Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 542: Bà ta căn bản không thừa nhận

Cập nhật lúc: 2025-12-21 06:36:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đây là ý trời a.

 

Thẩm lão phu nhân ban đầu còn ngơ ngác, ngẩn Thẩm đại lão gia, như thể hiểu lắm lời ông rốt cuộc ý gì.

 

Hoặc đúng hơn, bà tin sự thật .

 

Thẩm đại lão gia chỉ chỉ đầu , chút cảm xúc, chậm rãi kể từng chuyện từng chuyện một.

 

Những chuyện ông kể mối liên hệ nào với , nhưng đều là chuyện khi ông mất trí nhớ, vốn dĩ ông thể nào nhớ .

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

hiện tại, ông kể rành rọt từng li từng tí, rõ ràng như ...

 

Thẩm lão phu nhân dù tiếp tục lừa dối cũng !

 

khẽ kêu lên một tiếng “A!”, tim đập thình thịch, cả lạnh toát, như rút hết sức lực, xụi lơ ghế...

 

Thực tế chứng minh, cả nhà Thẩm đại lão gia quả nhiên hiểu tính cách vô của Thẩm lão phu nhân.

 

căn bản thừa nhận.

 

một mực khẳng định Thẩm đại lão gia đang hươu vượn. Thường ma ma, Ngu Tam Nhi ư? Bọn họ cũng đều là hươu vượn!

 

chính là cả của Thẩm đại lão gia. Thẩm đại lão gia quan lớn , chê bai , gánh vác trách nhiệm trưởng chăm sóc hai đứa em trai, cho nên cả nhà cố ý dựng chuyện bôi nhọ, mục đích chính là rũ bỏ bọn họ...

 

Sau đó bà bắt đầu lóc om sòm, gào mắng nhiếc đại phòng vô lương tâm thế nào, mua chuộc bên cạnh bà , ngay cả chuyện trái luân thường đạo lý táng tận lương tâm thế cũng ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-542-ba-ta-can-ban-khong-thua-nhan.html.]

 

sợ cái gì? Năm đó nội tình cũng chỉ một Thường ma ma, bà bảo Thường ma ma dối thì Thường ma ma chính là dối.

 

Năm đó hầu như qua gì với trong tộc, những tộc nhân căn bản cũng chẳng chuyện nhà họ Thẩm.

 

Thẩm đại lão gia vì chiếm danh phận trưởng tử, hồi nhỏ vẫn luôn yêu thích, bởi bao giờ với trong tộc về con họ.

 

Chồng bà về mặt cũng thấy chút thua thiệt với bà , nên cũng thích nhắc đến.

 

Sau , Thẩm đại lão gia đập đầu mất trí nhớ, bà xử lý hết những cần xử lý, lúc mới dần dần đưa ông lộ diện. Trong tộc chỉ Thẩm đại lão gia sinh thể nhược, bát tự nhẹ, cho nên mấy năm đầu dám gặp , cũng nhắc nhiều, mãi đến khi lớn hơn chút, thể khỏe , lúc mới xuất hiện mặt .

 

Cách , chẳng ai nghi ngờ gì.

 

Trong tộc lúc mới , hóa còn một là Thẩm đại lão gia.

 

Trong mắt Thẩm lão phu nhân, cách hiện tại của Thẩm đại lão gia quả thực là vong ân phụ nghĩa!

 

Cho dù bà lừa gạt ông thì ? Bà chẳng vẫn nuôi lớn ông ?

 

Không , nếu ông chiếm danh phận đích tử, thì phong quang như ngày hôm nay ?

 

Thẩm đại lão gia ngờ lão thái thái ngang ngược vô lý, giở thói ăn vạ đến mức , tức giận nhẹ.

 

Thẩm Hoằng Tuân thể nhịn nữa, lạnh lùng : “Lão phu nhân, cha cái gì cũng nhớ , Thường ma ma cũng khai, bà dù thừa nhận thì ? Cha và chúng thể nào coi bà là trưởng bối nữa! Nhị phòng, tam phòng —— a, lão phu nhân cũng nên nghĩ cho bọn họ chứ? Cha xưa nay chính trực ngay thẳng, nhưng thì khác, những chuyện cha nhưng thì đấy.”

 

Thẩm lão phu nhân cả lạnh toát, kinh giận: “Mày, mày đang bậy bạ cái gì thế? Cái thứ con cháu bất hiếu ! Căn bản chuyện đó, các bảo thừa nhận thế nào? , các trong lòng oán hận, trách thiên vị, chê bai nhị thúc, tam thúc các ngươi tiền đồ, vì rũ bỏ chúng nên thủ đoạn cũng nghĩ !”

 

 

Loading...