Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 379
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:46:37
Lượt xem: 49
Chương 379:
Miêu Nam vốn yên lặng nhưng khi nghe thấy ba chữ đại trưởng lão. Trong mắt thoáng qua vẻ áy náy nhưng khi anh ta ngẩng đầu lên nhìn Trương Hân, ánh mắt lại lóe tên. Thấy phản ứng của Miêu Nam, Miêu Thụy tại cụp mắt xuống: “Tộc trưởng không chịu được lời
cầu xin của tôi và đại trưởng lão nên bất đắc đĩ đồng ý chuyện này, chỉ là tộc trưởng yêu cầu trước khi đi Miêu Nam phải trồng đồng tâm cổ.” “Đồng tâm cổ?” Hàn Hướng Nhu nắm được điểm mấu chốt: “Có phải Trương Hân nhà chúng tôi trúng đồng tâm cổ không?”
“Đúng vậy.” Miêu Thụy cười buồn bã: “Anh ấy không biết vu thuật, cũng không có năng lực nuôi cổ nên đồng tâm cổ kia là do tôi nuôi, vốn dĩ tôi định trồng nó cùng nhau vào ngày chúng tôi kết hôn.”
“Đồng tâm cổ sẽ được trồng chia ra vào trong n.g.ự.c một đôi nam nữ, bên bị hạ cổ sẽ không kìm được mà yêu người hạ cổ. Năm đó, ban đầu tôi định hạ cổ anh ta nhưng vì Miêu Nam nói rằng đồng tâm cổ tượng trưng cho ước hẹn hôn nhân nên không thể tùy tiện trồng được, phải có nghi thức mới được.” Miêu Thụy cười buồn khi nhớ tới chuyện năm đó: “Anh ta chuẩn bị mấy món ăn thật thịnh soạn và nói muốn tổ chức một nghi thức đính hôn thật lãng mạn như người trong thành phố, kết quả là tôi uống rượu rồi ngủ mất còn anh ta mang đồng tâm cổ và kiến lửa của tôi đi.”
Hàn Hướng Nhu nghe vậy không nói nên lời, đều là cô gái trưởng thành từ trong núi làm sao bản thân có thể thông minh lanh lợi như vậy, mà Miêu Thuỵ này lại ngốc đến mức bất cẩn thế kia.
TBC
Trương Hân ở bên cạnh nghe mà trợn trắng mắt, nghĩ đến việc yêu đương cùng một người đàn ông giấy như vậy trong suốt nửa năm, cô ấy liền cảm thấy buồn nôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-379.html.]
“Mỗi thanh niên trong tộc chúng tôi đều có cổ Đồng Tâm, vì để có một cuộc hôn nhân hòa thuận hạnh phúc trọn đời. Cổ Đồng Tâm của tôi đã không còn nữa, chồng sắp cưới của tôi cũng chạy rồi, nhưng tôi vẫn phải giả vờ như bình thường không có chuyện gì xảy ra, cũng không thể để cho tộc trưởng biết được.” Giọng nói Miêu Thuỵ chợt run run: “Miêu Nam rời khỏi làng cho đến nay đã nhiều năm như vậy mà anh ấy cũng không về lại một lần. Lúc còn học đại học, tôi đã phải viện cớ rằng anh ấy phải làm việc quanh năm để kiếm tiền trang trải cuộc sống, vé xe về nhà quá đắt cho nên không thể về được. Nhưng bây giờ anh ấy đã tốt nghiệp rồi đi làm, đến ngay cả một lá thư cũng không gửi đi, đại trưởng lão qua đời mà anh ấy vẫn không trở về, tộc trưởng lúc này mới nghi ngờ và ra lệnh cho tôi phải đưa Miêu Nam về kết hôn.”
“Cho nên cô mới tìm tới đây?” Trương Hân cạn lời nhìn cô ta: “Nếu cô đã phát hiện ra anh ta hẹn hò với người khác rồi, sao không quang minh chính đại tới trước mặt tôi nói chuyện rõ ràng mà lại hết lần này đến lần khác lén lút giở trò xấu với tôi là có ý gì? Cho dù không có tôi, anh ta cũng sẽ tìm người phụ nữ khác, cô đối phó với tôi có ích gì chứ?”
“Tôi muốn nói chuyện với cô, nhưng Miêu Nam cứ liên tục ngăn cản, cho nên tôi mới dùng đến vu thuật. Tôi thực sự chỉ muốn nhắc nhở cô thôi, chứ không hề cố ý làm tổn thương cô.”
“Nhảm nhí!” Trương Hân lập tức chửi tục: “Nếu như cô không có ý xấu thì bùa hộ mệnh trên người tôi sao lại cháy thành tro như thế được. Miệng lưỡi cô khéo léo như thế kia lại làm tôi nghĩ tới Miêu Nam, đều cùng một loại.”Nghe những lời đánh giá của Trương Hân, Miêu Thụy không biết nên vui hay buồn, vẻ mặt vô cùng ngượng ngùng.
“Còn anh thì sao?” Hàn Hướng Nhu giơ tay b.ắ.n một cái bùa dán lên người Miêu Nam: “Vì sao lại chọn trúng Trương Hân của ta?”Miêu Nam định mở miệng ra là nói đến lý thuyết tình yêu đích thực, nhưng lời vừa mới ra khỏi miệng lại không thể khống chế được mà nói ra sự thật: “Cuối năm ngoái nhìn thấy trên người Trương Hân có đeo bùa hộ mệnh, tôi không kiềm được nên lấy một chú phù trong tộc ra thử, nào ngờ Trương Hân lại không bị ảnh hưởng gì cả, thay vào đó chú phù đã biến thành tro bụi. Tôi đoán rằng đằng sau Trương Hân có thể có cao nhân nào đó, biết đâu có thể giúp tôi thoát khỏi dây dưa với gia tộc. Mà Trương Hân là đích nữ, còn là dân bản địa ở đế đô này, nếu như lấy cô ấy thì cuộc sống của tôi sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, cho nên tôi nảy ra ý định hạ cổ Đồng Tâm lên người cô ấy.”
Trương Hân nghe được lời này vô cùng tức giận, bước tới tát một cái lên mặt anh ta: “Miêu Nam, kiếp trước tôi có thù với anh đúng không? Sao anh có thể hại tôi như thế này!”Hàn Hướng Nhu cười lạnh, ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn Miêu Nam cùng Miêu Thuỵ: “Có phải các người cảm thấy Hân Hân nhà chúng tôi là một cô gái bình thường nên mới muốn ăn h.i.ế.p đúng không?”