Lời  suýt khiến Thẩm mẫu ngất , nhưng bà  còn  kịp phản ứng , phía   vang lên tiếng kêu kinh ngạc của Lưu phu nhân và di nương.
Lưu phu nhân từ lâu   Lưu công tử  thư từ qua  với thứ .
Hơn nữa,  khi sự việc xảy , Lưu công tử   từng lên tiếng, nên bà  cũng  thể chắc chắn  điều gì, thế nên đành nhắm mắt  ngơ  những lời đồn đại.
Không ngờ hôm nay    sự thật.
Con trai bà  hóa  chỉ là kẻ  lợi dụng!
Lưu phu nhân lập tức bất chấp lễ nghi, lớn tiếng mắng:
"Tốt lắm! Hóa  đứa bé trong bụng con tiện nhân  là của nhà họ Thẩm! Thẩm công tử quả nhiên lợi hại, một bên  hôn ước với đích nữ nhà họ Thịnh, một bên  vụng trộm với thứ nữ,  còn  đổ vấy chuyện  lên đầu con trai !  là    hổ!"
Thẩm mẫu   lập tức nổi giận, cố gắng  dậy quát lớn:
"Nói cái gì mà nhà chúng     hổ? Chẳng lẽ bà  thấy ? Rõ ràng là gia phong nhà họ Thịnh  vấn đề, thứ nữ nhà họ Thịnh cứ bám lấy con trai ! Một tiểu nha đầu như  mà   học   mấy trò lố lăng để quyến rũ nam nhân! May mà gia chủ nhà họ Thịnh tính tình  mới dung túng cho con tiện nhân ! Nếu   một đứa con gái   liêm sỉ như thế,  thà đánh chếc nó còn hơn!"
Phụ   vốn dựa  danh tiếng thanh cao mà  lên, nay     châm chọc như , ông     thể nhẫn nhịn !
Phụ  lập tức nổi giận lôi đình, quát di nương:
"Còn  mau đưa đúa nghịch nữ  xuống!"
Di nương vội vàng tiến lên định kéo Thẩm Dự và thứ  , nhưng   thứ  vùng thoát.
Nàng  lao thẳng đến  mặt phụ , kiên quyết :
"Phụ ! Con  cần những kế hoạch mưu tính về  mà  ! Con  ở bên Dự ca ca ngay bây giờ! Người đừng tưởng là con  ,  chờ Dự ca ca thành  xong, đợi con   chếc tâm,  đó sẽ gả con  nhà họ Lưu đúng ? Lưu công tử   hết với con ! Người đừng hòng lừa con nữa! Con chỉ  Dự ca ca! Con chỉ  ở bên   thôi!"
Những lời  trực tiếp xé rách bộ mặt giả tạo của phụ .
Ông  lập tức ôm lấy ngực, đau đớn ngã phịch xuống ghế.
Sau đó, giữa những tiếng  mỉa mai liên tiếp của Lưu phu nhân, phụ   đổ gục xuống đất,  bao giờ  dậy  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-thu-khac-biet/chuong-7.html.]
Nửa tháng , ông  mới tỉnh .
 phát hiện bản   thể  chuyện, cũng  thể cử động.
Ông  hoảng loạn đưa tay  hiệu với .
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Ta chỉ  nhạt, chậm rãi :
"Phụ  đừng vội, đại phu    trúng phong,   chỉ  thể  liệt ở  giường.  chỉ cần  ngoan ngoãn uống thuốc, thì vẫn  thể giữ  mạng sống."
Phụ   xong, sắc mặt u ám,  bất động ở  giường.
Một lúc , dường như chợt nghĩ  điều gì đó, ông  lập tức cố sức ngẩng đầu   ngoài.
Ta khẽ , bưng bát thuốc  nấu sẵn đưa đến bên miệng phụ , nhẹ giọng hỏi:
"Phụ  đang tìm ai thế? Di nương ? Bà    con đày tới thôn trang ở  quê . Phụ  đừng nóng vội, con thực sự cũng  còn cách nào khác."
Ta nhét bàn tay đang run rẩy của ông   trong chăn,  đó mới tiếp tục :
"Hôm đó phụ  ngất , chắc là  cũng   nhưng chuyện  xảy   đó nhỉ. Nhắc đến là  đau lòng, thứ   thấy  ngã xuống, nhưng vẫn bất chấp tất cả mà   theo Thẩm Dự. Dù   thứ   cho tức điên, di nương vẫn cố giữ   ."
Di nương vốn là một kẻ khôn ngoan,  chuyện   ầm ĩ đến mức  thể vãn hồi.
Chắc chắn sáng mai  triều đình sẽ  kẻ lên tiếng, danh dự của phụ  cũng sẽ  ảnh hưởng.
Đến lúc đó, cả nhà họ Thẩm lẫn nhà họ Lưu đều sẽ  bỏ qua cho nhà họ Thịnh.
Nếu lúc  thứ  rời  cùng với Thẩm Dự,  chuyện sẽ chẳng còn một đường lui nào nữa.
"Đáng tiếc Thịnh Liên Nhi   lời khuyên, chẳng những   theo lời của di nương, mà khi di nương  chịu để cho   ,   còn oán trách ngược . Muội   nếu   di nương từng bày mưu bảo   tìm đường lui, thì    chẳng qua  với Lưu công tử, để  khiến Thẩm Dự hiểu lầm như ngày hôm nay."
Nghe xong, phụ  giận đến mức hộc m.á.u   ngất .
Ông  hiểu rằng, tất cả  kết thúc.