Thẩm Lương Vi kìm đưa hai tay che mặt, hai má nóng bừng như lửa đốt. Nàng khẽ hừ một tiếng, nhưng khóe môi cong lên thật cao, đáy mắt tràn ngập ý .
Nằm giường hồi lâu vẫn thể bình tĩnh , trong đầu nàng là hình ảnh của Tiêu Cảnh Dụ, là dung mạo tuấn tú ôn nhu của , ánh mắt đong đầy tình cảm, những lời trêu ghẹo trầm ấm đầy ẩn ý và cả mùi hương sạch sẽ dễ chịu mang theo thở nam tính trong vòng tay ...
Thẩm Lương Vi ôm chăn trở , bất lực rên rỉ. Sống hai đời mà vì một đàn ông mất mặt như thế ...
Trong đầu nàng ngừng hồi tưởng những lời Tiêu Cảnh Dụ lúc , càng ngẫm nghĩ, càng cảm thấy nghi ngờ và kinh ngạc.
Hắn... những lời như ... giống thuận miệng chơi, mà như thể ấp ủ, suy tính trăm ngàn trong lòng buột miệng thốt .
Chẳng lẽ... đoạt giang sơn ?
Trong lòng Thẩm Lương Vi chấn động dữ dội, đồng t.ử co rút , khẽ kêu lên một tiếng “A!”.
Trái tim nàng đập thình thịch, thở cũng trở nên rối loạn.
Hắn... nếu thực sự ý định , chẳng là nguy hiểm ?
Thẩm Lương Vi càng nghĩ càng thấy khả năng cao, càng thêm lo lắng thôi.
Nàng cảm thấy nên như , mà là cảm thấy việc quá mạo hiểm, quá khó khăn.
Giang sơn cẩm tú vạn dặm vốn dĩ nên thuộc về , sự kính ngưỡng thần phục của muôn dân thiên hạ vốn dĩ cũng nên dành cho .
Hắn chỉ là lấy những gì vốn thuộc về mà thôi, chẳng những sai, mà còn là chuyện thiên kinh địa nghĩa, hợp tình hợp lý.
mà, dễ dàng như ...
Hoàng thượng bao năm qua vẫn luôn đề phòng , em Tiêu Cảnh Hoài càng như hổ rình mồi, tràn đầy địch ý với .
Hơn nữa, hiện giờ chính thống còn là , triều thần mấy ai sẽ công nhận ? Không tương trợ kết minh, đại sự bực trăm triệu thể thành công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-486-cang-ngam-nghi-cang-thay-nghi-ngo-va-kinh-ngac.html.]
Quan trọng hơn là, là sống hai đời, Thẩm Lương Vi rõ, kiếp giang sơn cũng thuộc về . Vậy thì kiếp , thể thành công ?
Nghĩ đến đây, nàng cũng cảm thấy tiếc nuối cho . Thực kiếp , vốn dĩ cơ hội.
Hắn nắm trong tay binh quyền, chống giặc ngoại xâm, khải trở về, triều đình vui mừng, lòng dân hướng về. Nàng nhớ rõ, thời gian đó tính tình Tiêu Cảnh Hoài trở nên vô cùng hung bạo nóng nảy, động một chút là nổi trận lôi đình, yên, ăn ngủ ngon.
Chính là vì sợ sẽ chuyện gì đó kinh thiên động địa.
đó, vô cùng dứt khoát giao nộp binh quyền, ở kinh thành sống như một vị vương gia nhàn tản an hưởng tuổi già, khiến Tiêu Cảnh Hoài mừng đến mức lệch cả miệng...
Kiếp , liệu còn chuyện như nữa ?
Thẩm Lương Vi .
Càng nghĩ, đầu óc càng rối bời.
Thẩm Lương Vi khẽ thở dài, thôi, nghĩ nữa.
Hắn là kẻ chỉ cái mắt mà màng hậu quả, tự khắc sẽ tính toán chu của riêng .
Ai dám kiếp sẽ gì khác biệt? Muốn kết quả gì thì tranh thủ kết quả đó, bất luận thế nào, tóm cũng sống cho xứng đáng hơn kiếp ...
Tại Hứa gia, Hứa phu nhân cũng ngờ chuyện nhà họ Thẩm cuối cùng kết thúc bằng việc Thẩm Hoằng Khải trục xuất khỏi tông tộc.
Tuy nhiên, đối với loại ác độc như Thẩm Hoằng Khải, kết cục quả thực đại khoái nhân tâm!
Kẻ ác như đuổi khỏi nhà, tương lai nếu con gái thực sự thể kết duyên cùng Thẩm Hoằng Tuân, bước chân cửa nhà họ Thẩm, bà cũng thể yên tâm hơn phần nào.
Chỉ là, đang lúc đầu sóng ngọn gió thế , bà tiện đến thăm hỏi Thẩm đại phu nhân để thăm dò ý tứ về chuyện hôn nhân.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Rốt cuộc nhà họ Thẩm xảy chuyện như , nhị phòng gặp xui xẻo, đại phòng hỉ khí dương dương lo chuyện hôn sự cho con trai. Tuy Thẩm Hoằng Khải gieo gió gặt bão, nhưng dù cũng là một nhà, ngoài khó tránh khỏi thấy quá mức bạc tình.