Nụ ôn nhã chừng mực mặt Tiêu Cảnh Dụ trong nháy mắt vỡ tan, "Cái gì? Vi... Nhị tiểu thư thấy nữa? Dung thái y đừng vội, bà kỹ xem nào."
"Đa tạ Vương gia!" Thẩm đại phu nhân nhún hành lễ với Tiêu Cảnh Dụ, đem những gì kể một năm một mười.
Sắc mặt Tiêu Cảnh Dụ dần trở nên u ám.
Thẩm đại phu nhân rõ ràng chút hoảng loạn, năng lộn xộn: "Vi Nhi xưa nay giữ quy củ, loại khinh suất, cũng sẽ chủ động gây chuyện, con bé nhất định là gặp rắc rối . Rốt cuộc là ai... Có là nhắm vợ chồng chúng ... Vi Nhi thường ngày ít ngoài, kết giao cũng ít, con bé, con bé kẻ thù nào ... Rốt cuộc là ai, tại táng tận lương tâm như thế..."
Thẩm đại lão gia nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Thẩm đại phu nhân, cũng trầm giọng : "Vi Nhi xưa nay thông tuệ, nơi dù cũng là phủ Tề Vương, cho dù thực sự gì đó, cũng tuyệt đối dám —— Vi Nhi nhất định sẽ ."
Không ai dám ngang nhiên g.i.ế.c ở phủ Tề Vương, đặc biệt là ngày đại hôn của Tề Vương, nếu , Hoàng thượng nhất định sẽ giận dữ hạ chỉ điều tra rõ ràng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Đại Lý Tự và Hình Bộ cũng , ai dám mạo hiểm như .
Con gái ông giờ phút chắc chắn vẫn ...
" , đúng, Vi Nhi chắc chắn vẫn ," Thẩm đại phu nhân như vớ cọng rơm cứu mạng, đỏ hoe mắt Thẩm đại lão gia một cái, "Vi Nhi xưa nay cũng đủ cẩn thận, con bé mang theo ít t.h.u.ố.c do chế, bình thường chắc chắn hại con bé..."
Tiêu Cảnh Dụ trầm giọng : "Hai vị đừng vội, việc cứ giao cho bổn vương, bổn vương sẽ sắp xếp ngay. Phía sắp khai tiệc , hai vị cứ , bổn vương đảm bảo với hai vị, hai vị cứ yên tâm, bổn vương sẽ đưa Nhị tiểu thư trở về."
"Đa tạ Vương gia!" Thẩm đại phu nhân rơi nước mắt, cùng Thẩm đại lão gia lời cảm tạ, hai tạm thời rời .
Thẩm đại phu nhân còn tâm trí nào mà dự tiệc? Bà lấy cớ thể khỏe, bảo Hải Đường báo với trong phủ Tề Vương một tiếng, xin một gian sương phòng để nghỉ ngơi.
Bà nôn nóng chờ đợi tin tức từ phía Tiêu Cảnh Dụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-399-sac-mat-tieu-canh-du-dan-tro-nen-u-am.html.]
Thẩm đại lão gia nén tâm sự phía , trong lòng thầm suy tính, nhưng nhất thời cũng khó manh mối.
Ánh mắt Tiêu Cảnh Dụ u ám, lạnh lùng, gọi đến dặn dò.
Hắn rời khỏi tiểu viện sương phòng , mấy bước thấy lưng gọi với giọng điệu e thẹn nhưng mang theo vài phần vui mừng: "Chiến Vương điện hạ!"
Tiêu Cảnh Dụ trong lòng đang nghĩ đến chuyện của Thẩm Lương Vi, đột nhiên gọi thì chút kinh ngạc, , nhíu mày: "Ngươi việc gì?"
Hắn căn bản quen .
Thẩm Lương Nguyệt thấy Chiến Vương điện hạ chuyện với , tâm trí bấn loạn đến mức suýt chút nữa chân mềm nhũn, e thẹn thôi.
Nàng ngượng ngùng ngước mắt, e lệ với Tiêu Cảnh Dụ: "Thần nữ ngờ gặp điện hạ ở đây, liền thỉnh an điện hạ. Điện hạ và Đại bá phụ, Đại bá mẫu của thần nữ đang bàn bạc chuyện gì? Có cần thần nữ giúp đỡ ?"
Đại bá phụ, Đại bá mẫu? Cô nương nhà họ Thẩm?
Tiêu Cảnh Dụ chút bất ngờ Thẩm Lương Nguyệt thêm một cái.
Thẩm Lương Nguyệt càng thêm e thẹn, hai má ửng hồng, trong lòng ngọt như mật.
Trong lòng Tiêu Cảnh Dụ càng thêm chán ghét.
Kiếp nhị phòng, tam phòng Thẩm gia giẫm lên xương cốt đại phòng để leo lên hưởng thụ vinh hoa phú quý thế nào rõ mồn một. Tuy rằng cuối cùng nhị phòng, tam phòng đều Thẩm Hoằng Tuân trừng trị thê thảm, nhưng điều đó cũng nghĩa là của hai phòng là thứ gì.
Hơn nữa, ánh mắt của Thẩm Lương Nguyệt là ý gì, Tiêu Cảnh Dụ ?