Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 407: Đầu óc Tiêu Cảnh Dụ "Ong" một tiếng

Cập nhật lúc: 2025-12-20 03:05:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Mặt Thẩm Lương Vi càng đỏ hơn, tim đập thình thịch mềm nhũn, nhẹ nhàng gật đầu, yếu ớt như tiếng muỗi kêu, thấp thấp “Ân...” một tiếng.

 

Trong đầu Tiêu Cảnh Dụ “Ong!” một tiếng, trống rỗng, máy.

 

“Ha ha ha ha!” Hắn bất chợt cất tiếng to, Thẩm Lương Vi giật hoảng sợ, đến khi hồn , cũng kìm mỉm .

 

“Thực xin !” Cười đủ , Tiêu Cảnh Dụ siết c.h.ặ.t t.a.y nàng, phảng phất như lập tức động phòng, mi mắt hớn hở tràn đầy hỉ khí, ý đậm đến mức tan , giọng điệu cực kỳ ôn nhu: “Có nàng sợ ? Thực xin thực xin ! Bổn vương... chỉ là vui quá thôi!”

 

Thẩm Lương Vi , nhẹ nhàng lắc đầu: “Không cần xin , cũng... cũng bình thường thôi...”

 

Nàng cũng dễ dàng dọa đến như . Tuy rằng giật một chút, nhưng kinh hãi hoảng loạn, chỉ là phản ứng bản năng khi bất ngờ thôi.

 

Ở bên cạnh , tâm nàng dường như vĩnh viễn đều tràn ngập an bình và tĩnh lặng, cái gì cũng thể quấy nhiễu.

 

“Vậy... !” Tiêu Cảnh Dụ mi mắt vẫn tít, cả toát lên vẻ rạng rỡ. Hắn nghĩ nghĩ, nhích một chút, dựa sát về phía nàng, gần hơn chút nữa, thấy nàng dường như cũng ý từ chối, vì thế Tiêu Cảnh Dụ tiếp tục tới gần một cách yên tâm thoải mái.

 

đồng ý với đúng ? Vậy thì thể hối hận, càng thể cự tuyệt.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Rốt cuộc, bờ vai nhẹ nhàng chạm vai áo Thẩm Lương Vi, thỏa mãn dừng , lộ thần sắc tươi .

 

Cố nhịn, trong lòng cân nhắc nên ôm một cái ... Nếu ôm, mắng nhỉ??

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-407-dau-oc-tieu-canh-du-ong-mot-tieng.html.]

 

Thẩm Lương Vi trong lòng giờ phút đang miên man suy nghĩ rối rắm cái gì, nhưng từng chút từng chút, từng chút từng chút động tác nhỏ tới gần của nàng thấy rõ mồn một. Có chút hổ, cũng chút ngọt ngào, còn chút ngượng ngùng, nàng nóng lòng tìm chuyện để phá vỡ cảm xúc ngày càng ngượng ngùng và khuôn mặt đỏ bừng kiểm soát , nhẹ giọng thở dài: “Chúng còn cơ hội sống sót rời khỏi đây , mà —”

 

Vậy mà còn tâm trạng đây mấy chuyện phiếm .

 

“Nhất định sẽ!” Ánh mắt Tiêu Cảnh Dụ nháy mắt trở nên nghiêm nghị, nàng: “Yên tâm, chúng nhất định thể rời , ở đây, nàng sẽ .”

 

Thẩm Lương Vi vốn dĩ cũng quá lo lắng chuyện , như trong lòng cũng an tâm, chút cảm xúc căng thẳng còn sót nháy mắt quét sạch, gật đầu: “Ân, chúng nhất định sẽ cùng ngoài.”

 

Tiêu Cảnh Dụ : “Chờ ngoài , liền nghĩ cách cầu hôn với Thẩm gia. Nàng... đổi ý.”

 

Mặt Thẩm Lương Vi nóng lên, nàng nghĩ tới chuyện đổi ý.

 

Nếu đồng ý , liền đổi ý.

 

“Ta còn bồi cha thêm chút nữa, cầu hôn... chuyện cầu hôn cần gấp gáp...” Nói đến cái , Thẩm Lương Vi nhanh chóng bình tĩnh , mở to đôi mắt trong veo sáng ngời Tiêu Cảnh Dụ, nghiêm túc : “Hoàng thượng lòng nghi ngờ trọng, đặc biệt đối với . Ngài sẽ dễ dàng đồng ý cho cưới con gái đại phòng nhà họ Thẩm . Tương lai còn dài, cần bàn bạc kỹ hơn...”

 

Nàng thấy bất kỳ nào quan tâm tổn thương vì việc , cũng Tiêu Cảnh Dụ vì chuyện mà chịu sự nghi kỵ chèn ép của Thiên Diệu Đế và sự ghi hận của Tiêu Cảnh Hoài.

 

Ba cha con nhà họ Tiêu , một ai mong Tiêu Cảnh Dụ cả.

 

Tiêu Cảnh Dụ thế nhưng thể nghĩ đến những điều nàng lo lắng, mỉm : “Vi Nhi yên tâm, hôn nhân của chúng tất nhiên sẽ thuận thuận lợi lợi, sẽ để bá phụ bá mẫu vì chuyện mà chịu nghi kỵ cùng khó dễ . Người của Tiêu gia... , cứ giao cho .”

 

 

Loading...