Ở trạch viện Thành Nam hai ngày,   lén lút chuyển những đồ  kéo về sang trang viên ở Ngoại ô phía Tây thành.
Trang viên là do  mua  khi xuất giá, tất cả nhân lực bên trong đều là  của , những nông hộ hàng xóm và hộ viện đều do  chọn lựa kỹ càng.
Ở trang viên vài ngày an nhàn,  liền  về Lý gia.
Cha  gửi thư trách mắng  một trận,    nên tùy hứng như , tuy triều đại  đối với nữ tử Hòa ly khá khoan dung, nhưng rốt cuộc cũng  tổn hại danh tiếng, đặc biệt là nhiệm kỳ ba năm của ông  hết, đang là thời điểm quan trọng để đánh giá thành tích và thăng chức, những lời đồn đại  lẽ sẽ ảnh hưởng đến thành tích chính trị của ông.
Ta lập tức gửi cho ông một vạn lượng bạc, lá thư thứ hai của cha  ngữ khí  dịu  nhiều, bảo  cứ việc ở nhà, ai dám  lời gièm pha về , ông  nhất định sẽ xé nát miệng kẻ đó.
Còn    sẽ gả  cho một mối , bảo   cần chấp nhặt với Thứ tỷ, nếu Trần Du   thi đỗ cao,   cùng  quan trong triều, vẫn là  một nhà.
Ta  khẩy.
17
Các cửa hàng ở Hà Gian, các trang viên ở Lũng Nam và Giang Bắc,  nhanh  liền thu về.
Lưu Tam Nguyên, cái tên ngu ngốc đó vẫn còn đang mơ mộng  lão gia, thì     lôi đến nha môn đánh cho da thịt nát bươm.
Sau khi kế mẫu qua đời, Lưu di nương  tiến cử Lưu Tam Nguyên đến quản lý sản nghiệp   để , bà   khen ngợi tài năng của Lưu Tam Nguyên  ngớt.
Nói , một cô gái khuê các còn  cập kê, nhúng tay  những việc tục tĩu  sẽ  bẩn tay.
Giao cho  ngoài thì  yên tâm, chi bằng giao cho biểu ca Lưu Tam Nguyên của bà  quản lý.
Ta  dứt khoát đồng ý.
Lưu Tam Nguyên với tư cách Đại chấp sự,  đám quản sự bên  tâng bốc lên tận trời, câu   thường xuyên treo  miệng là: "Ta  quản lý  sản nghiệp cho cháu trai , những thứ    đều là của nó."
Vẫn còn tỉnh táo,  đủ kiêu ngạo.
Ta  với các quản sự  quyền,  khiến  cảm thấy  gió  gió,  mưa  mưa, cảm giác  bộ khối tài sản khổng lồ  đều  gọn trong tay .
Quả nhiên, Lưu Tam Nguyên thật sự cho rằng    chủ tất cả,  thèm để ý đến những lời dò hỏi và thúc giục của Lưu di nương, mỗi  đều qua loa với bà  rằng  nắm  trong tay, tất cả sản nghiệp đều  là của .
Lưu di nương đối với điều  cũng tin tưởng tuyệt đối.
Các quản sự của  cầm văn thư giả  báo quan, Lưu Tam Nguyên nhanh chóng  bắt.
Gia đình Lưu Tam Nguyên tìm đến Lưu di nương  loạn, Lưu di nương    cách nào, đành  bảo Thứ tỷ tìm đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dich-nu-khong-de-choc/chuong-10.html.]
 lúc giữa mùa đông,  khoác áo hồ ly trắng, ôm lò sưởi tay than vàng bạc,  Thứ tỷ tìm đến cửa mà  : "Tuy  là khổ chủ, nhưng dù  cũng là  một nhà, chỉ cần bù đắp đủ  bạc  biển thủ,  sẽ  truy cứu."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Thứ tỷ cắn chặt răng bạc, tay vịn  bụng đang nhô lên, khuôn mặt tiều tụy thấy rõ.
"Chúng  lấy   nhiều bạc như , tha cho  thì nên tha, hiện giờ   mất mát gì cả còn gì?"
Ta nheo mắt đánh giá Thứ tỷ, cứ  cho đến khi nàng  tức giận  thôi.
"Nói chuyện với  đó,   gì ?"
Ta  : "Đang xem mặt ngươi rốt cuộc dày đến mức nào."
Thứ tỷ lập tức nổi đóa: "Người đừng quên  chỉ là một kẻ  bỏ,   mặt mũi gì mà  ? Ta thấy kẻ mặt dày là  đó, nếu   Tiểu  c.h.ế.t sớm, những tài sản đó  đến lượt  ? Mơ !"
Cũng đúng.
Đáng đời thằng súc sinh đó c.h.ế.t sớm!
Vốn dĩ   thể  c.h.ế.t sớm như .
18
Lúc đó, Trịnh gia ở Kinh Châu đến cầu , ba  bọn họ trong phòng bàn tính   để  thế .
"Giết thẳng , như   . Đẩy nó từ bậc đá xuống, ngã c.h.ế.t nó, dù cha   cũng chẳng  gì  con." Giọng điệu đắc ý của Tiểu  vọng  từ trong phòng.
"Không , Tiểu Đào mà nó mua từ Tiêu cục đó lợi hại lắm,  bình thường  đến gần nó còn khó." Lưu di nương bác bỏ .
"Không bằng vẫn như đối phó với Tưởng thị , một bát thuốc là xong chuyện." Là giọng  độc địa của Thứ tỷ.
Lưu di nương vẫn  hài lòng: "Bây giờ  Trịnh gia đang ở trong phủ, nếu c.h.ế.t vì trúng độc, nhất định sẽ  phát hiện manh mối."
Ta    tiếp nữa, nắm c.h.ặ.t t.a.y rời .
Tiểu   một lũ bạn bè , thường xuyên cùng  tìm kiếm thú vui, đối phó với   khó.
Lần đó  cùng một đám bạn leo núi dạo chơi, leo đến đỉnh núi, mấy  cụng chén rượu  chuyện vui vẻ, đều uống đến bước  lảo đảo.
Nhân lúc  một   tiểu tiện,  sai  đánh ngất ,  ném xuống từ vách núi.
Đợi đến khi   phát hiện, thì   vỡ nát tan tành, lạnh ngắt.