Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

DIỄN BIẾN QUA CÁC VAI DIỄN CỦA CÔ NỮ PHỤ XINH ĐẸP - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2024-10-18 13:31:24
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trò chơi chỉ thể thực hiện buổi tối, Minh Nhiễm lĩnh thưởng xong thì thoát ngoài.

Thật tối qua nàng ngủ ngon tí nào, điều nhắm mắt một lát thì buồn ngủ thật, Tây Tử lấy cái chăn mỏng đắp lên cho cô, nhẹ bước cửa, về phía phòng bếp nhỏ.

Minh Nhiễm giường gần nửa canh giờ, tới gần trưa mới tỉnh dậy, rửa mặt chải đầu đơn giản một phen.

Dùng cơm trưa xong, kêu kê ghế dựa mái hiên, trải thảm lên, gió thổi qua rét lạnh làm cho đầu óc tỉnh táo ít.

“Tiểu thư, nhị tiểu thư tới đây.”

Bản chuyển ngữ bạn đang thuộc về Luvevaland. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là trang sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.

Nàng theo tiếng qua, quả nhiên thấy ít đang ùa cửa viện đang rộng mở, đầu tiên là một thiếu nữ mặc chiếc váy ống tay rộng thêu hoa văn điệp luyến hoa, bên ngoài khoác áo choàng màu trắng hoa lê, cơ thể khá gầy, tóc đen sơ kiểu vân [1], đính thêm trâm cài bạch ngọc điểm xuyết, bước lả lướt như ngàn bướm chập chờn rung rinh. 

Đây là tỷ tỷ ruột thịt cùng một với Minh Nhiễm, Minh Từ.

Minh Nhiễm chỉ liếc mắt một cái thu tầm mắt nhanh, lật xem quyển sách trong tay.

Minh Từ đối xử lạnh nhạt như cũng bực tức, miễn lễ cho Tây Tử, xuống ghế hạ nhân đưa lên, : “Muội thích xem nọ từ lúc nào thế? Mấy năm thà nhịn ăn một bữa cũng chịu động một cuốn sách.” 

Minh Nhiễm chậm rãi trả lời: “Còn sắp tiến cung ngay , còn dựa những thứ để g.i.ế.c thời gian thôi.”

Nàng nhắc tới việc tiến cung, Minh Từ gì. Người ăn xưa giờ, bao giờ hết vốn từ, trong phút chốc cũng thành lời.

Hôm qua nàng trưởng quỳ trong thư phòng cầu xin phụ , chuyện truyền khắp phủ lâu .

Nàng nở nụ miễn cưỡng, lời là đang an ủi khác là làm giảm cảm giác áy náy trong lòng : “Nghe quận chúa Thuận Ninh , bệ hạ là thiện lương nhã nhặn, mấy vị nương nương cũng là hào phóng dễ gần. Trong cung một nơi gọi là Mai Uyển, mỗi độ đông sang hoa nở lắm, cung chừng đúng lúc thể ngắm hoa nở cuối mùa, là thứ thích ?”

Minh Nhiễm giơ tay chống cằm, liếc nàng , trào phúng: “Nhị tỷ nhặt cái thế? Tỷ cố tình chọn những cái đó mà còn dỗ dành để vui vẻ ?”

Nói đến , thấy tự nàng tiến cung ?

Bản nàng cung dưỡng lão là một chuyện, lợi còn chạy tới mặt nàng mà khoe mẽ, thế là chuyện khác .

Minh Từ càng hổ hơn, nhéo nhéo khăn tay một lúc mới : “Tam , ý đó.”

Minh Nhiễm gì với nàng , chỉ : “Tỷ ý gì đây quản , nhưng mà nhị tỷ những thứ mà thích nữa thì, chỉ sợ là để cho tự tỷ tỷ tiến cung đấy. Tỷ mà, mà làm ầm ĩ lên, đến chính còn sợ đấy.”

Sắc mặt Minh Từ khẽ biến, dám thêm lời nào nữa, yên lòng thêm chừng nửa nén hương thì dẫn rời .

Một đám hết, gian sách cũng sáng sủa lên ít.

Bản chuyển ngữ bạn đang thuộc về Luvevaland. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là trang sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.

Tây Tử rót một ly nóng , xụ mặt : “Nói đến chuyện để tự ngài tiến cung thì chạy còn nhanh hơn thỏ, vốn dĩ nên là ngài mà.”

Cho dù ý chỉ của Thái Hậu nương nương còn rõ nhưng cũng : đích nữ thượng thư, tri thư đạt lý, dịu dàng phóng khoáng…… những đầu óc cũng đây là tới nhị tiểu thư.

Mắt nàng dù mù tới , vứt lương tâm cũng ngại đổ những lời đó lên đầu tam tiểu thư của nàng nha.

Aiz, trách thì trách Thái Hậu nương nương chỉ đích danh nhị tiểu thư , cho nên bọn họ mới lợi dụng sơ hở đó.

Minh Nhiễm nhấc nắp lên, chằm chằm nước bốc lên, ngơ ngẩn, nàng phản bác những lời em .

Trong hai tháng quan hệ riêng tư của Minh Từ và thế tử Cảnh vương Tuân Miễn vô cùng mật.

Về mặt tình cảm mà , nếu nàng nảy sinh tình cảm với Tuân Miễn thì đương nhiên liên quan gì tới vị trong hoàng cung .

Về mặt lợi ích mà . Nguyên Hi đế ốm yếu dậy nổi, gối con, chuyện Tuân Miễn là hoàng đế đời tiếp theo, trong lòng ai cũng ngầm hiểu mà .

Còn nữa, một ốm yếu, một phong nhã hào hoa, cho dù là ai cũng đều nên chọn nào.

Có điều, theo như trong sách, nguyên chủ cũng nhập cung, đó lâu đúng dịp là tiệc mừng thọ Chúc lão phu nhân, Chúc Hủ thăng liền hai cấp, ai ai cũng bận rộn vội vàng tới kết giao, ngày đó những m.á.u mặt trong kinh nên tới thì đều tới.

Nguyên chủ đến mặt Chúc lão phu nhân , tới chỗ Chúc phu nhân , tới chỗ Chúc Hủ , còn diễn trò tố khổ mặt bao nhiêu phu nhân tiểu thư nữa. Sau một hồi náo loạn như , đến trong cung còn thấy vài lời, Minh gia mới dám nhắc tới chuyện tiến cung mặt nàng, cuối cùng nhẫn tâm để Minh Từ .

Tiến cung đầy một năm, Nguyên Hi đế băng hà, Tuân Miễn kế vị. Sau đó thể tới câu chuyện ngược luyến tình thâm của hoàng đế và thái phi.

Nghĩ tới đây nàng thể nào xem tiếp cuốn “ký sự cổ” nhàm chán tay nữa, bước nhà bỏ quyển sách trong tay áo, nhón một quả táo xanh bò lên gốc mai già trong viện.

Vừa ăn táo vui sướng xem truyện phong lưu trong sách.

Nàng vắt chân, làn váy đung đưa, kiều diễm gió lay.

Hai ngày Tây Tử cũng quen , dặn dò hai câu cẩn thận thêm gì nữa.

……

Buổi tối bên chính viện truyền lời tới, gọi tam tiểu thư qua đó dùng cơm.

Đây là đầu tiên bên đó chủ động gọi cô con gái tới mặt mấy năm trời, cả nhà quây quần hòa thuận vui vẻ ăn hết bữa cơm. Minh Nhiễm đoán đây lẽ là ý của Minh lão gia, nàng lời tiến cung trong lòng vui vẻ, định cho nàng mấy phần ngon ngọt.

Người tới truyền lời là Đào Diệp bên cạnh Trình thị, thúc giục nàng nhanh chóng qua, Minh Nhiễm lười biếng trở , : “Lười , sang.”

Đào Diệp cả kinh : “Sao thể ạ? Tam tiểu thư, đây là ý của lão gia và phu nhân đó ạ.”

Nàng làm như thấy gì, nghịch nghịch chậu hoa hải đường trong tay, Đào Diệp nóng vội dám phạm thượng động tay kéo nàng, ánh mắt lạnh lùng của Tây Tử nàng chỉ đành chạy chậm về chính viện.

Tây Tử rẽ bức rèm châu , ôm áo choàng từ giá tới, hiểu chút vui vẻ. Nếu là ngày xưa á, Đào Diệp sớm chuyện với giọng điệu quái gở , nào thể giống như hôm nay xách váy chạy mất?

Tiểu thư đúng, tiến cung cũng chắc chuyện .

Tình huống của Thánh Thượng đặc thù, ở trong cung cũng cần tranh giành quyền lực danh vị gì, cũng cần dùng tới sự giúp đỡ của trong phủ, chỉ cần sống cuộc sống của . Không cần lo lắng phát sầu, cần chịu đựng cơn giận từ tới nữa.

Tây Tử nghĩ thông, nhất thời cũng ý khuyên can nàng nên cung nữa. 

Bên chuẩn dùng cơm, chính viện bên khi Trình thị Đào Diệp báo , mắt một bàn đồ ăn bày đó, nhỏ giọng oán trách : “Đường bao xa mà cũng lười thế.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dien-bien-qua-cac-vai-dien-cua-co-nu-phu-xinh-dep/chuong-2.html.]

Minh lão gia tiếp: “Thật là càng ngày càng làm !”

Minh gia đại công tử Minh Nghiệp âm thầm lắc lắc đầu, tự múc một chén canh gà đưa cho Minh Từ bên cạnh, Minh Từ mỉm nhận lấy, im lặng uống canh.

Mấy gì làm gì Minh Nhiễm rõ lắm, nàng dùng bữa xong thì trong phòng một lát.

Ước chừng là buổi chiều hứng gió lạnh nhiều, cổ họng thoải mái, nàng trốn tránh ánh mắt bên cạnh uống thuốc trị cảm mạo , rửa mặt xong thì leo lên giường. Lúc Tây Tử tắt đèn cũng chỉ mới tới giờ Dậu.

Minh Nhiễm giường tiến trò chơi.

Lại một tiếng leng keng vang lên, ngay đó giọng của nhân viên phục vụ Thất Thất vang lên: “Hoan nghênh chơi đăng nhập trò chơi, xin nhiều, mời chơi rút thẻ nhân vật ạ.”

Bốn tấm thẻ bài sếp từng cái, dựa cảm giác Minh Nhiễm rút tấm thứ hai.

“Năm đó cũng từng ngọc thụ lâm phong. Vương Hải Hiền, tổng quản thái giám 12 cung. Thời gian: 4 canh giờ. Chậc! Thẻ thái giám!”

Minh Nhiễm giật : “Nam?!”

Thất Thất: “Sặc…… Không hẳn .”

Cố Diệp Phi

Tình huống ngoài dự đoán, nhất thời Minh Nhiễm hé răng.

Nhân viên phục vụ Thất Thất tiếp: “Bởi vì giới tính nhân vật và chơi giống , căn cứ luật pháp liên quan của quốc gia, từ chối vượt quá giới hạn tiếp xúc đúng với tất cả các nhân vật khác giới tính trong trò chơi nhé.”

“Hơn nữa bất cứ lúc nào bất cứ nơi hệ thống đều khả năng che gạch nền, đến lúc đó đừng hỏi Thất Thất gạch nền là cái gì nha.” Thất Thất nhanh chóng : “Tinh lọc cảnh vui chơi là trách nhiệm của mỗi !”

Đọc khẩu hiệu xong Thất Thất với nàng: “Rất xin ạ, bộ thanh tra trò chơi quốc gia chúng nghiêm khắc.”

Minh Nhiễm: “……”

Thời gian chuẩn trôi qua 2 phút, Minh Nhiễm nhận thẻ nhân vật, cẩn thận một .

“Ông là một thái giám, tổng thái giám chưởng quản 12 cung, là cận nhất bên cạnh bệ hạ, Vương Hiền Hải.

Ông từng là một thiếu niên ngọc thụ lâm phong, đáng tiếc năm tháng vô tình tựa lưỡi đao….”

…………

Lúc Minh Nhiễm mới tiến nhân vật, đầu chút choáng váng, nàng nghiêm một lát, rũ mắt sàn nhà lót gạch vàng sáng bóng trơn nhẵn trong hoàng cung.

Nàng đang dựa cột nhà, phất trần trong tay buông xuống.

“Vương công công, ngài ạ? Sao như ?” Người lên tiếng là một cung nữ 16-17 tuổi, mặt một bộ y phục thuần sắc xanh dành cho cung nữ, mặt nôn nóng nàng.

Minh Nhiễm khựng , lên đầu cung nữ liếc một cái, đó hai hàng chữ chợt lóe lên thôi:

Tên: Đàn Nhi.

Thân phận: Đại cung nữ bên cạnh Lý Thái hậu, Trường Tín Cung.

Cái giới thiệu khá đơn giản, Minh Nhiễm nhanh chóng sắp xếp suy nghĩ, chỉ đành dựa theo cảm giác trả lời: “Không , cả.”

Sắc mặt cung nữ Đàn Nhi cứng rắn, tự tiễn nàng khỏi Phúc Ninh Cung, : “Làm phiền Vương công công một chuyến , bên chỗ Thái Hậu nương nương thể tách , ngài thong thả nhé.”

Minh Nhiễm xua xua tay, dẫn mấy tiểu thái giám rời khỏi Phúc Ninh Cung, về hướng Tử Thần Điện, nơi ở hằng ngày của hoàng đế.

Buổi tối nổi lên một trận gió tuyết, những bông tuyết len lỏi giữa vạt áo rơi xuống, lạnh thấu xương.

Thân là đầu trong những thái giám, mấy việc lặt vặt căn bản đến tay, chỉ cần lúc nơi hầu hạ bên cạnh hoàng đế là .

Mỗi ngày ăn ngon uống , Vương công công là phúc hậu, tuy hôm nay lạnh phát sợ nhưng  Minh Nhiễm một đoạn trán vẫn lấm tấm chút mồ hôi, thở cũng dồn dập.

Cảm giác mệt mỏi giống y như thật .

Nàng vắt chéo hai tay qua cái eo thùng phi thở hai , cung điện phía xa xa, nghĩ xem lát nữa nên làm chuyện gì.

Trên mặt thẻ nhân vật của Vương công công những điều cần chú ý khá là đơn giản, chỉ là tám chữ “Bưng rót nước, tùy cơ ứng biến”, nhưng mà tùy cơ ưng biến như thế nào mới là vấn đề.

Đoàn dọc theo dãy hành lang dài trong nhà thủy tạ, chừng 15 phút mới lắc lư trở Tử Thần Điện.

Mở cửa điện là một tiểu thái giám cao gầy, 17-18 tuổi, bộ dáng mi thanh mục tú, cúi eo nửa bước lên từ thềm ngọc nghênh đón, vô cùng ân cần nhận lấy dù giấy đọng đầy tuyết, một tay giả đỡ đỡ khuỷu tay cô, miệng bẽn lẽn: “Cha nuôi, ngài về .”

Minh Nhiễm từ từ hít thở đều , miễn cưỡng kéo khóe miệng tươi lên tí: “Bệ hạ ?”

Lục tử vội trả lời: “Mới sổ con một lát, bây giờ đang ở tây viện chuyện với Trình giáo úy, cha nuôi sửa soạn chút trong thôi.”

Trình giáo úy?

Minh Nhiễm ừ một tiếng, “Trình giáo úy nào?”

Lục tử thấy làm chớp chớp mắt, “Còn thể là ai chứ, cái vị trong phủ Hộ Quốc đại tướng quân đó.”

Minh Nhiễm bừng tỉnh, , cháu trai nhà đẻ Trình thị, là vị biểu ca của nàng, nam ba .

Hai chuyện một đường điện, đêm nay là Lục tử gác đêm, đưa cô đến cửa thì tự giác nghỉ ngơi.

Minh Nhiễm hơ ở cạnh lò sưởi một lát, nhéo nhéo thịt mỡ bên hông, đánh giá xung quanh một lượt.

Hai bên sườn điện treo đèn cuộn hình rồng, cho dù là đêm khuya vẫn sáng tỏ rộng rãi, nội thất trang hoàng bạch ngọc vàng ròng, trang trí ngàn hoa, hoa lệ phô trương. Cung nữ nơi nơi đều mặc váy dài thắt eo lưng bằng gấm vân hồ, rũ mi rũ mắt, tĩnh lặng như tượng đất, đến cả tiếng hít thở cũng thấy .

Thân phận của Vương công công đơn giản như Liễu Ti Ti, cô cũng thể tìm chỗ nào dó đóng cửa mà ngủ, nhưng bốn phía mịt mù, tây điện hướng nào cũng , dứt khoát ở đây luôn. Hơ xong một bên ống tay áo đổi sang bên hơ tiếp.

Vương công công , tùy cơ ứng biến.

mà bây giờ cái “cơ” còn tới, thế thì cô cứ lấy bất biến ứng vạn biến .

Minh Nhiễm lặng lẽ ngáp một cái, trong mắt chảy cả nước, nếu cái ghế dựa cho cô thì .

 

Loading...