Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

DIỄN BIẾN QUA CÁC VAI DIỄN CỦA CÔ NỮ PHỤ XINH ĐẸP - CHƯƠNG 28

Cập nhật lúc: 2024-10-18 13:48:57
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chàng là Lý thị, mà Thái hậu.

Lý Thái hậu ở hoàng cung Đại Diễn cũng vài năm , bà quá hiểu về tính cách của Tuân Nghiệp nhưng cũng đôi chút.

Lý Thái hậu dám lên tiếng.

Tốt gì bà cũng chui từ vực sâu hậu cung quần ma loạn vũ của tiên đế , chỉ là mấy năm nay hoàng đế quan tâm tới chuyện hậu cung, một tiêu d.a.o tự tại quen , sợi dây căng thẳng giờ cũng thả lỏng hơn chút thôi. 

Trong điện an tĩnh , ngay cả tiếng của Minh Ngạn cũng im bặt.

Bản chuyển ngữ bạn đang thuộc về Luvevaland. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là trang sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.

Đầu ngón tay của Tuân Nghiệp gõ nhẹ lên tay vịn, nhẹ giọng : “Chẳng qua chỉ là chuyện cỏn con cũng cần rùm beng lên thế .”

Chuyện cỏn con? Lý Thái hậu cảm thấy đây là chuyện cỏn con , mạng sống đe dọa, thể nhẹ nhàng vạch trần thế ?

phản bác ngay, nọ : “Như thế đánh giết, là Thái hậu quá phú quý, nhãn nhã lâu , cho rằng cái mệnh của quý giá lắm ?”

Lý Thái hậu cả giận : “Hoàng đế!”

Ánh mắt Tuân Nghiệp nhàn nhạt về phía bàn , mặt vẫn bình thản như một, “Trẫm cho rằng Minh Tiệp dư lý. Nếu Thái hậu thật hại tới tính mạng của phụ Minh Bảo lâm, cũng thiếu lấy mạng đền mạng, rằng, thiên tử phạm pháp, tội như thứ dân.”

“Hôm nay tạm giữ giam giữ Minh Bảo lâm , đợi trẫm điều tra rõ chân tướng xử trí , cũng tốn bao nhiêu thời gian.”

Minh Ngạn hồng con mắt, vội vàng dập đầu tạ ơn.

Trò ở Trường Tín Cung còn bắt đầu một câu thuận miệng của Tuân Nghiệp mà hạ mang, Lý Thái hậu nén giận cũng cách nào với .

Nữ nhân hậu cung, Thái hậu cũng thế, phi tần cũng , mỗi đều dựa hoàng đế sống qua ngày.

cắn chặt răng, tay bóp c.h.ặ.t t.a.y vịn, theo bóng dáng Tuân Nghiệp và Minh Nhiễm khỏi, xém tí nữa cũng bóp gãy bộ móng tay tô nước hoa Phượng tiên .

Nhịn nhịn nhịn, dù cũng chỉ là thứ đoản mệnh, Thái y viện , cũng chỉ còn nửa năm nữa thôi, chỉ cần nửa năm, chờ đến khi Tuân Miễn kế vị, bà sẽ bao giờ nhẫn nhịn như thế nữa.

Trong phòng tạm thời còn việc gì nữa, Trần Đức phi chuẩn về ngủ bù, lúc Tôn Hiền phi tin tức vội vã chạy qua, tranh nàng mới chỉ vẽ một nửa, vội vàng về gọi tới vẽ nốt nửa còn cho nàng.

Hàn Quý phi với Nguyễn Thục phi thoáng một cái, trong lòng buông lỏng, âm thầm , cũng uốn gối hành lễ lượt rời .

Bên ngoài ánh mặt trời , chiếu lên mặt ấm áp.

Tuân Nghiệp đằng , Minh Nhiễm chậm hơn một bước, đúng lúc tránh ánh mặt trời núp lưng , gần tới Phù Vân Điện, đột nhiên dừng chân , kịp phòng ngừa, may mà bước chân Minh Nhiễm thu cũng nhanh mới để đụng .

Bản chuyển ngữ bạn đang thuộc về Luvevaland. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là trang sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.

Tuân Nghiệp nghiêng , ngược nắng, tay áo rộng rũ xuống bên , gió thổi bay bay, trong nháy mắt đó vô cùng giống một trích tiên đày ải xuống nhân gian trong thoại bản, nhiễm bụi trần.

Mỗi ngày soi gương quen gương mặt diễm lệ của , bây giờ thấy cảnh như , trong lòng đột nhiên như một luông gió thổi qua, một dòng nước thanh mát tưới gối, gột sạch những phiền não trong long hóa thành hư vô.

Minh Nhiễm nghĩ thầm, vị hoàng đế bệ hạ còn tự filter nữa đấy.

“Đang nghĩ gì đấy?”

Câu hỏi của Tuân Nghiệp kéo tâm tư đang bay xa của Minh Nhiễm về, nàng cong cong mày, nịnh nọt hết sức, “Đang nghĩ tới khí phách của Bệ hạ mới ạ.”

Tuân Nghiệp nhướng mày, một chữ.

“Nàng tới gần chút.” Chàng .

Minh Nhiễm do dự một chút, lên hai bước, “Bệ hạ?”

Tuân Nghiệp khẽ , “Nàng tới gần những lời nữa, mới trẫm rõ.”

Chàng dừng một chút, “Trẫm dạy nàng , lúc vuốt m.ô.n.g ngựa lớn tiếng chút.”

“……”

Trong lòng Minh Nhiễm nghẹn: “……Thần thực lòng thực đó ạ.”

Tuân Nghiệp: “Thực lòng thực thì càng lớn tiếng lên.”

Minh Nhiễm hết cách, chỉ thể căng da đầu cất cao giọng: “Nghĩ tới khí phách mới của Bệ hạ đó…..”

Giọng của nàng thiên về mềm mại nhẹ nhàng, như thế, tai đúng là cảm giác như lông vũ phất tai.

Tuân Nghiệp xoa xoa đầu nàng, : “Trẻ nhỏ dễ dạy.”

Minh Nhiễm: “……”

Ta thu lời ngu xuẩn mới bảo ngài tự filter.

Tách với Tuân Nghiệp tự trở Phù Vân Điện, Thanh Tùng với Tây Tử còn thường liếc nàng một cái, để tránh việc thấy chủ tử chuyện, các nàng chậm một chút, cách xa, thấy gì, chỉ mỗi câu , “Suy nghĩ tới khí phách mới của Bệ hạ đó.”

Tính cách Tây Tử linh hoạt, bình thường theo Minh Nhiễm cũng ít thoại bản phong lưu, tự tưởng tượng ngay tại chỗ ít.

Tự ảo tưởng xong nàng lo lắng sốt ruột, trong thoại bản nàng nhiều cảnh sinh ly tử biệt, tiểu thư  nhà nàng với Bệ hạ bây giò tới trình độ ?

Chẳng may ngày nào đó Bệ hạ buông tay nhân gian mất, để một tiểu thư đời, tiểu thư nhà nàng sống thế nào đây. Nếu trong lòng ruột gan đứt từng khúc, luẩn quẩn cũng theo, một Tây Tử nàng ở trong thâm cung thì làm đây?

Nghĩ tới chỗ đau lòng, thiếu tí nữa còn chảy nước mắt nữa.

Minh Nhiễm bụm trán: “Tây Tử, từ ngày mai em xem thoại bản của .”

Tây Tử: “Ơ? Vì ạ?”

……

Tách khỏi Minh Nhiễm, Tuân Nghiệp vội vàng về Tử Thần Điện, cũng ngự liễn, chậm rãi dạo bước tới Ngự Hoa Viên.

Vương Hiền Hải theo , nhỏ giọng : “Bệ hạ, ngài xem chuyện của Minh Bảo lâm nên xử trí như thế nào ạ, nô tài đường phân phó bên trường đình làm theo.”

“Việc tạm thời cần để ý tới.”

Mặt hồ phẳng lặng, gió thoảng qua, “Gần đây Cảnh Vương phủ thế nào?”

Vương Hiền Hải lời đang hỏi ông, cong eo lui sang một bên, Chiếu Thanh nhảy xuống từ tàng cây, trả lời: “Gần đây Cảnh Vương phủ bận rộn chuyện đính hôn của Thế tử và Minh Nhị tiểu thư, Vương gia thường xuyên qua ở phủ của các chư vị đại nhân, ngày hôm còn tới bái vọng đại học sĩ Tôn phủ.”

“Hắn thật sốt rốt đấy.” Tuân Nghiệp lưng , đôi mắt ấm áp Lâm Vũ các đối diện hồ nhỏ, “Trẫm còn c.h.ế.t , gấp gáp chờ nổi bay cung song túc song phi với .”

Lời Chiếu Thanh cũng dám tiếp, quan hệ của Bệ hạ với Cảnh Vương thì bình thường, nhưng với hai đứa cháu trai cháu gái là Thế tử và quận chúa tồi.

Thế tử trọng thông minh, giống thường, ai cũng vị trí của Bệ hạ sẽ truyền cho y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dien-bien-qua-cac-vai-dien-cua-co-nu-phu-xinh-dep/chuong-28.html.]

Hầu như tất cả đều cho rằng như thế, bởi vì thể của đương kim quá yếu, năm ngoái thái y chẩn đoán chính xác , nhiều nhất chỉ nửa năm.

Cảnh Thế tử là lựa chọn nhất.

ai thể nghĩ tới, buổi tối gió thổi đêm giao thừa hôm đó, giường dưỡng bệnh nhiều ngày, từ hôm đó, sức khỏe của Bệ hạ từ từ lên.

“Trẫm nhớ rõ lúc đó phụ hoàng c.h.ế.t nhắm mắt.”

Khóe môi Tuân Nghiệp nhẹ nhàng nhếch lên, tới đây tâm trạng khá là , dù xem chuyện của phụ hoàng đúng là khiến cho thoải mái.

Chẳng qua kiếp qua , giờ thấy nữa khó tránh khỏi nhạt nhẽo.

Gần đây Trường Tín Cung cứ an phận, ồn ào nhốn nháo khiến phiền lòng, Lý Thái hậu cũng càng thêm càn rỡ.

Còn nữa, chuyện hôm nay Minh Ngạn ám sát, đúng , nếu truy cứu xuống, Phù Vân Điện cũng sẽ liên lụy , dù danh nghĩa Lý thị cũng là Thái hậu.

Chỉ là, Lý Thái hậu so sánh với Minh Tiệp dư, vẫn là Minh Tiệp dư làm cho khác thấy hứng thú hơn nhiều.

Chàng hứng thú, ai cũng động tới .

Tuân Nghiệp nheo đôi mắt đen nhanh , : “ lúc việc gì, tối nay trẫm làm đứa con hiếu thuận, lão nhân gia làm tròn di nguyện cuối cùng .”

…………

Hậu cung đương kim ít , nơi giam giữ phi tần cung nữ thái giám của trường đình càng quạnh quẽ.

Phía chính miệng phân phó giam Minh Bảo lâm ở đây, chủ sự trường đình cố ý sắp xếp vài nội thị trông giữ.

Loan Nha trải tấm chăn lạnh lẽo lên cỏ khô,  vẻ mặt đưa đám, “Tiểu thư, làm bậy như thế chứ.”

Trước khi hành sự chịu bàn bạc một hai với nàng, bây giờ xảy chuyện như mà kết thúc đây.

Minh Ngạn nhỏ giọng trả lời: “Loan Nha ngươi đừng lo lắng, Tam tỷ tỷ , chúng sẽ .”

Loan Nha xoa xoa nước mắt trào , “Tam tiểu thư thể cách gì chứ, đây là tội danh đánh thật sử thật, liên lụy tới già trẻ một nhà xem như may mắn .”

Minh Ngạn , một thu lu một góc, nàng ngẩng đầu cửa sổ thông khí cao, ngôi bên ngoài lấp lánh, .

Sau một lúc lâu, nàng ném đèn dầu đang cháy cỏ khô, ngọn lửa bốc lên, khói trắng bay .

Loan Nha cả kinh : “Tiểu thư, làm gì thế?”

Nhàn nhạt lắc lắc đầu, về phía cửa sổ thông gió, bóng dáng gầy yếu của nàng ánh lên tường.

Đường xuống hoàng tuyền lạnh lẽo, nàng thiêu chút đồ làm ấm cho thôi.

……

Minh Nhiễm giường trong Phù Vân Điện, nghĩ tới chuyện Minh Ngạn ám sát hôm nay, hiểu vì , nàng cứ thấy chỗ nào đó đúng.

Thất Thất thấy nàng nhíu mày, giọng vui vẻ : “Người chơi, chơi trò chơi thả lỏng tâm trạng chút ?”

Minh Nhiễm ha hả, thả lỏng tâm trạng, thả lỏng tâm trạng cái quỷ , trò chơi rác rưởi.

Chẳng qua trong lòng nghĩ thì nghĩ như nhưng Minh Nhiễm vẫn đăng nhập trò chơi.

Lúc nàng tiến thì nàng đang quỳ rạp mặt đất.

Chỗ cũ, phía giường của Lý Thái hậu.

Ánh sáng trong nội điện tối, lẽ chỉ chừa một hai ngọn đèn, ánh nến m.ô.n.g lung.

Bởi vì bếp than nên cũng cảm thấy lạnh, Lý Thái hậu tắm gội xong chỉ mặc áo đơn màu trắng, mỏng, một lớp, từ góc độ của Minh Nhiễm qua đúng lúc thể thấy nửa cẳng chân trần trụi của bà đang để chân trần giẫm thảm nhung.

bàn trang điểm, trầm mặt thưởng thức hộp phấn in màu xanh bóng bàn.

Chỉ chốc lát Ngọc Trân cô cô xốc mành nỉ lên tiến , cầm lấy lược ngọc nhẹ nhàng chải tóc cho bà .

Cố Diệp Phi

Mái tóc dài của Lý Thái hậu chăm sóc , thuần một màu đen, Ngọc Trân búi đơn giản một búi nhỏ, lấy một châu thoa hình hoa chi cắm lên tóc, lui sang một bên.

Người lên tiếng là Lý Thái hậu: “Chuẩn thỏa ?”

Ngọc Trân trả lời: “Nương nương yên tâm, gác đêm bên ngoài đều hết , hầu hạ nô tỳ dẫn đến tồi, giờ đang chờ trong mật đạo ạ.”

Lý Thái hậu miễn cưỡng nở một nụ nhạt: “Gọi .”

Ngọc Trân đáp , nhanh chóng lui ngoài.

Minh Nhiễm úp sấp giường bừng tỉnh, dịch dịch hai tay, chắc chắn là tâm trạng hôm nay của Lý Thái hậu , buổi tối định buông thả để sung sướng.

Xét đến việc hai ngày nay Lý Thái hậu cứ luôn tìm phiền phức cho nàng, nàng vô cùng hét lớn lên một tiếng: Thái hậu yêu đương vụng trộm, mau tới bắt gian !

nghĩ tới việc sẽ gây hậu quả nghiêm trọng gì cho Đàn Nhi cô nương, nàng nhịn xuống.

Bên ngoài nam nhân quỳ xuống đất thỉnh an, giọng hẳn vẫn là .

Hai chỉ một hai câu, nhanh làm việc chính.

Minh Nhiễm cũng góc tường nữa, định thoát khỏi trò chơi, đổi Đàn Nhi cô nương chuyên nghiệp về, ai ngờ nàng mới giật giật thấy động tĩnh ở bên ngoài.

Lại là tiếng bước chân nhanh vội của Ngọc Trân, trừ cái , còn tiếng vang khác.

Mắt Minh Nhiễm nháy mắt sáng lên, cũng , vặn cổ hai cái, đây là… tới bắt gian.

Trăng sáng thưa, trời ngủ.

Cá chép hồng đang nhàn nhã bơi trong bể lưu li, trong Trường Tín Cung thấy ùa thì dọa tới mức thất hồn điên đảo.

Ngọc Trân động tĩnh vọt nội điện, thất kinh : “Nương nương, tới, bên ngoài tới!”

Lý Thái hậu sợ tới mức chấn kinh, nhấc chân đạp cái mới giường xuống, nam nhân cũng sợ hết hồn, bò dậy là chạy ngoài, Ngọc Trân vội đẩy ngược : “Sắp kịp , ngoài đụng thì làm giờ!”

Ngọc Trân kinh hoảng xung quanh, túm ném trong, “Trốn gầm giường , ngươi thất thần gì đấy, mau !”

Nam nhân Ngọc Trân cứng rắn nhét gầm giường.

Người gầm giường hai mắt , sợ tới mức nó tí nữa tiểu quần.

“?!”

Minh Nhiễm cố gắng nở nụ , vẫy vẫy tay với , im lặng : “Trùng, trùng hợp ghê…..”

Loading...