Thẩm Lương Vi: “Vậy thì thật trùng hợp quá, sớm muộn, cứ nhất định là hôm nay Tú Nhi tỷ rủ con cùng hoa viên xem mấy cây d.ư.ợ.c thảo trồng đó. Vốn dĩ chúng từ Phúc An Viện , chào tạm biệt xong là nên , nhưng Tú Nhi tỷ lôi kéo con trò chuyện, đông tây mãi một lúc lâu, đó bảo việc bận, bảo con tự qua đó. Con dọc theo con đường , khéo gặp Phỉ Thúy đang dạo ở đó.”
“Phỉ Thúy thấy con liền vội vàng tiến lên chuyện, kết quả chính lúc , trượt chân ngã xuống, mới xảy bao nhiêu chuyện phía . Tú Nhi tỷ, tỷ cảm thấy là quá trùng hợp ?”
Ánh mắt Thẩm Hoằng Tuân chợt trở nên sắc bén, lạnh lẽo như băng chằm chằm Dung Tú Nhi.
Thẩm đại phu nhân và Thẩm đại lão gia thì ngẩn , nhất thời phản ứng kịp Thẩm Lương Vi là ý gì. Hay đúng hơn, đối với lời của Thẩm Lương Vi, bọn họ chút dám tin!
Chuyện cũng quá...
“Vi Nhi!” Sắc mặt Dung Tú Nhi trắng bệch, vẻ mặt đầy kinh ngạc và tổn thương.
Nàng run giọng : “Vi Nhi ... là... ý gì? Muội... đây là đang nghi ngờ ... nghi ngờ ? Nghi ngờ hại Phỉ Thúy?”
Dung Tú Nhi quỳ sụp xuống mặt Thẩm đại lão gia và Thẩm đại phu nhân, đôi mắt vốn ngân ngấn nước giờ phút nước mắt tuôn rơi như mưa, giọng nghẹn ngào đứt quãng, đến mức gần như kiềm chế : “Sư phụ, lão gia, oan uổng quá! Con tại Vi Nhi nghĩ như , tại hiểu lầm như thế. Con và Phỉ Thúy di nương oán thù, đang yên đang lành hại cô chứ? Con và Vi Nhi càng chút quan hệ lợi ích nào, con coi như em gái ruột thịt, thương yêu bảo vệ còn kịp, thể tính kế như ! Vi Nhi , thể đối xử với như thế a, hu hu hu...”
Thẩm đại phu nhân đầu đau như búa bổ, lòng rối như tơ vò, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Bà Thẩm Lương Vi một cái, Dung Tú Nhi đang thành tiếng, thở dài : “Tú Nhi con lên , lên .”
Hải Đường, Xuân Lan vội vàng đến đỡ nàng .
Dung Tú Nhi để mặc các nàng đỡ dậy, mặt đầy nước mắt nức nở với Thẩm đại phu nhân: “Cảm... cảm tạ sư phụ tin con, hu hu hu...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-517-sac-mat-dung-tu-nhi-trang-bech.html.]
Thẩm Lương Vi lạnh trong lòng, thật là một màn ly gián cao tay a!
Ánh Trăng Dẫn Lối
Mẹ nàng còn gì cả, chẳng qua thấy nàng đáng thương nên bảo dậy thôi, qua miệng nàng thành là tin tưởng nàng .
Nếu là kiếp lời , cô nương ngây thơ mười mấy tuổi nuôi dưỡng trong chốn khuê phòng như nàng chịu nổi? Chỉ sợ lúc cãi ầm ĩ với .
“Vi Nhi,” Thẩm đại lão gia trầm ngâm : “Chuyện hiểu lầm gì ?”
Thẩm đại phu nhân cũng vội vàng ôn nhu : “ đấy Vi Nhi, cha và tin con, mà là... chuyện quả thực cũng quá trùng hợp một chút, nhưng mà... nhưng mà Tú Nhi con bé thể nào chuyện như .”
Dung Tú Nhi là đồ bà một tay nuôi nấng dạy dỗ, tính tình ôn nhu hòa nhã nhất, thật sự giống sẽ chuyện tày trời . Hơn nữa, cũng chẳng lý do gì a.
Con bé sống ở Thẩm gia bao nhiêu năm nay, chung sống hòa bình với Thẩm Lương Vi, lý do gì đột nhiên hại con bé như .
Huống hồ... còn độc ác đến mức đ.á.n.h đổi cả mạng sống của Phỉ Thúy, điều càng khiến Thẩm đại phu nhân dám tin.
Đó chuyện gì khác, mà là một mạng sờ sờ đó!
Bà, bà nuôi nấng một hồi, ân cần dạy dỗ, bà tin đồ của là loại .
Lời của Vi Nhi... quá đột ngột!
Khiến bà trở tay kịp.