Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 504: Có kẻ không biết ơn, chỉ biết đòi hỏi

Cập nhật lúc: 2025-12-21 01:26:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Dung Tú Nhi khi trở về tự nhiên cũng chuyện Thẩm Lương Vi bắt đầu theo Thẩm đại phu nhân học y. Nàng ý kiến gì, ngược còn tỏ vô cùng chiếu cố, nhiệt tình chỉ điểm cho Thẩm Lương Vi.

 

Mấy ngày nay hai thể là vô cùng “trò chuyện vui vẻ”. Thẩm đại phu nhân thấy cảnh , trong lòng mừng lo.

 

Mừng tự nhiên là vì điều bà mong mỏi bấy lâu nay - Thẩm Lương Vi và Dung Tú Nhi thiết với - cuối cùng cũng thành hiện thực. Lo là vì đối với chuyện hôn nhân, Dung Tú Nhi vẫn giữ im lặng, cho bà bất kỳ câu trả lời nào. Bà nhất thời trong lòng cũng rối rắm, nên thế nào với nàng .

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

cũng là đồ bà dốc lòng nuôi nấng dạy dỗ bao nhiêu năm, phàm là còn một tia khả năng kéo nàng , Thẩm đại phu nhân vẫn sẵn lòng cho nàng cơ hội.

 

Tình thương và sự xót xa bà dành cho nàng là thật, tình cảm thầy trò bao năm qua cũng là thật.

 

Nghe Dung Tú Nhi với Thẩm Lương Vi như , bà cũng gì thêm.

 

Ánh mắt Thẩm Lương Vi lóe lên, cũng gật đầu, với Dung Tú Nhi: “Được a Tú Nhi tỷ, chúng cùng xem thử.”

 

Hai liền chào tạm biệt Thẩm đại phu nhân. Thẩm đại phu nhân về , còn hai họ xem thảo dược.

 

Dung Tú Nhi chuyện với Thẩm Lương Vi, dừng bước một bụi hoa phù dung, ngẩn ngơ đóa phù dung, bỗng nhiên khẽ than: “Vi Nhi, thật sự ghen tị với .”

 

Thẩm Lương Vi : “Ghen tị cái gì? Tú Nhi tỷ hiện giờ cũng mà, bao nhiêu ghen tị với tỷ đấy.”

 

Lời chẳng sai chút nào. Với xuất như Dung Tú Nhi, bao nhiêu cả đời vùng vẫy trong đau khổ tuyệt vọng bi thảm, sống qua ngày đoạn tháng chỉ để kiếm miếng cơm manh áo.

 

Ngay cả điều đó cũng chẳng chuyện dễ dàng gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-504-co-ke-khong-biet-on-chi-biet-doi-hoi.html.]

Dung Tú Nhi may mắn bao, nàng mang về, từ đó cơm áo lo, thật lòng thật đối , quan tâm, còn dạy cho một bản lĩnh!

 

Thẩm Lương Vi lạnh thành tiếng, chỉ tiếc, kẻ ơn, chỉ đòi hỏi.

 

Được càng nhiều càng cảm thấy đủ, càng cảm thấy bản xứng đáng nhận nhiều hơn nữa!

 

Thẩm Lương Vi thật nàng lấy cái mặt dày như thế.

 

Nghe lời của Thẩm Lương Vi, Dung Tú Nhi chút tự nhiên, nhưng nàng nhanh điều chỉnh , gượng : “Ta chẳng qua chỉ là một nữ t.ử xuất thấp hèn từ gia đình nghèo khổ thôi, thể so sánh với Vi Nhi . Ta... cũng thể cả đời dựa sư phụ, còn tương lai sẽ về nữa...”

 

Thẩm Lương Vi liếc nàng một cái, gì, coi như ngầm đồng ý với lời , còn bồi thêm một câu trong lòng: Ngươi nếu thực sự hiểu đạo lý thì cũng đến nỗi hồ đồ. Đáng tiếc, lời là lời thật lòng của ngươi ?

 

Sống hai đời mà còn rõ bản chất con , Thẩm Lương Vi cảm thấy thể c.h.ế.t thêm nữa cho .

 

Nàng với nàng những lời ý gì? À, nàng an ủi, tỏ vẻ với nàng rằng nàng sẽ bỏ mặc nàng , sẽ cả đời quan tâm đối , như một chống lưng cho nàng ?

 

Nàng cũng xứng...

 

Không thấy Thẩm Lương Vi trả lời, Dung Tú Nhi trong lòng chút bất ngờ và thất vọng, nhưng nhanh coi như chuyện đương nhiên.

 

Thẩm Lương Vi xưa nay hợp với , lời nào lọt tai cũng là lẽ thường, hà tất để ý...

 

Dung Tú Nhi gượng , tiếp tục chuyện trời biển với Thẩm Lương Vi.

 

Thẩm Lương Vi khỏi chút kinh ngạc, hôm nay uống nhầm t.h.u.ố.c ? Nàng với ả hình như nhiều chuyện để đến thế?

 

 

Loading...