Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 371
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:41:22
Lượt xem: 3
Chương 371:
Cô nghiêm nghị gật đầu: “Đó là đương nhiên, bởi vì đây là do mình vẽ, sao có thể không linh nghiệm được!” Trương Hân: “...” Nghe thấy sự tự tin quen thuộc của Hàn Hướng Nhu, côấy không nhịn được phì cười, ôm lấy cô rồi nhéo mặt: “Nhu Nhu à, đã tốt nghiệp gần 1 năm rồi, sao cậu vẫn đáng yêu như thế chứ?”
Hàn Hướng Nhu phồng má lên: “Mình đáng yêu và mình tốt nghiệp được bao lâu có liên quan gì sao? Chúng ta vẫn nên nói chuyện bùa hộ mệnh trước đi.”
Trương Hân do dự một lúc: “Mình cũng có biết chuyện gì đâu, mình rất hòa hợp với các đồng nghiệp trong công ty. Nhà mình cũng chẳng phải giàu nứt đố đổ vách gì, cũng chẳng có ai đố kỵ với bọn mình mà.” Cô ấy nhìn chằm chằm vào đống tro tàn bùa trên bàn kia: “Nhu Nhu, đồ chơi cậu vẽ này là thật à? Học từ ai thế?”
TBC
“Gia truyền.” Hàn Hướng Nhu trả lời cực kỳ thành thật: “Có điều trong nhà mình, mình vẽ tốt nhất.”
Trương Hân: “...”
Cô ấy im lặng nhìn Hàn Hướng Nhu hồi lâu, cô nhìn sang với vẻ mặt hết sức vô tội. Cô dường như lo lắng đối phương không tin, còn cố ý nhấn mạnh: “Là thật đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-371.html.]
Trương Hân: “... Nhu Nhu này, nếu không mình xới thêm bát cơm cho cậu nhé.”
Hàn Hướng Nhu đặt đồ trong tay sang bên cạnh, thuận thế đưa bát cơm tới: “Xới nửa bát là được, nhiều quá mình không ăn nổi.”
Trương Hân không nhịn được bật cười, cảnh tượng quen thuộc này giống như trở về thời đại học vậy. Lúc học đại học, trong 4 người cùng trọ, trừ Hàn Hướng Nhu ra thì 3 người còn lại đều không dám ăn nhiều, sợ ăn nhiều sẽ béo ra. Mỗi lần ra ngoài ăn ngon, người vui mừng nhất chính là Hàn Hướng Nhu, bình thường ăn một bát cơm không đủ còn phải thêm. Bọn họ cũng không biết cô ăn cơm nhiều như vậy đều đi đâu, mỡ bụng không có chút nào, eo lại còn nhỏ như thế.Trương Hân xới cơm đưa cho Hàn Hướng Nhu, tầm mắt đảo vòng quanh vòng 1 tự hào của cô bạn. Ừm, có lẽ tất cả những gì cô ăn được đều dồn vào nơi này.Ăn cơm xong , Hàn Hướng Nhu và Trương Hân dọn dẹp bàn ăn giúp mẹ Trương, bát đũa được bỏ vào máy rửa bát. Ba người ra khỏi nhà bếp, cha của Trương Hân là Trương Quảng Quyến đã pha trà xong , chuẩn bị sẵn quà vặt và trái cây.
Bốn người ngồi xuống vây quanh bàn trà nhỏ, Trương Quảng Quyến rót trà cho mọi người xong , sau đó mới hỏi: “Bạn học Hướng Nhu, bùa hộ mệnh này nóng lên rồi biến thành tro đến cùng là có ý nghĩa gì? Mặc dù Hân Hân không để ý, có điều trong lòng chú vẫn luôn cảm thấy bất an, sợ thật sự có người tính toán sau lưng con bé.”Hàn Hướng Nhu lấy một lá bùa hộ mệnh ra khỏi túi xách rồi đặt lên tay của Trương Hân, sau đó mới lên tiếng: “Bùa hộ mệnh này có tác dụng bảo vệ an toàn và trừ tà, chẳng hạn như nó có thể bảo vệ người ta an toàn khi gặp tai nạn hay là đồ rơi từ trên cao xuống. Nếu như có người âm thầm gây họa thì cũng có thể ngăn chặn. Chẳng qua bùa hộ mệnh này chỉ có tác dụng trong 3 lần, quá 3 lần sẽ biến thành một đống tro.”Cô vừa nói vừa lấy một tờ giấy vàng ra: “Cháu biểu diễn cho mọi người xem nhé.”
Cô nhanh chóng gấp nó thành một con hạc giấy, bởi vì giấy bồi vàng rất mềm nên hạc giấy được gấp ra cũng èo uột, nhìn thế nào cũng không được tự nhiên.Trương Hân nhớ đến lúc học đại học, thủ công của Hàn Hướng Nhu rất kém, gấp thứ gì cũng rất tùy tiện. Hiện tại xem ra hình như cũng không tiến bộ quá nhiều, gấp đồ vẫn xấu như vậy, nhất thời không nhịn được bật cười.Hàn Hướng Nhu gấp hạc giấy xong , ngẩng đầu lên nhìn cô ấy, mặt mày nghiêm túc hỏi: “Cậu cầm chắc bùa hộ mệnh đi.”
Trương Hân sửng sốt, vừa định nói gì đó thì cô đã thổi vào con hạc giấy trong tay, con hạc giấy được gấp xiên xẹo kia lại dang cánh bay lên! Hơn nữa nhìn thế nào cũng là bay về phía cô ấy!Tiếng cười của Trương Hân bị kẹt lại trong cổ họng vì sợ, cô ấy trợn mắt há hốc mồm nhìn con hạc giấy vẫy cánh kia. Nếu như hạc giấy được gấp bằng giấy màu đẹp mắt hơn thì có lẽ còn có chút mỹ cảm, có điều con hạc bằng giấy bồi vàng mềm oặt kia thấy thế nào cũng rất quỷ quái. Cô ấy sợ đến nỗi sau lưng rịn ra một lớp mồ hôi.Hạc giấy vòng vo một vòng trên không trung rồi hung hăng lao về phía Trương Hân. Ngay lúc cô ấy cho rằng nó sẽ mổ mù mắt mình, đột nhiên cảm nhận được bùa hộ mệnh trong tay nóng lên. Ngay sau đó, con hạc giấy dường như bị một lá chắn vô hình ngăn chặn ở bên ngoài, Trương Hân thậm chí còn nghe thấy tiếng nó đ.â.m vào lá chắn.
Hạc giấy biến thành một luồng khói xanh tan biến trong không khí, chỉ có chút tro giấy rơi xuống.Trương Hân vừa mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ thấy Hàn Hướng Nhu lại xé ra một người giấy. Cô ấy còn chưa kịp mở miệng, người giấy kia đã nhảy khỏi tay bạn mình xuống bàn trà nhỏ rồi chạy về phía mình.