Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 381
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:50:10
Lượt xem: 27
Chương 381:
“Vậy thì phải làm gì đây? Liệu anh có vấn đề gì không?“ Nhìn tâm tý Miêu Nam lúc này có vẻ hơi điên cuồng. Anh ta tiền mạng dùng tay ấn vào n.g.ự.c mình, mà khi nhìn thấy Miêu Thuy ở bên cạnh vẫn đứng bất động không nhịn được mà hét lên: “Mau nghĩ biện pháp đi, chẳng lẽ em muốn nhìn anh c.h.ế.t à?”
TBC
Lúc này Miêu Thuy mới đưa bàn tay vẫn đang giấu sau lưng ra, giữa hai ngón tay cô ta kẹp một cây kim bạc: “Em có thể giúp anh lấy cổ trùng ra trước, như vậy thì khi Trương Hân đã lấy được cổ trùng ra rồi thì anh cũng sẽ không phải chịu quá nhiều đau đớn.” Lúc này, Miêu Nam đã không còn trong đợi tiếp tục mối quan hệ tình cảm với Trương Hân nữa. Vốn đĩ anh ta muốn lợi dụng người đứng sau lưng cô ấy để thoát khỏi sự thao túng của tộc, nhưng anh ta không ngờ sự việc lại không diễn ra suôn sẻ như anh ta nghĩ, đã vậy còn hại anh ta trở tay không kịp.
Nhìn thấy cây kim bạc trong tay Miêu Thụy, Miêu Nam không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm. Anh ta không đợi được thêm nữa mà cởi áo ném sang một bên, gấp gáp thúc giục Miêu Thụy: “Mau giúp anh lấy độc ra đi! Anh có phải làm gì không?”
“Chỉ cần thư giãn là được rồi.” Miêu Thuỵ đi tới sau lưng Miêu Nam, vươn tay sờ sờ đầu anh ta: “Ngồi xuống đất đi.”
Miêu Nam lập tức ngồi xếp bằng trên mặt đất, Miêu Thuỵ vươn tay trái ra ấn lên đỉnh đầu của anh ta, thanh âm mang theo sự mê hoặc: “Nhắm mắt lại, thả lỏng toàn thân, toàn tâm toàn ý tin tưởng em.”
Miêu Nam gật gật đầu, lập tức nhắm chặt hai mắt lại. Khóe miệng Miêu Duệ hiện ra một nét cười lạnh, cô ta cắm cây kim bạc trong tay vào đỉnh đầu Miêu Nam, vẻ mặt vốn vẫn đang căng thẳng của anh ta lập tức thả lỏng ra. Nếu như nhìn kỹ thì sẽ thấy rằng anh ta đã bất tỉnh rồi. Miêu Thụy đi tới trước mặt Miêu Nam, tay nhẹ nhàng vuốt ve n.g.ự.c anh ta hai cái…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-381.html.]
Trong mộng cảnh, Trương Hân căng thẳng nhắm mắt lại, ngón tay trắng nõn nắm chặt lấy tấm thảm nhung, thân thể run lên nhè nhẹ. Hàn Hướng Nhu lấy ra một lá bùa đặt lên n.g.ự.c Trương Hân, lẩm bẩm niệm chú và gõ nhẹ từng cái lên mảnh bùa. Chỉ nhìn thấy lá bùa này vốn vô cùng bằng phẳng đột nhiên ở giữa phình to ra như một cái túi nhỏ. Dần dần chỗ phình ra càng lúc càng lớn, cơ hồ có thứ gì đó đang nhúc nhích bên dưới.
Mặc dù Trương Hân không có cảm giác đau đớn, nhưng những xúc cảm trên cơ thể khiến cô ấy khó mà chấp nhận được. May là cổ trung này vẫn là một loại ấu trùng như Hàn Hướng Nhu đã nói, chỉ trong chốc lát nó đã rời khỏi cơ thể của Trương Hân. Hàn Hướng Nhu sử dụng lá bùa để phong ấn nó lại, trong giọng nói mang theo ý cười: “Được rồi.”
Ngay lập tức Trương Hân từ trên mặt đất đứng lên, cúi đầu nhìn xuống n.g.ự.c mình, làn da trên n.g.ự.c vô cùng mịn màng, hoàn toàn không nhìn thấy vết thương nào, cô ấy không khỏi thở phào nhẹ nhõm: “Ở đây có thể tắm được không? Mình luôn có cảm giác như có côn trùng bò trên người mình vậy, rất khó chịu.”
Vừa dứt lời, ở trong phòng đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, Trương Hân nghi hoặc bước tới đó mở cánh cửa ra, phát hiện bên trong là một phòng tắm đặc biệt xa hoa, hoàn toàn thỏa mãn tưởng tượng về một cái phòng tắm trong nội tâm của cô ấy.
Hàn Hướng Nhu nhìn dáng vẻ Trương Hân phấn khích dòm ngó xung quanh, mím môi cười nói: “Cho cậu nửa giờ tắm rửa sạch sẽ, mình ra bên ngoài xử lý mọi việc đây.”Trương Hân nhịn không được ôm Hàn Hướng Nhu thật chặt: “Mình thật sự yêu cậu c.h.ế.t đi được.”Hàn Hướng Nhu đi ra khỏi phòng, khoanh tay nhìn hai người đang ở trong kết giới cách đó năm mét. Bởi vì Hàn Hướng Nhu đã xử lý xong cổ trùng cho nên cổ mẫu trong cơ thể Miêu Nam vẫn đang điên cuồng quằn quại chạy loạn lung tung. Mặc dù Miêu Nam đã bất tỉnh nhưng vẫn có thể nghe được những tiếng la hét trong vô thức, điều đó cũng cho thấy được nỗi đau mà anh ta đang phải chịu đựng.Miêu Thuỵ đang ngồi xổm ở một bên, dường như cũng đã đoán trước được tình huống của Miêu Nam. Cô ta không hề tỏ ra hoảng loạn mà ngược lại dáng vẻ giống như đang tự lẩm bẩm điều gì đó. Sau đó cô ta lấy một con d.a.o bạc ra không chút do dự đ.â.m vào n.g.ự.c Miêu Nam, rồi thọc hai tay vào bên trong, chỉ nghe Miêu Nam hét lên một tiếng thảm thiết, sau đó Miêu Thụy nhanh chóng rút ngón tay về, giữa đầu ngón tay kẹp một con côn trùng màu đỏ.
Không giống như cổ trùng trong cơ thể Trương Hân, sau khi được lấy ra đã c.h.ế.t ngay lập tức, cổ mẫu này có sức sống vô cùng ngoan cường, nó vẫn không ngừng vùng vẫy trong tay Miêu Thuỵ, nhìn dáng vẻ tựa hồ như muốn quay trở lại trong cơ thể của Miêu Nam. Lúc này Miêu Thụy đã lấy ra một cái lọ nhỏ bỏ cổ trùng vào bên trong, nhỏ hai giọt tinh huyết vào trong lọ rồi mới cẩn thận từng li từng tí cất cái lọ đi.