Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

DIỄN BIẾN QUA CÁC VAI DIỄN CỦA CÔ NỮ PHỤ XINH ĐẸP - CHƯƠNG 77

Cập nhật lúc: 2024-10-19 06:33:21
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Nhiễm im lặng một lúc lâu, hai tay nhéo nhéo lên mặt , cũng động, mặt nàng đỏ ửng, thì kéo tay nàng xuống hôn hôn.

Hai đùa giỡn trong chốc lát, dù cũng còn chuyện cần làm, Minh Nhiễm về giường nhỏ, một tay chống đầu một tay cầm bút.

Tuân Nghiệp mím môi thoáng qua bên đó một cái, cầm sổ con lên.

Minh Nhiễm đang chữ, đột nhiên Thất Thất xông , “Trò chơi kết thúc, điểm SSS, chơi, bây giờ rút thẻ khen thưởng nào?”

Nàng đang suy nghĩ về nhân vật rút thì thấy nó thế, “Trước mắt rút, để đó . , đột nhiên kết thúc ?”

Thất Thất ôm mặt, “Cảnh Vương phi chuẩn rời khỏi kinh thành, đó đây một chút, tạm thời sẽ trở , cần thiết tiếp tục trò chơi nữa.”

“Thế quá.”

Bây giờ Thuận Ninh quận chúa về phủ , trong phủ Lý Nam Nguyệt với Tuân Miễn, ngày nào cũng quậy với Vân Thái phi một trận. Chuyện đau đầu quá thể, ngoài giải sầu kiểu gì cũng hơn là sầu não ở trong phủ.

Cảnh Vương phi canh giữ Lan Trạch Viện suốt bảy năm trời, khi Cảnh Vương c.h.ế.t bao lâu thì rời khỏi kinh thành. Ngoài mấy trong Cảnh Vương phủ dăm câu quái lạ thì cũng nhấc lên sóng gió gì ở kinh đô. Dù quyền thế tiền, trời cao biển rộng, mà chả thoải mái tự tại chứ.

Vì những chuyện xảy liên tiếp gần đây mà Vân Thái phi như già cả chục tuổi, tinh thần cũng càng ngày càng hơn nổi. Tuân Miễn giữ đạo hiếu miệt mài đèn sách để chuẩn cho việc thư viện Triều Lăng học hành. Mà Lý Nam Nguyệt ngày ngày ở bên cạnh y săn sóc dịu dàng tình cảm ngày càng sâu nặng. Nàng chỉ cầu mong công lược nhanh nhanh về thế giới bình thường. Tối tối thì thông đồng với Minh Nghiệp ở trong mộng.

Nàng vốn đặt Minh Nghiệp trong phạm vi chọn lựa, nhưng Minh Từ cố tình tính kế nàng một phen. Vốn dĩ nàng quen thói lòng hẹp hòi, thêm là xuyên nên trong luôn mang theo ngạo khí hơn thường.

Mặc dù làm cho Minh Từ am mà ở nhưng trong lòng vẫn thoải mái cho lắm, đúng lúc Tuân Miễn giữ đạo hiếu, thể gần gũi, thế là nàng theo dõi Minh Nghiệp, nhanh chóng xây dựng mối quan hệ trong mộng ngay.

Những chuyện Minh Nhiễm cũng . Ngày hè chói chang, động tay chân chút là đổ mồ hôi. Từ sáng sớm tới tối mịt nàng nhất định chịu khỏi phòng, nhiều lắm cũng chỉ chuyển từ giường qua ghế, lật lật sạch, vài ba chữ.

Nguyễn Thục phi và Hàn Quý phi bước qua cửa cảm nhận luồng khí mát trong trẻo thật sự. Mấy oán trách vài câu thời tiết gì mà như cái lò lung, đó tới chuyển qua nhà ấm trồng hoa coi sóc hoa lăng chi.

Nguyễn Thục phi : “Hoa lăng chi ở trường đình, vị đường của đúng là may mắn ghê , ai cũng so .”

Hàn Quý phi vo viên quả nho trong đ ĩa đá bào: “Còn , lúc nàng vì chuyện của Lý Thái hậu mà mang trọng tội trong . Nếu như lấy công bù tội thì giờ vị trí của đây cũng nữa đấy.”

Nhìn dáng vẻ kích động của lão cha Hàn thừa tướng của nàng , Bệ hạ thưởng như , khi ông đầu tiên quá .

Minh Nhiễm nhấp một ngụm nước ô mai, nào chỉ vị trí Quý phi chứ, nếu Tuân Nghiệp thường hành động khác với lẽ thường, khi còn lấy cái danh kế thừa thiên mệnh chứ.

Nói đến Minh Ngạn nàng rũ mi, khỏi nhớ chuyện nàng hành thích Lý Thái hậu ngày đó. Lúc đó nàng cảm thấy chỗ nào đó đúng . Bây giờ nghĩ càng ngày càng cảm thấy quái lạ. Có điều từng chuyện từng chuyện nhảy lên trong đầu chút lộn xộn, suy nghĩ mãi vẫn kết quả nên đành thôi.

Nàng vẫn còn đang suy nghĩ, Nguyễn Thục phi và Hàn Quý phi tới chuyện của Nhan Cần Dư.

“Nhan gia nàng chút quan hệ với nhà đẻ của tổ mẫu nhưng cũng . Năm nàng bảy tuổi, ngoài nàng thì cả nhà đều c.h.ế.t sạch sẽ. Dù cũng là thích, những năm đó phụ cũng chút ân huệ với Huyền thúc, tổ mẫu thấy nàng đáng thương nên giữ nuôi bên . Lão nhân gia thương nàng , còn hơn cả nữa.” Nguyễn Thục phi bĩu môi, “Khi còn nhỏ thì , ai nàng đứt mất dây thần kinh nào , hiểu cứ nhằm .”

Nàng là đích trưởng nữ Nguyễn gia, về tuổi tác thì nàng lớn hơn nàng một tuổi, nhớ mang máng thì quan hệ lúc còn nhỏ cũng tệ lắm. Họ Nhan trông hiền lành ngoan ngoãn, chuyện nhỏ nhẹ dịu dàng, nàng từng thích biểu bà con xa lắm.

Đến bây giờ nàng vẫn còn nghi ngờ bản thực sự từng làm chuyện gì nên Nhan Cần Dư mới cứ nhắm thế. Nếu thì vì chứ?

Hàn Quý phi suy đoán : “Còn chẳng một nhà, thể nào dựa dẫm , gả tới nhà hơn chăng?”

Minh Nhiễm ừm một tiếng, “Mấy so gia thế bản lĩnh, vẫn là Vệ nhị công tử nhà Định Bắc Quốc công phủ nhất nhỉ.” Nhìn một cách tổng thể, thể so với những đến như Ngụy đại công tử, Thám Hoa và thế tử Thanh Bình Hầu phủ hơn nhiều.

Nguyễn Thục phi gật gật đầu, “Không , cho nên mới nàng cố ý nhằm .” Rồi dường như nhớ tới chuyện gì, nàng ôm vai rùng , cả nổi da gà, kinh tủng : “Không chứ! Nàng làm như thế khôn là thích chứ….”

Hàn quý phi: “……”

Minh Nhiễm: “……”

Nguyễn Thục phi trừng lớn mắt, “Các cảm thấy chuyện thể hả?”

Minh Nhiễm và Hàn Quý phi , phút chốc phản bác , im lặng một lúc lâu, Minh Nhiễm : “Ánh mắt nàng tỷ thì chuyện như .”

Nguyễn Thục phi chính suy nghĩ của dọa sợ, Hàn Quý phi an ủi nàng : “Muội nghĩ gì , hoàng cung nghiêm cấm, nàng cũng cách nào lắc lư mặt , cũng làm phiền lòng nổi. Cho dù những suy nghĩ , thù hận gì, nhiều năm như , cũng sớm tan biến hết.”

Nguyễn Thục phi thở một : “Nói cũng , chủ yếu là hôm qua gặp, trong lòng chút thoải mái thôi.”

Hàn Quý phi vỗ vỗ tay nàng , ba ăn nho tám chuyện một lát mới tan. Minh Nhiễm bò lên giường ngẩn ngơ nghĩ chuyện, lúc Tuân Nghiệp bước thì thấy nàng đang vân vê nho ướp đá bào. Chàng khom lưng nắm lấy bàn tay trắng nõn, : “Trẫm xem nào, ăn hết cả một bát luôn , còn chịu dừng nữa? Cẩn thận khó chịu.”

Minh Nhiễm ngẩng đầu giải thích: “Không ăn, là Quý phi nương nương với Thục phi nương nương mới ăn, uống nước ô mai, ăn quả nào cả.” Thấy còn tin, tiếp một câu: “Thật đấy.”

Tuân Nghiệp xuống, sờ sờ cái trán nàng, đầu tiên là hỏi nóng , đợi Minh Nhiễm lắc lắc đầu, mơi vươn tay kéo lòng.

Đầu ngón tay chạm chạm khóe môi nàng: “Chưa ăn quả nào?”

Mặt Minh Nhiễm cảm xúc, nghiêm túc lắc lắc đầu: “Chưa ăn.”

Nói vươn tay tới khay đá bào, Tuân Nghiệp nắm lấy tay nàng. Minh Nhiễm ngay ngắn, hai mắt mở lớn, khiếp sợ : “Bệ hạ, tin !”

Kỹ thuật diễn đúng là như một, thảm nỡ ….

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dien-bien-qua-cac-vai-dien-cua-co-nu-phu-xinh-dep/chuong-77.html.]

Tuân Nghiệp nhéo nhẹ lên má nàng, : “Trẫm dạy nàng, lúc chất vấn hoặc lên án thì đừng mở lớn mắt như .”

Minh Nhiễm: “…..Ồ.” Đã hiểu.

Tuân Nghiệp bật , cánh tay dài duỗi ôm , vân vê cùng một quả nho với nàng, lột lớp vỏ bên ngoài : “Một quả cuối cùng.” Chàng đầu bảo Tây Tử mang đồ luôn.

Minh Nhiễm cắn một ngụm, dùng khăn lau lau tay cho , hỏi Nhan gia .

Tuân Nghiệp: “Nhan gia?”

Cố Diệp Phi

Minh Nhiễm một tiếng: “Chính là thế tử phu nhân Thanh Bình Hầu phủ, Nhan gia đó đó.”

Tuân Nghiệp nghĩ sơ sơ, trả lời: “Nhan gia một là Nhan Chính Thanh, chính là phụ của nàng . Xuất nghèo khổ nhưng tài học , những ý kiến mới lạ cũng nhiều, bản lĩnh. Tuổi trẻ tạo ít chiến tích ở địa giới Thịnh Châu, danh vọng. Phụ Hoàng coi trọng. Lúc đó còn cố ý để trống vị trí Công Bộ Thượng thư cho ông nữa.”

“Đáng tiếc một buổi tối lúc lên đường rời khỏi Thịnh Châu tới kinh đô nhậm chức một ngày, ngoài Nhan thị thì cả nhà đều còn. Ngay cả tòa nhà cũng cho một mồi lửa đốt rụi. Phụ Hoàng còn cố ý sai Ngũ hoàng qua đó một chuyến. Trên đường hình như chọc tới kẻ thù giang hồ nhưng cụ thể thế nào thì điều tra , thành cái án treo đến giờ.”

Khoảng thời gian đó lửa giận của phụ hoàng lớn, nhiều nổi trận lôi đình. Đến cả Ngũ hoàng tra án cũng mắc tội lớn nên ấn tượng của mới khắc sâu tới .

Minh Nhiễm thổn thức, chợt nhíu nhíu mày, mềm giọng tò mò hỏi: “Ý kiến mới lạ? Nhan đại nhân ý kiến mới lạ gì?”

Tuân Nghiệp trầm ngâm một lát: “Ví dụ như đường hồ lô nàng thích ăn.”

Minh Nhiễm ô một tiếng: “Đó, đó là Nhan đại nhân làm ?” Nàng cho là đường hô lô từ .

Tuân Nghiệp : “Lúc cũng trái cây chua thể ăn.” Vừa chua chát, thể giải khát chẳng no bụng nổi, nông gia tầm thường cũng thích thứ .

“……”

Cho nên, vị Nhan đại nhân c.h.ế.t thảm cũng là xuyên qua đấy chứ.

Minh Nhiễm chôn đầu lên vai hít sâu một . là rầu hết cả mà, thế giới là cái rây lọc ? Quá thần kỳ .

Tuân Nghiệp nàng vì cái gì đột nhiên chút ưu sầu, kinh ngạc, giơ tay khẽ vuốt sống lưng nàng, hỏi: “Nằm một lát với nhé, ngủ giấc trưa??”

Minh Nhiễm , thôi , nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ phiền não thêm, ngủ cho lành.

……

Mà phía bên , từ ngày Nhan Cần Dư chút chuyện thì cũng tìm cái cớ ở am Thanh Thủy.

lúc Minh Từ tâm phiền ý loạn, tức hận, Vụ Tâm Vụ Thanh giữ trong phủ. Nha đầu bên là Minh lão phu nhân chọn cho nàng . Mỗi ngày gọi nàng tới am ni cô niệm kinh bái phật, căn bản ai nàng chuyện.

Lúc Nhan Cần Dư xuất hiện, là do nàng cố ý, hai qua thường xuyên nên cũng dần dần quen thuộc. Lúc nhãn còn thường chuyện cùng .

Nhan Cần Dư yếu ớt y như hoa sen trắng trong nước, lúc nào cũng thể ngã , khó thiết với những cùng giới khác. nàng lắng cực .

Minh Từ nửa đùa nửa thật tới chuyện mộng, am chủ am Thanh Thủy Phật pháp cao thâm, đều tin lời nàng , chỉ xem như câu chuyện phiếm để thả lỏng , Nhan Cần Dư mùi ngon.

chịu nên Minh Từ cũng nhịn hết những điều .

Đương nhiên, cuối cùng nàng vẫn sợ khác nghĩ nàng khùng khùng, thêm một câu: “Ta cũng chỉ giỡn chơi với ngươi thôi, ngươi đừng để trong lòng.”

Nhan Cần Dư , là tri kỷ đổi đề tài khác, hai ở thiện phòng uống , tới thi từ ca phú, cũng nhàn hạ lắm.

Đi khỏi chỗ Minh Từ ở, Nhan Cần Dư trở về viện của , nguyên do nội tình, cần thiết trong am ăn chay niệm phật nữa, đầu kêu Tuyết Ổ thu dọn đồ đạc chuẩn xuống núi.

Tuyế Ổ đáp , dọn đồ đạc. Nhan Cần Dư cạnh bàn, bên ngoài một lát, cúi đầu gọt vỏ lê, lề mề : “Chờ về phủ, ngươi truyền tin trong cung .”

“Nói cho nàng , nếu cung thì thù của cha cũng bắt đầu từ đó mà báo . Đưa cho nàng nhiều biện pháp như thế , chuyện nàng làm cũng đừng quên.” Nhan Cần Dư cắt một d.a.o bổ đôi quả lê, đuôi mắt ép xuống: “Nếu dám chơi , thì cũng cẩn thận. Con của hào phóng như .”

Tuyết Ổ dừng động tác , : “Lúc đưa hạt giống hoa lăng chi cho nàng , thể bình an trực tiếp ngoài . Nàng cứ đòi chăm tới lúc vạn thọ của Thánh Thượng chơi lớn một trận cơ. Kết quả tới nhà ấm trồng hoa. Lòng tham của nàng thật là, nô tỳ sợ nàng sẽ sinh tâm tư khác, làm chuyện gì.”

Nhan Cần Dư hừ một tiếng: “Không , lòng tham hơn nữa thì vẫn còn ruột với ở bên ngoài mà.”

Tuyết Ổ gật gật đầu: “Vậy nô tỳ về truyền tin cho nàng .”

Nhan Cần Dư thì lên tiếng nữa, nghĩ những gì Minh Từ mới .

Bên thế tử Cảnh vương thị Lý thị, mộng đó, còn giả Bồ Tát nữa. Nghe thật là đắc ý càn rỡ, vô pháp vô thiên ai bằng.

lúc chuyện trong cung lẽ tạm thời sẽ thành, nàng nhàm chán, bằng tìm Lý thị chơi đùa một phen.

Không kẻ chui từ xem như thần yêu ma quỷ quái cơ đấy.

Chơi vui như , ha….

Nàng nắm chủy thủy, đặt ngang mắt, cúi đầu là thế thấy mặt đầy ý phản chiếu đao, nhếch nhếch khóe môi, im lặng : “Đáng c.h.ế.t lắm….”

Loading...