Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 373
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:44:45
Lượt xem: 26
Chương 373:
Cạnh cửa sổ có sáu chiếc bàn được sắp xếp ngẫu nhiên và ngăn cách bởi cây xanh, không hề khép kín nhưng có thể đảm bảo sự riêng tư nhất định. Hàn Hướng Nhu để Trương Hân ngồi ở vị trí trong cùng còn cô ngồi ở vị trí chéo trước mặt. Vì chưa đến giờ ăn nên hai người gọi đồ uống và trò chuyện với nhau trong khi chờ Miêu Nam tới.
Trương Hân dùng ống hút khuấy viên đá trong cốc, cô ấy cảm thấy chán nản: “Miêu Nam là đồng nghiệp của mình, trong anh ấy cũng khá đẹp trai nhưng cũng đúng như mẹ mình nói, nhà anh ấy quá nghèo. Thực ra ban đầu mình không có tình cảm với anh ấy vì anh ấy không phải là nửa kia mà mình muốn tìm, cậu biết tính cách của mình rồi đấy, từ trước đến giờ không thích lãng phí thời gian vào những chuyện không có kết quả nên mình đối với anh ấy rất lạnh nhạt. Nhưng anh ấy vẫn nhất quyết theo đuổi mình, mình cảm thấy không ổn lắm nên đã hẹn anh ấy ra ngoài gặp mặt để nói chuyện rõ ràng, thật ra chính vì lần ăn cơm đó mình mới thật sự có ấn tượng tốt với anh ấy.”
Trên mặt Trương Hân hơi ngượng ngùng: “Anh ấy khá hài hước, nói chuyện cũng rất thú vị, anh ấy còn kể rất nhiều câu chuyện nhỏ kỳ lạ cổ quái.”
Sắc mặt của Hàn Hướng Nhu hơi nghiêm trọng: “Chỉ ăn một bữa cơm mà đột nhiên cậu đã thấy anh ta là người khá tốt?”
TBC
“Đúng vậy!” Trương Hân gật đầu vô cùng tự nhiên: “Sau đó chúng mình hẹn nhau thêm hai lần nữa, mình cảm thấy ở bên cạnh anh ấy rất vui vẻ nên đồng ý để anh ấy theo đuổi.”
“Mới ăn cơm ba lần cậu đã đồng ý để anh ta theo đuổi?” Nhất thời Hàn Hướng Nhu cảm thấy chuyện còn nghiêm trọng hơn mình tưởng tượng nhiều: “Miêu Nam là người ở đâu?”
Trương Hân lắc đầu: “Anh ấy chỉ nói đó là một nơi rất xa, sâu trong núi nhưng không chịu tiết lộ cụ thể.”
Hàn Hướng Nhu cau mày: “Vậy cậu không hỏi lại sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-373.html.]
Trương Hân cười: “Có lẽ anh ấy có gì khó nói chăng, dù sao anh ấy cũng nói không có ý định quay về nên không cần nhắc lại đến nơi đó nữa.”
Hàn Hướng Nhu không khỏi thở dài khi nhớ tới tính cách truy hỏi kỹ càng sự việc của Trương Hân hồi đại học: “Bạn yêu à, cậu không thấy trong chuyện của Miêu Nam, cách làm của cậu không phù hợp với tính cách của chính cậu sao?”
Trương Hân sửng sốt: “Chẳng lẽ không phải vì thích sao?” Nhìn thấy ánh mắt bất đắc dĩ của Hàn Hướng Nhu, nhất thời trong lòng Trương Hân cảm thấy lạnh lẽo: “Chẳng lẽ anh ấy hạ thuốc mê gì đó lên người mình?”“Cũng gần như vậy.” Hàn Hướng Nhu đồng cảm sờ đầu Trương Hân: “Chẳng qua mình chưa xác định được đó là loại thuốc mê gì.”Trương Hân sờ cổ họng: “…Mình nghe mà lạnh cả người! Chẳng lẽ thuốc mê mà còn chia thành mấy loại sao?”
Nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Trương Hân, Hàn Hướng Nhu an ủi: “Cậu đừng lo, nhìn tình trạng vẫn còn tỉnh táo của cậu thì có vẻ không quá nghiêm trọng. Cho dù là sâu thì e rằng cũng chỉ là loại ấu trùng mới nở ra từ trứng thôi.”Trương Hân: “…”Thấy vẻ mặt vô tội của Hàn Hướng Nhu, Trương Hân yếu ớt ngồi phịch xuống ghế: “Bạn yêu à, mình cầu xin cậu đừng an ủi mình nữa, nghe như muốn mạng ấy!”
Nhìn vẻ mặt suy sụp của Trương Hân, Hàn Hướng Nhu đành thay đổi lời giải thích: “Cũng không nhất định là hạ cổ, cũng có thể là kết hợp nguyền rủa hoặc là ăn phải thứ gì đó cũng đều có tác dụng này.”Mặc dù không biết là kết hợp nguyền rủa gì nhưng nghe có vẻ nhẹ hơn cổ trùng nhiều. Trương Hân vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì Hàn Hướng Nhu đã bổ sung thêm: “Chỉ là mình không thấy dấu vết bị hạ nguyền rủa trên người cậu.”Trương Hân: “…”Chi bằng cô đừng nói còn hơn!
“Hay là chúng ta đổi chủ đề khác đi!” Trương Hân mệt mỏi nhìn Hàn Hướng Nhu: “Nghe chị nói đây, nếu như sau này ở công ty không có người quen thì cậu đừng đi an ủi người khác không dễ bị ăn đánh lắm đấy.”Hàn Hướng Nhu cắn ống hút đầy vẻ vô tội: “Thật ra mình cũng có thể đánh nhau, bọn mình không chỉ giỏi thuật pháp mà công phu cũng là nền tảng cần thiết đấy. Giống như khi đi bắt ác quỷ ấy, nếu như ác quỷ xòe móng tay dài về phía mình, nếu như cậu không có chút công phu nào mà bị chúng cào trầy da thì sẽ bị trúng độc thi đấy.”Trương Hân sợ đến rớt cả cằm, dáng vẻ như thể vỡ nát tam quan: “Mình cứ tưởng bị hạ cổ đã là chuyện đáng sợ nhất trên thế giới này rồi, không ngờ cậu lại nói cho mình biết trên đời này còn có quỷ.”
“Có chứ!” Hàn Hướng Nhu móc ngọc ảo ảnh ra: “Trong này mình đựng rất nhiều quỷ đấy, nếu như cậu muốn xem thì mình thả hai con ra cho cậu xem.”Trương Hân khóc không ra nước mắt nhìn Hàn Hướng Nhu: “Nhu Nhu, mình cảm thấy nếu như còn tiếp tục nói chuyện với cậu thì tối nay mình sẽ không dám ngủ với cậu mất.” Nói xong , cô ấy nhìn viên ngọc trong tay Hàn Hướng Nhu, vẻ mặt đầy phiền muộn: “Nói thật, bọn chúng sẽ không chạy ra đấy chứ.”