Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 426

Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:44:09
Lượt xem: 32

Chương 426:

 

 

"Ta không g.i.ế.c ngươi là vì Hàn Tĩnh Tu." Hắn đặt chân xuống, trên mặt thoáng qua một tia phức tạp: "Ta nợ hắn một mạng." Hàn Hướng Nhu dùng ánh mắt dò xét nhìn hắn, người đàn ông áo đen rất nhanh đã khôi phục lại thần sắc, mặt lộ vẻ giận dữ xấu hổ: "Ta không g.i.ế.c ngươi không có nghĩa là dung túng cho sự hỗn láo của ngươi, mau rời khỏi đây, ta tha cho các ngươi một mạng." Nghe vậy, Hàn Hướng Nhu kéo Cố Bách Nhiên ngồi xuống ghế bên cạnh: "Đã đến rồi, không hỏi rõ ràng thì quay về cũng không yên, có khi lại phải đến lần nữa. Nếu vậy lại làm phiền đến việc tu hành của ngươi thì ta sẽ cảm thấy ngại."

 

 

Người đàn ông áo đen cười lạnh một tiếng, nhìn túi của cô: "Không phải không thể thỏa mãn sự tò mò của ngươi, nhưng ngươi phải giao Diêm Vương lệnh trong túi ra."

 

 

Hàn Hướng Nhu vô thức ôm chặt túi của mình, túi của cô trong có vẻ bình thường, nhưng thực ra bên trong đã được cô vẽ một trận cách ly khí tức, chỉ cần đóng nắp túi thì bên trong có gì người ngoài cũng không thể cảm nhận được. Hàn Hướng Nhu không ngờ người đàn ông áo đen này lại có thể nhận ra trong túi nàng có Diêm Vương lệnh.

 

 

Hàn Hướng Nhu cầm chặt chuỗi hạt trầm dưới tay, trầm giọng đối đáp: "Nói đến đây ta vẫn chưa biết tôn danh của ngài, ngài để ta tùy tiện giao ra một vật quý giá như vậy cũng không ổn."

 

 

"Tên họ có gì quan trọng." Người đàn ông áo đen cười khẩy: "Giờ ta còn không rõ mình là ai, huống chi là người khác."

 

 

"Sao có thể?" Hàn Hướng Nhu nhìn chằm chằm vào thần sắc của hắn: "Ta nhớ lần trước ngài chỉ nhìn một cái đã nhận ra tổ sư gia của ta, còn rất rõ ràng về lai lịch của ngài ấy. Nếu ngài còn nhớ rõ một người ngoài như vậy thì sao không nhớ rõ bản thân?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-426.html.]

TBC

 

 

Người đàn ông áo đen không trả lời câu hỏi này, mà hỏi lại: "Ngươi đến đây vì điều gì?”

 

 

Hàn Hướng Nhu suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định nói thật: "Nghe nói địa phủ có quỷ vương muốn mưu đoạt ngôi vị của Diêm Vương, chúng ta lo rằng sự địa phủ rung chuyển sẽ ảnh hưởng đến trật tự dương gian, nên đến điều tra việc này."

 

 

Người đàn ông áo đen cười khinh bỉ: "Việc dương gian các ngươi còn chưa rõ ràng, lại đi quản âm gian, chẳng lẽ các ngươi đều chán sống rồi sao.""Sống lâu hay không thì chưa biết, nhưng là người trong huyền môn, trách nhiệm trên vai chắc chắn phải hơn người bình thường. Hơn nữa, nếu địa phủ thực sự loạn lên, không chỉ âm gian bị ảnh hưởng, dương gian cũng sẽ có loạn lạc." Hàn Hướng Nhu nhìn nam nhân áo đen, ánh mắt có phần sắc bén: "Tuy ta không biết ngươi là ai, nhưng nếu ngươi là quỷ vương gây loạn âm gian, làm hai cõi âm dương không yên ổn, ta quyết tâm cũng phải trừ khử ngươi."Người đàn ông áo đen lộ vẻ khinh thường, hắn vừa định nói thì bên ngoài đại điện truyền đến một giọng nói dịu dàng: "Ngươi còn đến sớm hơn ta."Hàn Hướng Nhu ngồi thẳng người, quay đầu nhìn, người bước vào không ai khác chính là Lê Chính Tắc.

 

 

Lê Chính Tắc bước vào nhìn người đàn ông áo đen một cái, sau đó quay đầu nở cười ôn hòa chào Hàn Hướng Nhu: "Đại sư Hàn, chúng ta lại gặp nhau." Nói xong , hắn lại gật đầu với Cố Bách Nhiên: "Cậu Cố vẫn khỏe chứ?"Cố Bách Nhiên vẫn đang nghịch Thiên Bồng Trượng, nhướng mày, ánh mắt thêm phần sắc bén: "Anh biết tôi?"Lê Chính Tắc cười: "Kiếp trước chúng ta là người quen cũ.”Hàn Hướng Nhu sững sờ, tối qua Lê Chính Tắc nói quen biết mình kiếp trước, hôm nay lại nói là người quen cũ với Cố Bách Nhiên, liệu có phải quá trùng hợp không? Điều kỳ lạ nhất là tối qua Lê Chính Tắc ấp úng không chịu tiết lộ nhiều, hôm nay lại tỏ ra không sao cả, không khỏi khiến người ta cảm thấy khác thường.

 

 

Nói xong , Lê Chính Tắc tiến đến ngồi cạnh người đàn ông áo đen.Trước đây Hàn Hướng Nhu chưa bao giờ liên tưởng người đàn ông áo đen và Lê Chính Tắc với nhau, vì xét về diện mạo, hai người không có nét tương đồng. Người đàn ông áo đen có vài phần phóng túng và ngông cuồng, trong khi Lê Chính Tắc lại có khí chất dịu dàng và an tâm. Họ như đêm tối và ban ngày, hoàn toàn đối lập.Nhưng giờ đây khi họ ngồi cạnh nhau, dù từ ngoại hình đến khí chất không có điểm tương đồng, nhưng khí tức trên người lại cho thấy họ cùng một nguồn gốc.Người đàn ông áo đen quay đầu nhìn người bên cạnh, dường như không hài lòng về sự tiếp cận đột ngột của hắn: "Ngươi là ai?"

 

 

Thấy cảnh này, Hàn Hướng Nhu thật sự tin rằng người đàn ông áo đen đã mất trí nhớ, nếu không hắn sẽ không quên một người có cùng khí tức với mình như vậy.Lê Chính Tắc thở dài, quay đầu nhìn Hàn Hướng Nhu, vẫn với vẻ dịu dàng và điềm tĩnh: "Đại sư Hàn Hàn, có thể trả lại Diêm Vương lệnh trong túi cô cho ta không?"Hàn Hướng Nhu ngạc nhiên nhìn hắn, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin nổi: "Sao lại nói là trả lại cho anh? Chẳng lẽ anh là một trong những Diêm Vương đã biến mất?"

 

Loading...