“Cũng đúng,” Tiêu Cảnh Dụ , bàn tay đang đặt vai nàng trượt nhẹ xuống, thuận thế ôm lấy nàng, kéo nàng dựa , : “Cha nàng đương nhiên là thương nàng, nhưng khác thì chắc. Có điều, khác cũng quan trọng, Vi Nhi thật sự cần vì những kẻ liên quan mà buồn lòng, Thẩm đại nhân và , còn bổn vương đối với nàng là đủ .”
Mặt Thẩm Lương Vi nóng lên, khẽ “Vâng” một tiếng, khóe môi nở nụ nhạt, kìm nhẹ nhàng dựa sát lòng Tiêu Cảnh Dụ.
Tuy động tác của nàng nhẹ nhàng, nhỏ bé, nhưng Tiêu Cảnh Dụ vẫn nhận ngay. Trong lòng vui sướng khôn xiết, dứt khoát cũng che giấu nữa, dùng sức ôm chặt nàng lòng, cúi đầu hôn nhẹ lên trán, lên má nàng. Giọng khàn khàn trầm thấp, ôn nhu thì thầm đỉnh đầu nàng: “Đã mấy ngày gặp nàng, bổn vương ăn ngon, ngủ yên, yên. Vi Nhi, nàng nhớ bổn vương ?”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm Lương Vi: “......”
Tâm trạng u ám nặng nề ban đầu trong nháy mắt tan biến một nửa. Nàng đỏ mặt nhẹ nhàng đẩy , thấp giọng : “Ngài... đừng như ...”
Tuy chuyện qua giữa hai , cha nàng cũng giả vờ như , trong lòng ai nấy đều hiểu rõ mà , chỉ còn một lớp giấy mỏng chọc thủng mà thôi, nhưng Thẩm Lương Vi vẫn chút chịu nổi sự nhiệt tình lộ liễu như thế của .
Khóe môi Tiêu Cảnh Dụ tràn tiếng khẽ vui vẻ, nắm lấy tay nàng nhẹ nhàng nắn bóp: “Những lời bổn vương đều là lời thật lòng.”
Mặt Thẩm Lương Vi càng nóng càng đỏ, mắt thấy sắp chịu nổi nữa. Tiêu Cảnh Dụ khẽ thôi, dám trêu chọc nàng nữa, hôn lên tay nàng ôn nhu : “ , vài ngày nữa là rằm tháng Tám, tối hôm đó bổn vương đưa nàng ngắm trăng ? Nàng ? Lên núi du hồ đều , chỉ hai chúng , chắc chắn sẽ thú vị.”
Chỉ hai chúng thì gì thú vị chứ, Thẩm Lương Vi thầm oán thán trong lòng, thầm nghĩ đến lúc đó ngoài ở bên, còn ngài, ngài... sẽ quá đáng thế nào ! Nàng cảm thấy thật là thần kỳ, đường đường là Chiến Vương điện hạ một mặt như thế nhỉ?
Nghĩ đến việc mặt của chắc chắn sẽ bao giờ thể hiện mặt ngoài, chẳng qua chỉ dành riêng cho nàng, trong lòng Thẩm Lương Vi thấy ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-536-chi-co-hai-chung-ta.html.]
Đôi mắt thâm thúy mà ôn nhu đa tình của nàng, trong sự chờ mong còn mang theo chút hồi hộp, Thẩm Lương Vi lập tức mềm lòng, khẽ : “Cái , cũng dám chắc, lỡ như đồng ý thì ?”
Tiêu Cảnh Dụ vội : “Chuyện đơn giản, với Dung thái y, nếu Dung thái y đồng ý, Vi Nhi sẽ từ chối chứ?”
Thẩm Lương Vi buồn trong lòng, thầm nghĩ lá gan ngài cũng lớn thật đấy, với là đưa chơi buổi tối... Nói thật lòng, cho dù ngài quý là Thân vương, e rằng cũng sẽ đồng ý .
Kết quả là, nàng vẫn sẽ hỏi ý nàng thôi.
Thẩm Lương Vi nhịn : “Thôi , sẽ với .”
Rằm tháng Tám cùng ngoài ngắm trăng, nàng cũng kìm chút mong chờ...
Tiêu Cảnh Dụ mừng rỡ, đôi mắt đen láy tràn đầy ý : “Được, bổn vương chờ tin của Vi Nhi!”
“Ừm!”
Hai chuyện một lúc, Tiêu Cảnh Dụ chút do dự, cuối cùng vẫn : “Nếu chuyện gì cần bổn vương giúp đỡ, Vi Nhi đừng giấu bổn vương. Bất kể gì cho nàng, bổn vương đều cam tâm tình nguyện, vui vẻ chịu đựng. Bổn vương thấy nàng chịu bất kỳ sự ấm ức tổn thương nào...”
Trong lòng Thẩm Lương Vi nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Nàng thần sắc của lọt mắt , rõ ràng rành rành, giống như là chuyện gì.