Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 535: Đừng hành động bốc đồng

Cập nhật lúc: 2025-12-21 06:35:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thẩm Lương Vi gật đầu, trong lòng nhẹ nhõm hơn đôi chút, nhưng nghĩ đến kết cục cuối cùng của tam ca ca ở kiếp , nàng ít nhiều chút lo lắng.

 

Thần sắc của tam ca ca lúc quả thực vài phần giống với lúc trở về kinh thành kiếp ...

 

Thẩm Lương Vi vội ôn nhu khuyên giải an ủi: “Bất luận thế nào, từ nay về một nhà chúng sẽ còn sống mơ hồ như nữa, sẽ để bản chịu thiệt thòi nữa. Tương lai còn dài, nên từ từ tính toán. Tam ca ca việc gì cũng đừng nóng vội, đừng hành động bốc đồng nhé, lỡ như nắm thóp...”

 

Ngàn vạn đừng để chuyện mờ lý trí, chuyện gì quá khích phù hợp a.

 

Lỡ như vì thế mà liên lụy đến thanh danh của tam ca ca, thì quá đáng!

 

Thẩm Hoằng Tuân ngẩn , khỏi về phía Thẩm Lương Vi.

 

Bắt gặp ánh mắt tràn đầy lo lắng của , trong lòng ấm áp, chút cảm động, cũng chút dở dở .

 

“Nha đầu ngốc,” Thẩm Hoằng Tuân nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Thẩm Lương Vi, ôn nhu : “Muội tưởng tam ca ca của năm nay mới lên ba ? Yên tâm , tam ca ca của ngốc đến thế , tự nhiên thể vì mấy thứ rác rưởi đó mà liên lụy đến bản , bọn họ xứng!”

 

Thẩm Lương Vi thầm thở phào nhẹ nhõm, : “Muội tam ca ca là hiểu chuyện, chỉ là trong lòng lo lắng nên thuận miệng nhắc một câu thôi.”

 

Thẩm Hoằng Tuân .

 

Thấy đến bên ngoài Lăng Tiêu viện, liền ôn nhu : “Về nghỉ ngơi , trời còn sớm nữa, ngủ sớm một chút. Chuyện cần bận tâm, càng đừng nghĩ nhiều. Có và cha lo .”

 

Muội của chỉ cần sống vui vẻ hạnh phúc là đủ .

 

Thẩm Lương Vi gật đầu “Vâng” một tiếng, : “Tam ca ca cũng mau về nghỉ ngơi .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-535-dung-hanh-dong-boc-dong.html.]

 

Thẩm Hoằng Tuân thuận miệng đáp ứng, kiên trì nàng trong mới rời .

 

Vào đến sân, thần sắc Thẩm Lương Vi ảm đạm xuống, tâm trạng vẫn vô cùng khó chịu.

 

Không thể nghĩ nữa, càng nghĩ càng đau lòng.

 

Không đáng cho cha, đáng cho kiếp ...

 

Kiếp , đại phòng thế mà giấu nhẹm chuyện từ đầu đến cuối, e rằng cho đến c.h.ế.t, trong lòng vẫn luôn tồn tại cái gai : Tại ?

 

Tại cùng là m.á.u mủ ruột thịt, tại đại phòng tiền đồ như , mà lão phu nhân chẳng mảy may yêu thích?

 

Giờ nghĩ ... À, căn bản ruột thịt, lão thái thái trong lòng hận ghen tị lắm ...

 

Thẩm Lương Vi rửa mặt qua loa xong, liền đuổi hết đám Xuân Anh lui xuống. Nàng ngủ ? Một ngẩn ngơ giường, hai tay ôm gối, ánh mắt trống rỗng xuất thần.

 

Đột nhiên nàng nhạy bén nhận khí trong phòng dường như gì đó đúng, phắt , giật : “Điện hạ? Sao ngài tới đây?”

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Dưới ánh đèn mờ nhạt, bên cạnh bình phong, Tiêu Cảnh Dụ thì còn là ai?

 

May mà lúc nàng chuẩn ngủ, đèn trong phòng tắt, cái gì cũng rõ ràng, nếu chắc sẽ Tiêu Cảnh Dụ dọa cho hết hồn.

 

Thẩm Lương Vi đang định dậy xuống giường, Tiêu Cảnh Dụ sải bước dài tiến lên, xuống ngay bên cạnh nàng, đưa tay giữ vai nàng cho nàng dậy, ánh mắt sáng rực chằm chằm mặt nàng, thấp giọng hỏi: “Nàng ? Ai bắt nạt nàng?”

 

Sự quan tâm nồng đậm trong giọng của , còn mang theo vài phần nôn nóng và xót xa, khiến lòng Thẩm Lương Vi ấm lên, cũng chua xót. Nàng gượng : “Điện hạ , ai bắt nạt cả... Cha và ca ca đều thương như , ở nhà thì ai bắt nạt chứ!”

 

 

Loading...