Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 443: Có chút mong chờ, lại có chút hồi hộp

Cập nhật lúc: 2025-12-20 08:07:59
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tiêu Cảnh Dụ từ trong lòng lấy một cây trâm ngọc như ý đầu bạch ngọc dương chi, vẻ mặt chút cứng đờ ngượng ngập đưa cho Thẩm Lương Vi: "Cái chất lượng tồi, tặng cho nàng."

 

Cây trâm ngọc trắng muốt như ngọc, trơn bóng chút tì vết, ánh sáng vàng nhạt tỏa ánh hào quang dịu nhẹ. Kiểu dáng đơn giản mà hào phóng, chất liệu quý báu điển nhã, là bảo vật giá trị xa xỉ.

 

Món đồ quý giá như , Thẩm Lương Vi theo bản năng từ chối.

 

khi ngước mắt lên, chạm ngay đôi mắt đen thâm thúy đang mỉm tha thiết của , lời từ chối khéo léo liền thể thốt .

 

Với quan hệ hiện giờ của hai , đồ của tặng cho nàng thì còn thể tặng cho ai đây?

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Thẩm Lương Vi nhận lấy, khóe môi khẽ nhếch lên : "Đa tạ Vương gia!"

 

"Vi Nhi cần gì cảm ơn, nàng... ách, nàng thích ?" Đôi mắt sáng lấp lánh nàng, trong mắt tràn đầy ý , chút mong chờ, chút hồi hộp.

 

Trong lòng Thẩm Lương Vi dâng lên một dòng cảm xúc ngọt ngào. Thấy vẻ mặt mong chờ hồi hộp của , nàng càng cảm thấy buồn , bèn gật đầu: "Rất , thực... thích."

 

"Vi Nhi thích là !" Tiêu Cảnh Dụ tức khắc vui mừng khôn xiết, mặt mày hớn hở : "Chỗ bổn vương còn ít đồ , hôm nào bổn vương chọn thêm một ít mang đến cho Vi Nhi!"

 

Thẩm Lương Vi dở dở , vội : "Không cần , Vương gia cứ giữ , ... dùng đến những thứ đó."

 

Bề ngoài hai nhà vẫn nên đừng quá gần a! Thiên Diệu Đế thật sự lòng rộng rãi gì.

 

Thẩm Lương Vi khăng khăng từ chối khéo, Tiêu Cảnh Dụ cũng tiện tranh cãi với nàng, chút tiếc nuối thở dài tự an ủi: "Thôi cũng , dù tương lai tất cả cũng đều là của nàng!"

 

Thẩm Lương Vi ngẩn , ngay đó mặt đỏ bừng vì hổ. Người chuyện càng ngày càng giữ mồm giữ miệng! Có thể thấy đàn ông họ Tiêu tật thật sự đều giống , một chút cũng khiến thích nổi...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-443-co-chut-mong-cho-lai-co-chut-hoi-hop.html.]

"Trời còn sớm nữa, Vương gia mau về !" Thẩm Lương Vi khỏi phân bua hạ lệnh đuổi khách.

 

Tiêu Cảnh Dụ chịu , lề mề mãi nửa ngày, cuối cùng bất đắc dĩ, nàng thật sâu thở dài : "Thôi, đúng là còn sớm nữa, Vi Nhi nghỉ ngơi . Đêm mai bổn vương đến."

 

Nói xong, bóng chợt lóe, nhảy khỏi cửa sổ, nhanh biến mất trong màn đêm u tối.

 

Thẩm Lương Vi: "......"

 

Thẩm Lương Vi nhịn che mặt, hai má nóng bừng, khóe môi khẽ cong lên, trong lòng ngượng ngùng đến mức dám ngẩng đầu ai.

 

Người ... cái gì chứ? Cái gì gọi là đêm mai đến?

 

Đêm hôm đó, Thẩm Lương Vi ngủ ngon giấc, trằn trọc trở , trong đầu là hình ảnh của . Thỉnh thoảng nàng nở nụ rạng rỡ, chăn gấm nửa che khuôn mặt xinh , c.ắ.n môi trừng mắt đỉnh màn ngẩn ngơ, hai má dần dần trở nên nóng hổi.

 

Cũng , nhớ mong ? Hóa cảm giác thực sự nhớ mong một trong lòng, là như thế ...

 

Ngày hôm , Thẩm Lương Vi dậy sớm, đến chỗ mẫu thỉnh an, đó hai con cùng đến Phúc An Viện thỉnh an Thẩm lão phu nhân.

 

Nếu là ngày thường Thẩm đại phu nhân đến Thái Y Viện trực ban, thông thường sẽ qua đây.

 

Thẩm lão phu nhân thấy hai con, sắc mặt gì.

 

Điều cũng lạ, hai con dù thần kinh nhạy cảm đến cũng lão thái thái luyện đến chai sạn , huống chi thần kinh của hai cũng chẳng mảnh mai gì.

 

Mấy chuyện mặt nặng mày nhẹ đối với họ mà thực sự chỉ là chuyện cỏn con.

 

Tuy nhiên, điều khiến Thẩm Lương Vi cảm thấy kỳ lạ là, tại Thẩm Lương Nguyệt dùng ánh mắt oán hận như trừng nàng? Giữa nàng và ả dường như lâu va chạm trực diện nào mà nhỉ?

 

 

Loading...