Thương Hoài Nam  liên lạc với  nữa.
  tin từ Quan Siêu rằng    công tác.
 cũng tranh thủ thời gian  xong quyển sách mà Tống Tống giới thiệu.  phát điên với nữ chính trong đó.
Lẽ nào  cũng giống  ?
Vậy thì   chắc cũng phát điên với  . Thương Hoài Nam   chịu nổi  chứ?
Anh  đúng là trâu bò.
  với Tống Tống: "Tớ  xong , nhưng tuyệt đối  thừa nhận tớ giống nữ chính phiền phức  ."
"    đó  trưởng thành  mà."
"Thì tớ cũng  thể trưởng thành!"  ngẩng cổ lên, "Giờ tớ sẽ  giành  Thương Hoài Nam."
Tống Tống: "Cậu nghiêm túc đấy ?"
 gật đầu.
Thực   vẫn còn yêu Thương Hoài Nam. Nói chính xác là vẫn luôn yêu,  từng buông bỏ.
 việc  ghét   cứ quản  như con gái cũng là thật, khiến  cảm thấy như   thêm một ông bố .
  khi  xong cuốn sách đó,   nghĩ,  thêm một ông bố cũng  tệ.
  nũng một chút, là Thương Hoài Nam chẳng  gì  .
Thế là, nhân dịp cuối tuần nghỉ lễ,  phi thẳng đến nơi Thương Hoài Nam công tác.
Từ miệng tên Quan Siêu  moi  thông tin khách sạn  ở,  cũng thuê một phòng ở đó  chỉ đặt một đêm thôi.
  kế hoạch cả .
Tối hôm đó,  gặp  Thương Hoài Nam. Anh  thấy  rõ ràng  bất ngờ.
"Sao em  ở đây?"
"Em... tiện đường ghé qua thôi."
"Chỉ  em? Em ở tầng mấy?" Thương Hoài Nam hỏi.
Hồi     bao giờ để  ở khách sạn một , vì từng xem một bản tin về một cô gái gặp chuyện khi ở khách sạn một .
"Chỉ   em."
Thương Hoài Nam im lặng   một lúc: "Khi nào về?"
"Chưa ."
"Chưa ?"
"Ôi trời, hỏi gì nhiều thế?"  giậm chân, giọng mềm mại  nũng, "  đến  thì   xong chuyện  mới về chứ."
Quả nhiên Thương Hoài Nam  hỏi gì thêm.
Anh liếc đồng hồ   hỏi: "Ăn gì ?"
 lắc đầu. Anh liền dẫn   ăn tối.
Ăn xong  ,     phòng của , liền  về phòng  chuẩn .
 tắm thật sạch sẽ, xịt nước hoa thơm ngát, mặc một bộ đồ ngủ sexy, khoác thêm một chiếc áo khoác   sang tìm Thương Hoài Nam.
Anh cũng  tắm xong,   là một chiếc áo choàng bông trắng.
"Có chuyện gì ?"
"Thương Hoài Nam, em... em sợ ở một ."  nhẹ giọng ,  nũng.
Anh   một lúc,  mở cửa cho  .
Thành công !
 cởi áo khoác đặt lên ghế sô pha,  ngẩng đầu  thấy Thương Hoài Nam đang   bằng ánh mắt phức tạp.
Bị   chằm chằm như ,  chột  hẳn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/di-tu-van-ve-quyen-nuoi-con-toi-gap-lai-ban-trai-cu/chuong-6.html.]
"Làm  ?"
"Em ngủ  giường ." Thương Hoài Nam   định gọi điện thoại, " sẽ gọi thêm một cái chăn."
Anh  cố tình đúng ?
Bình thường thông minh là thế, chẳng lẽ     chuyện gì đang xảy ?
 bước đến ngăn  : "Thôi khỏi."
Ánh mắt  như đang dò xét .
 vòng tay qua cổ : "Thương Hoài Nam, hai năm qua   nhớ em ?"
"Buông ." Anh  lệnh bằng giọng thấp trầm.
 cố ý ưỡn n.g.ự.c cọ  : "Em  nhớ ."
Quất Tử
"Ôn Nhan..." Thương Hoài Nam thở dài, "Đừng quậy nữa."
"Em   quậy."
"Thế em đang  gì?"
"Anh còn  nhận  ?"  kéo dây áo ngủ xuống một bên, "Bây giờ thì ? Thấy rõ ? Hay là  cởi hết mới chịu?"
Cổ họng Thương Hoài Nam khẽ chuyển động, nuốt một cái: "Ý em là gì?"
Thật là cụt hứng.
  phịch xuống giường, bật lên hai cái.
"Anh rõ ràng vẫn còn thích em, em cũng ,  mà  còn giả vờ cái gì nữa?"
"Thích em thì ? Em   thích cái cách  thích em."
 ngẩng đầu,   như con cún con: "Anh  thể đừng quản em  ?"
"Không thể. Nếu là  khác,  sẽ  quan tâm."
Anh  chắc nịch.
 khẽ thở dài: "Em chỉ    những điều em thích thôi."
"  bao giờ  cho em  điều em thích." Thương Hoài Nam  xuống bên cạnh , "Chỉ là  đôi lúc em  thừa nhận rằng  lớn hơn em sáu tuổi,  nhận xã hội cũng rõ ràng hơn em."
Tuy   thừa nhận, nhưng   đúng thật.
Công việc  từng sắp xếp cho  đúng là  , ít nhất còn  hơn việc hiện tại của  nhiều.
Bây giờ  bận tối mặt, ngày nào cũng  mắng. Đôi lúc  còn nghi ngờ năng lực của .
  chứng minh bản , mà quá trình đó thì đầy khó khăn. Thương Hoài Nam chỉ là     chịu những vất vả đó thôi.
Bây giờ   điều  thích , nhưng  vui ?
Hình như là .
Thương Hoài Nam nhẹ nhàng vuốt má , vẫn dịu dàng, ấm áp như .  chui  lòng .
Anh ôm  một lúc,  bỗng buông   mặc quần áo.
"Anh  gì ?"
"Ra ngoài mua chút đồ."
Tự nhiên   mua đồ?
Anh  về  nhanh.
Ờ thì chắc là   giống Tống Tống và Quan Siêu  cưới   bầu chăng?
Thương Hoài Nam sờ bụng ,  hỏi: "Thật sự   ?"
 liếc xéo  một cái: "Em với ai mà  chứ? Anh  nhảm ít thôi."
Mà đúng là    nhảm nữa thật.
...
"Sao, em đến tận đây, chỉ vì chuyện đó ?"