Thẩm Hoằng Tuân , thầm nghĩ thế thì , nếu Thẩm Hoằng Khải gì?
Bèn : “Huynh trong lòng đều nắm rõ, yên tâm .”
Vợ chồng Thẩm đại phu nhân chân về đến phủ, thấy vết thương cánh tay Thẩm Hoằng Tuân, thấy bộ quần áo dính đầy m.á.u bẩn , trong đầu Thẩm đại phu nhân “Oanh!” một tiếng như nổ tung.
Nước mắt trong nháy mắt rơi xuống, Thẩm đại phu nhân nghiến răng : “Chuyện rốt cuộc... rốt cuộc là thế nào?”
Mặt Thẩm đại lão gia cũng đen .
Thẩm Hoằng Tuân đổi hẳn hình tượng cả ấm áp kiên cường mặt Thẩm Lương Vi, vẻ mặt tiều tụy, sắc mặt vốn tái nhợt ba phần giờ càng trở nên khó coi hơn. Còn vết thương cánh tay , còn cố ý nhờ Thẩm Lương Vi chút động tác nhỏ, tuy rằng bôi thuốc, nhưng mà... qua hiệu quả thị giác tương đương với ghê .
Điều nhất định thể qua mắt Thẩm đại phu nhân, Thẩm Hoằng Tuân cũng định giấu bà, dù , thể giấu phụ và những khác là đủ .
Thẩm đại phu nhân rơi nước mắt, Thẩm Lương Vi cũng nhịn theo.
Thẩm đại lão gia nén giận an ủi vài câu, : “Hoằng Tuân, chuyện rốt cuộc là ? Hoằng Khải nó con thương? Tại !”
“Con cũng tại ,” Thẩm Hoằng Tuân khổ: “Nhị đường con là em, nên cái gì cũng vượt mặt , nể mặt ...”
Thẩm Hoằng Tuân kể vắn tắt chuyện xảy trong chùa hôm nay. Thẩm đại phu nhân tức giận đến run , xoay xông ngoài, thẳng đến Phúc An Viện.
Thẩm đại lão gia thấy thế biến sắc, cũng vội vã đuổi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-472-rot-cuoc-van-di-den-buoc-nay.html.]
Hai em , Thẩm Lương Vi : “Đợi chút, đỡ tam ca ca cùng qua đó.”
Thẩm Hoằng Tuân , “Được.”
Thẩm đại phu nhân giận thể át xông đến mặt Thẩm lão phu nhân, lời lẽ kịch liệt lên án Thẩm Hoằng Khải và Thẩm nhị phu nhân, tuyên bố nhất định thể dễ dàng bỏ qua cho bọn họ. Hoặc là đưa Thẩm Hoằng Khải đến trang trại, hoặc là cả nhị phòng cút hết , hoặc là đại phòng sẽ , để cái phủ cho bọn họ là xong!
Thẩm đại lão gia phu nhân một cái, thầm than trong lòng, nhưng vô cớ cảm thấy một trận nhẹ nhõm. Như thế cũng ! Rốt cuộc... vẫn là đến bước .
Nhìn thấy vết thương tay con trai, nó kể màn mạo hiểm đó, cha mà trong lòng từng trận phát lạnh, run sợ thôi.
May mắn... con chỉ thương ở tay mà thôi. May mắn, thấy chứng cho con , nếu chỉ dựa cái thói ngang ngược vô lý của nhị , chừng chậu nước bẩn còn đổ lên đầu con từng chậu một.
Thẩm lão phu nhân Thẩm đại phu nhân mắng xối xả một trận cho choáng váng.
Bà ngơ ngác , tim đập loạn nhịp, thế mà nửa ngày hồn .
Đến khi hồn, Thẩm lão phu nhân liền tức giận đến run cả , mắt tối sầm, “Ngươi, ngươi, ngươi cái gì? Nói cái gì hả? Bà già còn c.h.ế.t , ngươi liền xúi giục phân gia? Ngươi, trong mắt ngươi còn bà già ? Ngươi, ngươi ước gì chia rẽ nhà họ Thẩm chúng , ngươi tâm địa gì hả! Lão đại, con quản ?”
Thẩm đại lão gia nhàn nhạt : “Mẹ, bảo con trai quản thế nào đây? Con trai con suýt nữa hại mạng, bảo con quản thì cũng quản kẻ lòng khó lường chứ?”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm đại phu nhân lạnh: “Với loại tâm địa rắn rết , con sợ ngày con cái của con đều c.h.ế.t trong tay họ mất! Lão phu nhân, thiên vị cũng quá mức đấy?”
“Đại tẩu gì ? Cái gì mà tâm địa rắn rết, đang ai thế?” Thẩm nhị phu nhân tức hộc máu, đến nơi liền lóc bù lu bù loa.