"Vâng, phụ hoàng!" Tiêu Cảnh Nghiệp chỉ Tiêu Cảnh Hoài, phổi sắp tức đến nổ tung: "Phụ hoàng, là bậy bạ!"
"Là hãm hại nhi thần! Hôm nay nhi thần tiến cung thỉnh an mẫu phi, thế mà đúng lúc , sớm cũng muộn..."
Dựa lời của Tiêu Cảnh Nghiệp, hành vi của Tiêu Cảnh Hoài quả thực đáng ngờ.
Không sớm cũng muộn, cứ nhè đúng lúc phủ " thích khách", mà tên "thích khách" chỗ nào , cứ nhất định trốn phủ Tề Vương. Cố tình lúc truy "thích khách" hiểu đuổi tới tận hầm băng, tình cờ phát hiện thị vệ c.h.ế.t của phủ Ung Vương trong hầm băng!
Chuỗi sự việc liên tiếp , bảo trùng hợp cũng .
Hắn điên ? Hiện giờ đang là giữa mùa hè, băng trong hầm là để dùng, tự dưng vứt cái xác c.h.ế.t giấu hầm băng gì?
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nếu thật sự g.i.ế.c , vương phủ to lớn như , chỗ nào mà chẳng dễ xử lý? Hoặc là dứt khoát ném bãi tha ma hơn ?
Huống hồ, đang yên đang lành g.i.ế.c thị vệ trong phủ Tiêu Cảnh Hoài gì?
Tiêu Cảnh Hoài trào phúng: "Ý nghĩ của con thường chỉ nảy trong tích tắc, ai mà nghĩ thế nào? Có lẽ là kịp xử lý nên tạm thời bỏ hầm băng cũng khó ..."
Chính hãm hại ? Hừ, tay còn vươn dài đến thế, thể tùy ý bậy, gây chuyện tày trời ngay trong phủ Tề Vương!
Nói đến đây, trong lòng Tiêu Cảnh Hoài chùng xuống, nghĩ tới Tiêu Cảnh Dụ.
Không coi thường Tiêu Cảnh Nghiệp, nhưng thực tế Tiêu Cảnh Nghiệp đích xác nhiều bản lĩnh, cũng đủ thông minh.
Tại ở trong hầm băng phủ Tề Vương rõ ràng là Tiêu Cảnh Dụ, kết quả biến thành thị vệ trong phủ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-424-muon-bao-khong-trung-hop-cung-khong-duoc.html.]
Hắn trong lòng rõ, chuyện khẳng định Tiêu Cảnh Nghiệp . Tiêu Cảnh Nghiệp và Dư Tuy thù oán, chẳng việc gì khó dễ một tên thị vệ tép riu như Dư Tuy.
Vậy thì, hơn phân nửa chuyện chính là do Tiêu Cảnh Dụ .
Dư Tuy ăn chơi đàng điếm ở thanh lâu kỹ viện, g.i.ế.c thì chẳng tốn chút sức lực nào, hơn nữa còn kinh động đến ai.
Đem lặng lẽ đưa hầm băng phủ Tề Vương, chờ của tìm đến ——
Tiêu Cảnh Hoài kinh hãi đến mức suýt toát mồ hôi lạnh. Không thể nào, thể nào... Tiêu Cảnh Dụ bản lĩnh lớn như ... Hắn thể của sẽ đuổi tới phủ Tề Vương chứ...
Nếu, nếu thật sự là Tiêu Cảnh Dụ, thì thật quá đáng sợ!
Đây còn trọng điểm, trọng điểm là, nếu thật sự là , nghĩa là của tay độc ác nhốt trong hầm băng? Hai ngày nay Chiến Vương phủ cố ý âm thầm tìm , gây động tĩnh, kỳ thực, kỳ thực đều là cố ý diễn cho xem, để dụ mắc mưu?
Sự bất an trong lòng Tiêu Cảnh Hoài càng thêm mãnh liệt...
mắt thể thua, sự việc đến bước , bất luận thế nào cũng tuyệt đối thể lùi bước, hạ gục Tiêu Cảnh Nghiệp.
Tiêu Cảnh Nghiệp Tiêu Cảnh Hoài những lời hổ như , phổi sắp nổ tung: "Nhị hoàng lời thấy đuối lý ? Trước mặt phụ hoàng mà dám những lời chơi trắng trợn như thế, ngươi cũng còn mặt mũi để ?"
"Điều là khả năng, tại mặt mũi để ?" Tiêu Cảnh Hoài cưỡng chế nỗi bất an trong lòng, vô cùng bình tĩnh Tiêu Cảnh Nghiệp: "Ngược là tam , luôn mồm nọ, nhưng chẳng bằng chứng gì, chẳng qua tất cả đều là do tự suy diễn mà thôi."
"Ngươi! Ngươi vô sỉ, ngươi quá vô sỉ!"
"Tam đây là đang bôi nhọ ? Trước mặt phụ hoàng, đến lượt giở thói ăn vạ lăn lộn chơi ."
Tiêu Cảnh Nghiệp thật sự tức đến nổ phổi, vẻ mặt dữ tợn vung nắm đ.ấ.m lao về phía Tiêu Cảnh Hoài, tức hộc m.á.u gào lên: "A! Ta để yên cho ngươi ! Ngươi câm miệng cho !"