Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 582: Dung Tú Nhi vừa phẫn nộ vừa căm hận

Cập nhật lúc: 2025-12-21 10:00:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Người bịt mặt nhạo một tiếng, giọng điệu hờ hững như đang bàn chuyện thời tiết: “Thẩm Lương Vi cũng là do cứu . G.i.ế.c ngươi, thể giở chút thủ đoạn, giá họa cho Thẩm gia, ?”

 

“Phịch” một tiếng, mặt Dung Tú Nhi trắng bệch, cả như rút cạn sức lực, hai chân mềm nhũn, lảo đảo ngã xuống đất, run rẩy ngày càng dữ dội.

 

... Dù cũng đưa nàng đến đây , đưa nàng ngoài thì quá phiền phức, chi bằng xử lý sạch sẽ ở đây luôn, thật bao...

 

Tiêu Cảnh Hoài, Tiêu Cảnh Hoài lừa nàng , cái tên ch.ó má khẩu phật tâm xà đó lừa nàng !

 

Dung Tú Nhi phẫn nộ căm hận, kinh ngạc tức giận sợ hãi.

 

Giọng của bịt mặt vang lên: “Nếu là ngươi, sẽ tìm một lý do thích hợp để phủ Ung Vương, ở bên cạnh Tiêu Cảnh Hoài, chờ thời cơ trả thù. Tiêu Cảnh Hoài ngươi c.h.ế.t, ngươi cam tâm chịu trận như ?”

 

Dung Tú Nhi ngơ ngác nọ, mắt mờ mịt trắng xóa, lòng rối như tơ vò.

 

Nàng đương nhiên cam tâm chịu trận, đương nhiên hận thể Tiêu Cảnh Hoài c.h.ế.t , nhưng mà, nàng thể gì?

 

Nàng ?

 

Nàng chẳng qua chỉ là một cô nhi nơi nương tựa, chút y thuật mà thôi, còn Tiêu Cảnh Hoài là Thân vương điện hạ kim tôn ngọc quý. Nàng trả thù, bắt đầu từ ?

 

Nàng e là ngay cả cửa lớn phủ Ung Vương cũng chứ!

 

Người bịt mặt dường như thấu suy nghĩ trong lòng nàng , nhạt mỉa mai: “Ngươi chạy trốn? Muốn tìm một chỗ sống chui lủi hèn nhát cả đời ? Hừ, ngươi nghĩ, Tiêu Cảnh Hoài tha cho ngươi ? Hắn sẽ cho phép ngươi sống sót ở bên ngoài ?”

 

Dung Tú Nhi sững sờ, kinh hãi tột độ, sắc mặt trong nháy mắt càng thêm khó coi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-582-dung-tu-nhi-vua-phan-no-vua-cam-han.html.]

 

... Nếu trong mắt Tiêu Cảnh Hoài, kẻ đáng lẽ c.h.ế.t là nàng chạy thoát, sẽ nghĩ thế nào?

 

Hắn nhất định sẽ cho rằng nàng lẽ vận khí , lẽ trời xui đất khiến thấu âm mưu của nên mới chạy thoát.

 

Như , để bí mật tiết lộ, ... đương nhiên sẽ để mặc nàng ở bên ngoài, tự nhiên sẽ phái truy sát nàng .

 

Cho dù, cho dù nàng thể trốn tránh, nhưng nắm chắc bao nhiêu phần thể trốn thoát khỏi tay vị Thân vương điện hạ phận cao quý, tay chân vô ?

 

Dung Tú Nhi gần như tuyệt vọng nghĩ, bản căn bản chẳng nửa điểm phần thắng nào!

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nàng khó nhọc ngẩng đầu, về phía bịt mặt, ánh mắt khát cầu tha thiết như cọng rơm cứu mạng, nàng ngơ ngác giọng khàn khàn: “Tại ... ngươi ... cứu ? Ngươi... ngươi gì...”

 

Đối phương nàng việc, như , nhất định sẽ bảo vệ an cho nàng .

 

Nàng hỏi câu , thực cũng tương đương với việc quy phục.

 

Người bịt mặt ngờ nàng điều như thế, sững sờ, đáy mắt xẹt qua một tia trào phúng. Quả nhiên là sợ c.h.ế.t a.

 

Sợ c.h.ế.t thì , sợ c.h.ế.t là dễ lợi dụng nhất!

 

“Tại cứu ngươi?” Giọng điệu bịt mặt mang theo ba phần tiếu ý, nhướng mày hờ hững : “Chẳng qua là thấy Tiêu Cảnh Hoài như ý nguyện thôi. Tiện tay việc nghĩa mà, thuận tiện còn thể chọc tức một trận, chuyện bao! Ngươi hợp tác với gia, hừ, thì để gia xem bản lĩnh của ngươi đến , chỗ của gia thu nhận phế vật!”

 

“Từ chỗ thẳng về hướng Đông Bắc, thể rời khỏi bãi săn. Nên thế nào, ngươi tự liệu .”

 

Người bịt mặt xong, nhạt một tiếng, đôi mắt đen sâu thẳm Dung Tú Nhi một cái thật sâu, hình lóe lên, trong chớp mắt biến mất khỏi tầm mắt của Dung Tú Nhi...

 

 

Loading...