“Nếu ngươi dám hươu vượn, chúng kiên nhẫn mà dây dưa với ngươi mãi. Thủ đoạn của thế nào ngươi cũng đấy...”
Trong lòng Thường ma ma rối như tơ vò, rũ mắt xuống, hoảng hốt .
Đại phu nhân đang yên đang lành hỏi chuyện ? Nhìn dáng vẻ, đại lão gia, tam thiếu gia, nhị tiểu thư đều... đều ?
Thảo nào... mấy ngày nay đại phòng cứ là lạ, chẳng lẽ là đang cân nhắc chuyện ?
mà... nhưng mà vẫn đúng a... Bọn họ mà ?
Năm đó những hầu cũ chuyện , tất cả đều chuốc t.h.u.ố.c câm bán hết. Chuyện còn là do chính tay bà , đảm bảo bán thật xa, đến tận nơi ngàn dặm xa xôi, tuyệt đối thể nào gặp của đại phòng.
Cho dù gặp , cũng gì...
Thường ma ma nào dám thật? Đánh c.h.ế.t cũng dám.
Tuy rằng bà nghĩ nát óc cũng hiểu rốt cuộc chuyện lộ như thế nào, nhưng bà chỉ Thẩm đại phu nhân dọa vài câu khai hết , thì hiển nhiên là thể.
Theo bà nghĩ, lẽ... vợ chồng Thẩm đại phu nhân chỉ là phong thanh ở đó một chút manh mối, đang ở đây lừa bà mà thôi.
“Đại phu nhân đang yên đang lành hỏi chuyện ? Chuyện tuy rằng là chuyện cũ từ nhiều năm , nhưng quả thật là sự thật, lúc còn là do lão nô tự chăm sóc đại lão gia —— á!”
Thường ma ma hết câu, Thẩm Hoằng Tuân tiến lên tung một cước đá bà lăn đất, chân đạp lên n.g.ự.c bà lạnh lùng : “Ngươi điếc là hiểu tiếng ? Mẹ với ngươi thế nào?”
Ngực Thường ma ma đau nhức đến mức gần như thở nổi, bà khó nhọc về phía Thẩm Hoằng Tuân, hồn xiêu phách lạc: “Tam thiếu gia... gì ... Dù cũng là cũ mặt lão phu nhân, ——”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-533-thuong-ma-ma-nao-dam-noi-that.html.]
“Câm mồm!”
Thẩm đại lão gia hiện giờ thể ba chữ “Lão phu nhân”, thấy ba chữ , ông sẽ nghĩ đến sự lừa dối và đủ loại bất công của Thẩm lão phu nhân đối với cả nhà suốt bao năm qua, sẽ nghĩ đến ruột thịt ông lãng quên —— ông thậm chí còn dám hỏi ruột hiện giờ đang ở !
Với tính tình của Thẩm lão phu nhân, ruột ông e rằng sớm...
Lòng Thường ma ma lạnh một nửa.
Bà chuyện lén quan sát Thẩm đại lão gia, còn tưởng rằng Thẩm đại lão gia thấy Thẩm Hoằng Tuân đối xử với bà như sẽ mở miệng quở trách.
Không ngờ, mở miệng thì mở miệng, nhưng quở trách là Thẩm Hoằng Tuân.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Điều chứng tỏ cái gì? Điều chứng tỏ... trong tay Thẩm đại lão gia khẳng định nắm giữ một phần bằng chứng.
vẫn xác định, cho nên mới lừa bà đến đây để thẩm vấn.
“Đại lão gia! Lão nô oan uổng a! Đại lão gia ngài ngàn vạn đừng để lừa gạt mà ly tâm với lão phu nhân, ngài chính là con trai ruột của lão phu nhân a!” Thường ma ma gào lên.
Thẩm Lương Vi khẩy: “Thường ma ma, đây là lời kỳ quái gì ? Có ai cha con trai của lão phu nhân ?”
Thường ma ma sững sờ, sắc mặt đại biến, mắt lộ vẻ hoảng sợ, trong đầu nháy mắt trống rỗng: Xong ...
“Ta thấy ngươi thấy quan tài đổ lệ!” Thẩm đại phu nhân lửa giận bừng bừng, kim châm trong tay tùy ý đ.â.m xuống, bịt miệng Thường ma ma . Chưa đầy một khắc, Thường ma ma ngất hai , trán, mặt đầy mồ hôi lạnh, quần áo cũng sớm ướt đẫm mồ hôi.
Một chậu nước lạnh tạt xuống, Thường ma ma từ từ tỉnh , thở thoi thóp, cái mạng già tong hơn một nửa.
Thẩm đại phu nhân lạnh lùng, đem những lời Ngu Tam Nhi đó thuật nhanh chậm, mỗi một câu bà , sắc mặt Thường ma ma trắng thêm một phần.