Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 17
Cập nhật lúc: 2025-10-21 05:13:02
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng bận tâm đến động tĩnh gần đây của các phòng trong Thẩm phủ, Thẩm Thục Nguyệt vẫn luôn bận rộn với chuyện giải độc cho Vương gia.
Thành phần độc d.ư.ợ.c phân giải, danh sách d.ư.ợ.c liệu giải độc cụ thể đưa đến Thụy Vương phủ. một vị t.h.u.ố.c khó tìm.
"Liên Nhi, trông nhà, Thanh Lam, theo đến Thụy Vương phủ một chuyến, Trục Nguyệt đây."
Trục Nguyệt ghé sát tai nàng. "Lát nữa ngươi..." Thẩm Thục Nguyệt (thì thầm dặn dò).
Thụy Vương phủ.
"Vương gia, Thẩm tiểu thư đến." Nam Phong bẩm báo.
Thụy Vương đang lách trong thư phòng, liền đặt bút xuống và dặn dò: "Đưa Thẩm tiểu thư đến tẩm phòng của ."
Thụy Vương đoán Thẩm Thục Nguyệt đến để châm cứu cho , cứ bảy ngày một , hôm nay là ngày thứ bảy.
"Vương gia, châm cứu , độc Túy Sinh Mộng Tử trong ngài giải. Về độc Thất Trùng Thất Hoa trong cơ thể ngài, cũng tìm phương pháp giải. Đây là t.h.u.ố.c điều chế để tạm thời chậm độc tính phát tác, mỗi ngày dùng một viên." Thẩm Thục Nguyệt đưa một lọ t.h.u.ố.c cho Thụy Vương.
"Đa tạ Thẩm tiểu thư." Thụy Vương nhận lấy lọ thuốc, khẽ mân mê chiếc lọ còn vương ấm của Thẩm Thục Nguyệt.
"Về phương t.h.u.ố.c giải, chắc hẳn Vương gia xem qua. Xin Vương gia sớm ngày thu thập đủ, độc thể trì hoãn thêm. Có vài vị t.h.u.ố.c Y Minh , nhưng Thiên Quỳ Quả cần Vương gia phái tìm. Nghe Thiên Quỳ Quả màu tím, sinh trưởng đỉnh Trường Bạch Sơn, khó tìm, nhưng cũng d.ư.ợ.c liệu dễ kiếm, chẳng qua nó là một vị giải d.ư.ợ.c cho loại độc ngài đang mang. Nếu phái tìm ngay bây giờ hẳn sẽ tìm ." Thẩm Thục Nguyệt dặn dò xong chuyện giải độc.
"Sao Thẩm tiểu thư am hiểu thứ về Y Minh như ?" Thụy Vương chút suy đoán trong lòng, bèn hỏi.
"Ồ, là Quỷ Kiến Sầu mà. Y Minh khó tránh khỏi việc giao thiệp, đương nhiên nhiều , ha ha." Thẩm Thục Nguyệt bại lộ thêm phận Y Minh, chỉ đành ngượng ngùng bịa một lý do.
"Ồ, đa tạ Thẩm tiểu thư."
"Vương gia cần đa tạ. Gần đây, vài châm cứu, cảm giác đau đớn ở chân của Vương gia hẳn giảm bớt. Nếu kết hợp với việc uống viên t.h.u.ố.c để áp chế độc tính, khi độc phát tác, chân ngài sẽ còn đau nữa. Vương gia nhớ kỹ, vận dụng nội lực, nội lực sẽ thúc đẩy độc tính."
"Ừm, ghi nhớ. Thẩm tiểu thư còn điều gì dặn dò nữa ?" Thụy Vương vẻ ngoan ngoãn lắng .
Khiến Thẩm Thục Nguyệt nhất thời cảm thấy ngượng nghịu.
"À, còn nữa. Vương gia hãy nhanh chóng tìm đủ giải d.ư.ợ.c ."
"Ừm, . Thẩm tiểu thư, ngày đại hôn của chúng sắp tới , Thẩm tiểu thư còn yêu cầu nào khác cho hôn lễ ?"
"Hả?" Thẩm Thục Nguyệt ngạc nhiên thốt lên.
Chủ đề nhảy quá nhanh. Lúc nãy chẳng còn đang bàn chuyện giải độc ? Sao chuyển sang đại hôn? Nàng hề ý định đại hôn, mấy ngày nay nàng bận rộn tìm phương t.h.u.ố.c giải độc chính là hủy bỏ hôn ước ngày thành hôn. Điều khiến nàng trả lời thế nào đây?
Thụy Vương đổi vẻ mặt nghiêm nghị thường ngày, cợt Thẩm Thục Nguyệt: "Chẳng lẽ, Thẩm tiểu thư từng nghĩ đến chuyện đại hôn?"
"Vâng, thực sự hy vọng Vương gia thể hủy hôn ước đại hôn. Chỉ còn một tháng nữa, nghĩ độc của Vương gia cũng sẽ giải. Đến lúc đó, xin Vương gia hãy thực hiện lời hứa." Thẩm Thục Nguyệt thành thật .
"Ừm, Bổn vương . Nam Phong, tiễn Thẩm tiểu thư phủ." Thụy Vương lập tức lạnh lùng lệnh.
"Vâng, mời Thẩm tiểu thư."
"Vương gia, xin cáo từ." Thẩm Thục Nguyệt cũng cảm nhận sự đổi của Vương gia, nhưng vì dựa mối quan hệ hợp tác, nàng nghĩ nhiều miễn là ảnh hưởng đến việc hợp tác.
Nhìn Thẩm Thục Nguyệt rời ngoái đầu , ngay cả Thanh Lam cũng , mới theo nàng mấy ngày mà từ bỏ chủ cũ của ? Chẳng lẽ lòng đến ? Sắc mặt Thụy Vương ngày càng tối sầm, rơi sự tự ngờ vực.
Bạch Cảnh Diên đang một bên xem kịch vui, sợ hãi định độn thổ trốn . Vừa nhấc chân lên thấy giọng đáng sợ của Thụy Vương vọng tới:
"Ngươi chơi vài ván cờ với ."
Điều quả là lấy mạng Bạch Cảnh Diên! Hắn ghét nhất là yên chơi cờ, hơn nữa mỗi chơi với Thụy Vương đều đ.á.n.h cho tan tác, cảm giác thất bại khiến hối hận vì học cờ.
"Vâng, Vương gia." Lão đại lệnh, là thì thể ở , chỉ đành than trách phận!
Nam Phong tiễn Thẩm Thục Nguyệt xong liền nhỏ với Bắc Phong đang ngoài cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-17.html.]
"Lão Bắc, Thanh Lam với , Vương phi đối xử với bọn họ . Nàng đối với Liên Nhi bên cạnh hề phân biệt, thường ngày cùng dạo phố ăn uống, Vương phi hề vẻ gì, dễ hòa hợp."
"Vương phi?" Ngươi chấp nhận Thẩm tiểu thư ?
"Đương nhiên , còn mong Thẩm tiểu thư sớm trở thành Vương phi của chúng , bệnh của chủ tử sẽ nhanh khỏi, hơn nữa còn tính tình bầu bạn với chủ tử."
"Ừm, điều thì đúng." Bắc Phong gật đầu đồng tình. "Lão Bắc, Thanh Lam còn lát nữa bọn họ sẽ dạo thanh lâu sở quán? Vương phi cả gan đến ?" "Bắc Phong, tra!" Giọng Vương gia truyền đến từ trong phòng.
"Vâng."
"Tra cái gì cơ?" Nam Phong còn kịp phản ứng, vẻ mặt ngơ ngác hỏi Bắc Phong.
"Ngươi theo ." Bắc Phong kéo Nam Phong một cách thô bạo.
"Ha ha ha, Vương gia, lo lắng cho Thẩm tiểu thư đến ? Xem Vương gia động lòng ? Chỉ là Thẩm tiểu thư, sớm ngày hủy hôn ước, khi sẽ nghĩ thế nào." Bạch Cảnh Diên bắt đầu năng bừa bãi, sợ c.h.ế.t.
"Mấy hôm , phụ ngươi với rằng ngươi thể yếu ớt, tạo cơ hội rèn luyện ngươi. Hôm nay Bổn vương rảnh rỗi, liền sắp xếp cho ngươi đến quân doanh rèn luyện một tháng." Thụy Vương bình thản .
"Ai, Vương gia thì thật vô vị! Ta cam đoan sẽ lung tung nữa. Ngài xem, còn chăm sóc thể của ngài, thể rời ." Bạch Cảnh Diên cuống quýt.
"Không . Có Thẩm tiểu thư ở đây, sẽ xảy chuyện gì. Sau ngươi về cứ tiếp tục chăm sóc là . Người , đưa Bạch công tử đến quân doanh."
"Ta ! Ai, ai, ngươi đừng kéo ..." Khi tiếng kêu ngày càng nhỏ dần, Bạch thiếu gia đáng thương ám vệ dẫn .
Di Hoa Lâu.
Thanh lâu lớn nhất kinh thành. Lúc , hai khuôn mặt nhỏ dịch dung đang ngước tấm biển, cảm thán.
"Quả hổ danh là thanh lâu lớn nhất, quy cách quả thực hề thua kém kiếp . Các tỷ tỷ mỹ nhân cũng đến ." Vừa , Thẩm Thục Nguyệt trong trang phục nam nhân liền thẳng cửa.
"Tiểu... Thiếu gia, chờ nô tài!" Thanh Lam vội vàng đuổi theo.
Thanh Lam tuy xuất là ám vệ nhưng dù cũng từng thực hiện nhiệm vụ, càng từng đến nơi . Trong lúc còn đang lo lắng thì chủ tử xông thẳng .
Khi hai bước đại sảnh, một lão bản trang điểm yêu mị, tuổi tác lớn, liền tới chỗ hai .
"Ái chà, vị tiểu công tử lạ mặt quá. Đây là đầu đến chỗ chúng ?"
"Ừm, đúng . Ma ma tìm mấy mỹ nhân xinh đến bầu bạn với tiểu gia." Thẩm Thục Nguyệt vẻ lưu manh tự nhiên, cứ như là khách quen.
Thanh Lam bên cạnh mà ngây , cảm thấy chủ tử mới của hề giống một lớn lên ở nông thôn, từng thấy qua thế sự như lời đồn.
"Được , Tiểu Đào Hồng, đưa vị tiểu công tử lên nhã gian lầu hai." Lão bản sắp xếp nha đầu bên cạnh dẫn đường.
"Mời công tử. Chốc lát các cô nương sẽ đến. Ngài đàn dùng bữa cứ việc căn dặn." Lão bản tiếp tục cung kính với Thẩm Thục Nguyệt.
"Ừm, đây là thưởng cho ma ma." Thẩm Thục Nguyệt ném một túi tiền cho lão bản, theo Tiểu Đào Hồng lên lầu hai.
"Đa tạ công tử." Lão bản hớn hở nhận lấy túi tiền.
"Xuân Đào, ngươi sắp xếp vài ca hát qua bầu bạn với cô nương , nhớ giữ chừng mực, đừng gì quá đáng."
"Cô nương?" Xuân Đào thoáng qua chủ tớ Thẩm Thục Nguyệt đang lên lầu.
"Ừm, sắp xếp ." Lão bản dặn dò.
"Ma ma, tìm ở Thiên Tự Hào." Lúc , một ăn mặc như quản sự tới, khẽ báo cáo.
Lão bản nhanh chóng đến phòng Thiên Tự Hào, đẩy cửa .
"Sao là ngươi?"