Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-11-06 20:22:10
Lượt xem: 136

Chương 8:

Hàn Hướng Nhu không để bụng mà vẫy vẫy tay: “Không có việc gì, tí nữa em đưa cho anh mấy lá bùa là có thể tạm thời bảo vệ anh bình an không có việc gì, chờ đến cuối tuần em được nghỉ làm lại giúp anh giải quyết vụ này sau.”

Hàn Thịnh Vĩ nhớ tới hôm nay mới thứ hai là lập tức cảm thấy sống không bằng c.h.ế.t bèn túm Hàn Hướng Nhu không chịu buông tay: “Còn năm ngày nữa đấy, tưởng tượng đến chuyện đi công ty gặp phải sự việc quỷ dị như này làm anh không muốn đi công ty tí nào.”

Hàn Hướng Nhu không biết phải làm sao nhìn anh trai: “Sao anh lại hoảng sợ đến thế, lại không phải lệ quỷ gì thì anh sợ cái gì?”

Hàn Thịnh Vĩ nghe thấy lập tức đầu gối mềm nhũn, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Hàn Hướng Nhu: Cái…… Cái…… Gì? Còn có khả năng là quỷ?”

“Cũng không nhất định là quỷ, cũng có khả năng là yêu quái gì gì đó.” Hàn Hướng Nhu vừa giải thích một câu thì đã thấy chân của Hàn Thịnh Vĩ mềm nhũn hơn nhiều.

“Hôm nay cô ta còn mời anh đi nhà cô ta ăn cơm nữa.” Vẻ mặt của Hàn Thịnh Vĩ như muốn khóc đến nơi: “Em nói cô ta có phải là nữ quỷ giống như trong phim muốn hút dương khí của anh hay không?”

“Anh suy nghĩ nhiều quá, em xem anh chỉ bị mê hoặc tâm trí một chút thôi, cũng không bị hút dương khí đâu.” Hàn Hướng Nhu thấy Hàn Thịnh Vĩ đúng là rất sợ hãi nên chỉ có thể đẩy kế hoạch lên trước: “Như vậy đi, chờ đến khi ăn xong cơm tối thì anh gửi tin nhắn WeChat cho cô ta, nói là rất nhớ cô ta. Đến lúc đó em đi cùng anh xem rốt cuộc là thứ gì đang quấy phá.”

Hàn Thịnh Vĩ chần chừ nhìn Hàn Hướng Nhu: “Buổi tối anh còn phải đi hả?”

Hàn Hướng Nhu khoanh tay tỏ vẻ không sao cả: “Cuối tuần đi cũng được, dù sao em sẽ không xin nghỉ đâu, em còn muốn kiếm hai trăm triệu tu bổ Thiên Nhất Phái mà.”

Hàn Thịnh Vĩ nghe đến đau cả răng, muốn chỉ vào nói ‘có tí tiền lương muốn góp đủ hai trăm triệu thì làm đến mấy đời hả?’

Hàn Hướng Nhu đứng ở trên cầu thang nhìn Hàn Thịnh Vĩ: “Anh nghĩ kỹ chưa? Đêm nay hay chờ cuối tuần mới đi?”

Hàn Thịnh Vĩ cắn răng hạ quyết tâm: “Đêm nay luôn đi.”

*****

Sau khi ăn xong cơm chiều, Hàn Thịnh Vĩ làm theo ý của Hàn Hướng Nhu chép lại những lời âu yếm buồn nôn lấy ở trên mạng gửi cho Tiết Yến Yến, thuận tiện tỏ rõ ý muốn tới gặp cô ta. Cũng không biết có phải Tiết Yến Yến rất tin tưởng sức quyến rũ của mình hay không mà cô ta gửi đại chỉ không hề hoài nghi gì, tiện thể còn gửi tin nhắn thoại tới.

Tay của Hàn Thịnh Vĩ run run mở đoạn tin nhắn thoại thì nghe thấy trong máy vang lên giọng nói cực kỳ yêu kiều: “Đàn anh, người ta chờ anh nhé.”

Hàn Thịnh Vĩ run rẩy hai lần, trên cánh tay nổi cả một tầng da gà, không ngừng vội vàng ném điện thoại sang một bên giống như thể đang chạm vào cái gì đó ghê tởm vậy.

Đang ở trên xe, Hàn Hướng Nhu đang giữ chặt lấy dây an toàn hơi khó hiểu nhìn sang Hàn Thịnh Vĩ: “Anh sợ tới mức này hả?”

Hàn Thịnh Vĩ xoa xoa cánh tay: “Cũng không phải sợ gì, chỉ là nhớ tới những thứ gây kính sợ không khống chế được thì cảm thấy hơi khiếp đảm. Giữa trưa hôm nay nếu không phải đúng lúc các nhân viên ăn cơm trưa xong về công ty là anh cảm thấy lúc ấy có thể cô ta đã đè anh ra làm rồi.”

***Không không chế được: Bản convert là ‘Thân bất do kỷ’. Là bản thân không do mình làm chủ được, không có tự do làm theo ý của mình.

Hàn Hướng Nhu không nhịn được bật cười ra tiếng: “Anh, diễm phúc của anh không cạn đâu!”

Vẻ mặt của Hàn Thịnh Vĩ chua chát: “Diễm phúc như vậy vẫn là thôi đi, anh không dám muốn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-8.html.]

Tiết Yến Yến thuê phòng trọ ở trong khu phố cũ của thành phố Lâm Hải, cách nhà họ Hàn khá xa, ước chừng đi mất 40 phút thì Hàn Thịnh Vĩ mới đến dưới nhà của Tiết Yến Yến đang thuê.

Sau khi Hàn Hướng Nhu xuống xe mới ngẩng đầu nhìn tòa nhà cũ nát này rồi quay sang hỏi Hàn Thịnh Vĩ: “Là căn 402 phải không?”

Hàn Thịnh Vĩ lấy di dộng rồi mở WeChat nhìn lướt qua, đáy lòng càng thêm tin phục đối với Hàn Hướng Nhu: “Là 402.” Anh dịch lại gần Hàn Hướng Nhu hai bước rồi nhỏ giọng hỏi: “Em gái, em thấy quỷ hả?”

“Không có, nhưng cửa sổ kia có hơi thở hoa đào khá nồng.” Hàn Hướng Nhu không nhìn nữa, bước chân hướng tới mái hiên đi tới: “Đi thôi, chúng ta đi lên nhìn xem tình hình thế nào rồi nói sau.”

Tòa nhà cũ nát chỉ có tầng một mới có bóng đèn, từ tầng hai trở lên đèn đều hỏng, hai người xuyên qua bóng tối lên tầng bốn, khi tới cửa nhà của Tiết Yến Yến thì hô hấp của Hàn Thịnh Vĩ dồn dập vì khẩn trương.

Hàn Hướng Nhu tránh ở một góc tối trong mái hiên còn một mình Hàn Thịnh Vĩ bước tới trước cửa, anh hít sâu mấy hơi mới nhẹ nhàng gõ cửa ba lần.

Tiếng cửa mở vang lên kẽo kẹt, Tiết Yến Yến mặc bộ áo ngủ mỏng manh đứng ở cửa rồi đưa tay ra kéo Hàn Thịnh Vĩ vào nhà.

“Đàn anh……”

Nhìn thấy khuôn mặt của Tiết Yến Yến, lúc này Hàn Thịnh Vĩ mới thật sự run chân.

Ban đầu tưởng rằng Tiết Yến Yến dựa vào trang điểm để thay đổi dung mạo cho nên nhìn lướt qua càng ngày càng đẹp. Nhưng tối hôm nay trên mặt Tiết Yến Yến sạch sẽ không có tí trang điểm nào nhưng ngũ quan lại tinh xảo đẹp đẽ hơn trước rất nhiều. Nếu không phải từ mặt mày nhìn ra được bóng dáng của Tiết Yến Yến xưa kia thì chỉ sợ Hàn Thịnh Vĩ cũng không dám nhận là quen biết.

Theo bản năng Hàn Thịnh Vĩ lui ra sau một bước: “Yến Yến, sao mặt của cô lại thay đổi thế này?”

TBC

Tiết Yến Yến khẽ cười một tiếng, cũng không trả lời vấn đề này mà vẫn duỗi tay kéo Hàn Thịnh Vĩ tiếp: “Vào rồi nói sau.”

“Vào đi thôi.” Hàn Hướng Nhu đi ra từ chỗ tối rồi đẩy Hàn Thịnh Vĩ vào, thuận tay đóng lại cửa.

Tiết Yến Yến nhìn thấy bên ngoài đột nhiên có một người vào nhà lập tức sắc mặt thay đổi, nhưng đến khi nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của Hàn Hướng Nhu thì vẻ mặt biến thành ghen ghét: “Là cô?”

“Cô biết tôi?” Hàn Hướng Nhu tò mò nhìn cô ta: “Tôi không nhớ rõ tôi từng thấy cô.”

Tiết Yến Yến nhìn chằm chằm Hàn Hướng Nhu một lúc, bỗng nhiên lại thay đổi vẻ mặt yếu đuối đáng thương rồi dựa vào người của Hàn Thịnh Vĩ: “Thịnh Vĩ, sao anh lại mang cô ta đến vậy? Hiện lại không phải anh đang yêu em sao?”

Mùi hương hoa đào nồng nặc tứ tán khắp căn phòng, Tiết Yến Yến vươn một ngón tay thon dài vuốt ve trên cổ của Hàn Thịnh Vĩ: “Anh đã quên việc hôm nay anh hôn em rồi hả?”

Hàn Thịnh Vĩ ngửi thấy mùi hương trên người Tiết Yến Yến thì vẻ mặt trở nên si mê, không tự chủ được vươn tay ôm eo Tiết Yến Yến.

Tiết Yến Yến lộ ra vẻ mặt đắc ý hướng về Hàn Hướng Nhu rồi làm trò nhón chân hôn lên môi của Hàn Thịnh Vĩ ngay trước mặt của Hàn Hướng Nhu.

Tuy Hàn Hướng Nhu cực kỳ muốn nhìn xem Tiết Yến Yến mê hoặc Hàn Thịnh Vĩ như thế nào nhưng cô sợ sau khi xong việc Hàn Thịnh Vĩ tìm mình tính sổ nên chỉ có thể tiếc nuối móc ra một lá bùa từ trong n.g.ự.c rồi ném vào giữa hai người.

Loading...