cơm tối.
Trong lòng ta bỗng nhiên sinh phiền não, vì cái gì nhất định phải gọi người qua ăn cơm vào ngày như vậy.
Mưa tuyết quét vào người, dính dính nhớp nhớp.
Có chuyện gì không thể chờ thời tiết tốt rồi nói sau sao?
Ta lạnh mặt đi vào phòng khách của Đại phu nhân.
Trên bàn đã có ba người đnag ngồi, Đại phu nhân, Hứa Thế Bình và Liễu Như Mi.
Còn lại một chỗ ngồi, cách Hứa Thế Bình xa nhất.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dinh-vien-tham-tham/32.html.]
Nhìn giống như ta là người ngoài, xen vào chuyện của cả nhà bọn họ.
Mặt ta không chút thay đổi ngồi xuống, tuy nói Thanh Mai che dù cho ta, mưa tuyết vẫn bay lên mặt người, vừa lạnh vừa ướt.
Đại phu nhân thấy ta xụ mặt, cười đến càng vui sướng, hạ lệnh cho nha hoàn: “Hôm nay có chuyện vui, đi thay cho ta rượu trái cây nóng hổi, các con đều phải uống vài ngụm.”
Hứa Thế Bình hiếm khi không phản bác bà ta, Liễu Như Mi nũng nịu nhìn hắn, thỉnh thoảng mím môi.
Đại phu nhân cực kỳ hài lòng biểu hiện của bọn họ, đắc ý nhìn ta nói: “Vân nha đầu, ngươi định an bài Như Mi như thế nào?”
Có lẽ bà ta cho rằng, sắc mặt ta không tốt là vì chuyện Hứa Thế Bình nạp thiếp. Mấy ngày hôm trước ở trước mặt bà ta không sao cả, chẳng qua là ta giả bộ cố gắng chống đỡ mà thôi.
Ta lãnh đạm đáp: “Con và đại gia bàn bạc qua, biểu cô nương nâng làm di nương, ở Thính Vũ các bên cạnh.
Hầu phủ sao túng quẫn đến mức này, trong phòng Đại phu nhân không thể để thêm mấy cái lò sưởi sao.
Lạnh quá.
“Tốt thì tốt, chỉ là Thính Vũ các có chút chật chội.” Đại phu nhân nhìn về phía ta: “Hay là, ở trong viện các con trước, chờ Thính Vũ Các tu sửa xong, sẽ dọn về.”
Đại phu nhân thật sự là sẽ tra tấn người, chẳng những cho con nạp thiếp, còn muốn phóng tới trước mắt con dâu.
Nữ tử bình thường, chắc sẽ tức giân sinh tâm bệnh.
May mà ta không quan tâm.
Ta tiếp tục đáp: “Vâng, đều nghe lời phu nhân.”
Nhân cơ hội này, ta xây một cái viện mới dọn ra ngoài.
Đại phu nhân thấy thái độ của ta nhàn nhạt, lại nói: “Theo lý thuyết, thiếp thất qua cửa không cần tổ chức tiệc rượu, nhưng Như Mi không phải người bình thường, cũng là biểu cô nương nhà chúng ta.”
Bà ta buông ly rượu trêu tức nhìn ta, tựa hồ chờ ta thất lễ đau đớn: “Chúng ta vẫn nên làm, cho vui vẻ.”
Liễu Như Mi tuy là cháu gái của bà ta, nhưng thật ra thì thân thích xa đến không thể xa hơn, bà ta thấy người ta xinh đẹp, kéo về làm thiếp cho con, thuận tiện chôn xuống một cái đinh ở chỗ ta.
21
Ta đương nhiên sẽ không để bà ta thực hiện được, vẻ mặt bình tĩnh đáp: “Tất cả do đại phu nhân làm chủ là được.”
Bà ta chưa từ bỏ ý định, tiến thêm một bước nói: “Ta nghĩ, Như Mi là người trong viện của ngươi, bữa tiệc rượu này hay là để ngươi lo liệu, coi như là tâm ý của ngươi đối với hai người bọn họ.”
Ta hiền hòa, nhưng cũng không phải quả hồng mềm.
“Phu nhân coi trọng con, vốn không nên từ chối. Chỉ là thân thể con thật sự chống đỡ không nổi, sợ là thêm phiền, kính xin phu nhân chọn người khác.”
“Thân thể yếu? Chẳng lẽ là nói dối người khác.” Đại phu nhân lạnh sắc mặt, buông đũa xuống: “Ta thấy ngươi trước đó vài ngày ra ngoài cùng phu nhân Lý gia ngắm hồ, trời tối mới trở về.”
Sắc mặt của bà ta đối với ta không có tác dụng, ta buông đũa, dịu dàng nói: “Đại phu nhân hiểu lầm rồi, ngày đó con chỉ là là ở trên thuyền ngủ gà ngủ gật mà thôi. Huống hồ, lại có nữ y chăm sóc, mới miễn cưỡng chơi một lát.”