Lão thái bà nhà họ Thẩm , cũng quá độc ác và lạnh lùng! Bà còn là ?
Cho dù Thẩm đại lão gia con ruột của bà , nhưng từ khi mất trí nhớ coi bà như ruột. Chỉ cần bà đối xử với ông, với trong đại phòng một chút, thì dù một ngày Thẩm đại lão gia tình cờ chuyện cũ, cũng sẽ nỡ bất kính với bà .
bà thì ? Bà những gì?
Nếu Thẩm đại lão gia và Thẩm đại phu nhân đều là chủ kiến và tính cách kiên cường, chỉ cần yếu đuối một chút thôi, thì bà chèn ép, hành hạ đến mức nào .
Nhìn vẻ mặt đầy căm phẫn, giận dữ của Tiêu Cảnh Dụ, lòng Thẩm Lương Vi mềm nhũn, ôn nhu : “Chàng còn bảo đừng buồn đừng để tâm, chính để tâm thế?”
Tiêu Cảnh Dụ nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, nghiến răng : “Bổn vương thật g.i.ế.c quách bọn chúng cho xong! Vi Nhi, các thật sự là dễ dàng...”
Hai chữ “ ” Tiêu Cảnh Dụ chỉ là của kiếp , mà còn cả kiếp .
Nghe Thẩm Lương Vi kể, kết cục của đại phòng nhà họ Thẩm ở kiếp từng màn hiện lên trong đầu , mà tất cả những điều đều là do lão thái thái và nhị phòng, tam phòng ban tặng, Tiêu Cảnh Dụ thể giận đau lòng?
Thẩm Lương Vi ngược bình thản hơn, “Ngày lành của bọn họ mới bắt đầu thôi, chúng dễ dàng thế nào, tự nhiên sẽ khiến bọn họ từng nếm trải một . Cứ chờ mà xem...”
Tiêu Cảnh Dụ nhẹ nhàng nắm tay nàng, đáy mắt xẹt qua tia lạnh lẽo: “Cứ giao cho bổn vương!”
Trong lòng Thẩm Lương Vi ấm áp, mỉm nhẹ nhàng gật đầu.
Tiêu Cảnh Dụ cúi đầu hôn nàng, chợt nhớ điều gì khẽ : “ , vị đồ của Dung thái y, nàng ả ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-549-that-su-khong-de-dang.html.]
Thẩm Lương Vi lập tức , vội hỏi: “Vương gia ?”
Về cái tâm tư xa của Dung Tú Nhi đối với cha , Thẩm Lương Vi chọn cách im lặng, cũng để ghê tởm khác. Cha thả Dung Tú Nhi , nàng cũng chẳng lý do gì ngăn cản, nhưng nàng nghĩ Dung Tú Nhi điên cuồng như , chắc c.h.ế.t tâm, chắc rời khỏi kinh thành.
Cho nên khi Dung Tú Nhi rời khỏi Thẩm phủ, nàng lặng lẽ sai âm thầm theo dõi, xem ả dừng chân ở ? Làm những gì?
Tóm , nàng hành tung của .
Không ngờ Dung Tú Nhi vô cùng giảo hoạt, là bản tính như thế nhận theo dõi, tóm , ả cắt đuôi thành công mà Thẩm Lương Vi phái .
Vì chuyện , Thẩm Lương Vi buồn bực mãi.
Thầm nghĩ kẻ ác quả thật chút vốn liếng để việc ác, dễ dàng gì xử lý ả ngay. Kinh thành rộng lớn như , Dung Tú Nhi sống ở đây bao nhiêu năm, ít nhiều cũng quen thuộc, ả ẩn ở đây dễ dàng vô cùng.
Mẹ nàng xưa nay nhân hậu, ngày thường cho ả tiền bạc và trang sức, phụ kiện ít. Khi ả mang theo hết đồ đạc của , tạm thời an cư ở kinh thành thành vấn đề.
Cũng ... ả gây chuyện nữa ...
Lúc Tiêu Cảnh Dụ nhắc đến Dung Tú Nhi, Thẩm Lương Vi tự nhiên vui mừng.
Tiêu Cảnh Dụ thấy nàng vui mừng như thì bất ngờ. Chẳng qua chỉ là một đồ Dung thái y đuổi khỏi sư môn mà thôi, một con nha đầu nơi nương tựa, cho dù chút y thuật thì cũng thể so với Dung thái y, Vi Nhi coi trọng ả như gì?
Kiếp , quả thật cũng gây ít sóng gió, giả vờ đáng thương vô tội giỏi, đáng tiếc cuối cùng vẫn Thẩm Hoằng Tuân vạch trần xử lý.
Kiếp , ả ngay cả cửa lớn Thẩm gia cũng bước nữa, tự nhiên chẳng trò trống gì.
Ánh Trăng Dẫn Lối