Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 397
Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:20:27
Lượt xem: 20
Chương 397:
Sáu con lệ quỷ còn lại thấy vậy đều có vài phần sợ hãi, chúng liều mạng ở đây chỉ vì muốn có ngày được thăng quan phát tài, nhưng nhìn ba con lệ quỷ không những không có kết quả tốt mà còn bị thiếu tay thiếu chân, mất tóc đã coi là may mắn rồi, với tình trạng này dù thành công cũng chẳng đến lượt chúng hưởng, nhất thời niềm tin của chúng có chút lung lay. Hàn Hướng Nhu nhận ra hoạt động trong lòng chúng nhưng vẫn không nương tay, nếu không đánh cho chúng khuất phục thì không thể moi được lời thật. Cô thu lại thanh kiếm gỗ, lấy gương bát quái ra, cầm trong tay như cái đĩa rồi ném ra. Gương bát quái xoay một vòng trước mặt các lệ quỷ, khi quay trở lại thì sáu con lệ quỷ đã đều năm trên đất, con nào con nấy đều ôm bụng rên rỉ đau đớn.
TBC
Hàn Hướng Nhu đưa tay bắt lấy gương bát quái, quay đầu nhìn các cô hồn dã quỷ đang rải rác trong phòng. Lúc này những con quỷ này đã chẳng quan tâm đến thủ lĩnh của chúng nữa, ai có chỗ nấp thì nấp, không có chỗ thì cũng tìm nơi mà trốn, cố gắng làm giảm cảm giác tồn tại của mình xuống.
Thực ra Hàn Hướng Nhu vẫn khá nhân từ với những cô hồn dã quỷ bình thường, dù sao chúng không như lệ quỷ có dính líu đến mạng người, chỉ cần biết thức thời cô sẽ không dễ dàng làm tổn hại hồn phách của họ.
Hàn Hướng Nhu vuốt ve gương bát quái, đi một vòng quanh mấy con lệ quỷ nằm trên đất, từ trên cao nhìn xuống: “Bây giờ ai có thể nói cho ta biết cái giếng đó thông đến đâu?”
Mấy con lệ quỷ nghe thấy câu hỏi này đều ngơ ngác, không ai dám nói gì. Hàn Hướng Nhu kiên nhẫn nhìn chúng, miệng nở nụ cười lạnh lùng: “Không muốn nói cũng không sao, hồn bay phách lạc cũng là một kết cục tốt, ta nghĩ các ngươi sẽ thích.” Hàn Hướng Nhu nói xong thì dừng lại bên cạnh một con quỷ treo cổ, cô cúi xuống nhìn nó, giọng nhẹ nhàng hỏi: “Ngươi có muốn là người đầu tiên không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-397.html.]
Dưới ánh mắt của Hàn Hướng Nhu, lưỡi của con quỷ treo cổ run rẩy một lúc lâu cũng không duỗi thẳng ra được, nói mãi cũng không rõ. Hàn Hướng Nhu đứng dậy, lấy một lá bùa từ trong túi ra: “Dù tính tình ta khá tốt nhưng sự kiên nhẫn thì bình thường…”
Tất cả các con quỷ nghe thấy câu này đều nhìn con lệ quỷ bị mất nửa cánh tay nằm trên đất, chỉ vì một câu không hợp đã bị c.h.é.m đứt một cánh tay mà còn gọi là tính tình tốt, nếu tính tình không tốt chẳng phải là c.h.é.m cho hồn phi phách tán sao? Nếu sự kiên nhẫn còn kém hơn cả tính tình…
Con quỷ treo cổ sợ hãi run rẩy, vội vàng nhét lưỡi vào miệng, nói rõ ràng: “Ta không biết!”
Hàn Hướng Nhu bật cười giận dữ, con quỷ treo cổ trơ mắt nhìn lá bùa đã bắt đầu bốc cháy khi nó vừa nói ra ba chữ, nó lập tức tin lời Hàn Hướng Nhu nói về sự thiếu kiên nhẫn, sợ đến mức ôm đầu tránh ngọn lửa: “Đại sư ta chưa nói hết, ta biết những điều khác!”Hàn Hướng Nhu khẽ xoa ngón tay rồi bóp tắt tấm phù đang cháy trong lòng bàn tay: “Thấy chưa, ta đã bảo là ta không có nhiều kiên nhẫn mà. Nếu ngươi nói muộn hơn một giây, bây giờ ngươi đã thành tro rồi.”Con quỷ treo cổ len lén nhìn nữ quỷ mặt đen ngã xuống ở cửa, nó hoàn toàn không nghi ngờ gì lời của Hàn Hướng Nhu, vội vàng khai ra tất cả những gì mình biết: “Đại sư, ta thật sự không biết giếng nước đó dẫn đến đâu. Không giấu gì ngươi, bọn ta là những lệ quỷ đã được chiêu mộ vào mười mấy năm trước. Ta vẫn còn nhớ rằng vào ngày rằm tháng bảy năm đó, bỗng nhiên có luồng âm khí lớn xuất hiện ở lăng Thập Tam, giống như có bảo vật xuất thế, ta lập tức lao đến nơi đó. Khi đến nơi, ta mới phát hiện đã có rất nhiều quỷ ở đó rồi. Vì âm khí không ngừng thoát ra, nên các cô hồn dã quỷ, lang thang ở khắp nơi trong Đế Đô đều đến đây, ngay cả quỷ ở các tỉnh thành lân cận cũng cảm nhận được mà kéo đến. Lúc đó, đếm sơ sơ cũng phải có ít nhất mười ngàn con quỷ tụ tập.”Hàn Hướng Nhu tiện tay kéo một cái ghế lại: “Ngươi tiếp tục nói đi!” Rồi cô chỉ vào mấy con lệ quỷ khác: “Các người ai biết gì thêm thì bổ sung.” Sợ rằng chúng có điều e ngại không dám nói ra nhiều, Hàn Hướng Nhu lấy ra hạt châu của ảo cảnh số một: “Sau khi các ngươi khai báo, ta có thể tạm thời mở ra một ảo cảnh cho các ngươi ở đó, chờ chuyện bên ngoài xong xuôi rồi sẽ đưa các ngươi đi đầu thai.”
Không nói đến việc những con lệ quỷ có hoài nghi gì không, những cô hồn dã quỷ nhìn hết sức rất phấn khích. Vì địa phủ có vấn đề khiến nhiều hồn ma phải lưu lại nhân gian, dù có người tình nguyện nhưng phần lớn lại muốn nhanh chóng được đầu thai bắt đầu một cuộc sống mới. Dù sao, lang thang ở nhân gian lâu không chỉ tổn hại đến hồn thể, mà đồ cúng tế của gia đình cũng không đến tay chúng, làm người vẫn thoải mái hơn nhiều.