Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 370
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:40:48
Lượt xem: 46
Chương 370:
Một trong 2 người trong cuộc là Cố Bách Nhiên có khổ mà không nói được, số lần anh âm thầm và công khai tỏ tình của anh đã nhiều hơn 2 chữ số rồi, thế nhưng Hàn Hướng Nhu lại cảm thấy tình cảm cá nhân của hai người vẫn chưa đến lúc, phải chờ đến ngày trăng đến răm trăng tròn. Mặc dù Cố Bách Nhiên không thể nói cái gì mới tính là trăng đến trăm trăng tròn, có điều anh vẫn không hề lùi bước trong hành động, đợi đến ngày Hàn Hướng Nhu gật đầu.
Chớp mắt đã nửa tháng trôi qua, sắp đến kỳ nghỉ Đoan Ngọ, bạn cùng phòng đại học của Hàn Hướng Nhu là Trương Hân gọi điện thoại đến, muốn mời mấy người bạn cùng phòng đến thủ đô tụ họp.
Hàn Hướng Nhu muốn đến thủ đô từ lâu rồi, trừ tụ họp với bạn học ra, cô cũng muốn tìm hiểu về lông mạch của thủ đô. Chẳng qua kỳ nghỉ chỉ có 3 ngày ngắn ngủi, hơn nữa thời gian đi về quả thực quá eo hẹp. Thế nên cô dứt khoát xin Cố Bách Nhiên nghỉ thêm mấy ngày phép.
Cố Bách Nhiên đang giải quyết công văn, vừa nghe nói cô muốn xin nghỉ đi thủ đô để đi gặp bạn cùng phòng đại học kiêm bạn thân, lập tức trả lời: “Đúng lúc anh phải đến thủ đô tham gia một hội nghị sau kỳ nghỉ, nếu như thuận tiện, để anh mời các bạn của em ăn cơm chung.” Khóe mắt anh hiện ý cười, tiếp lời một cách vô cùng tự nhiên: “Cũng để bọn họ đánh giá giúp em luôn.”
Hàn Hướng Nhu cười mi mắt cÔng cÔng: “Bọn họ sẽ không nói tốt cho anh đâu.”
Anh bật cười lớn tiếng: “Chỉ cần không cản trở là được.”
Để né tránh cao điểm khi lên đường vào kỳ nghỉ, Hàn Hướng Nhu đến thủ đô trước 2 ngày, hai người bạn cùng phòng khác sẽ đến vào ngày mai. Nhà của Trương Hân cũng khá rộng, cô ấy dứt khoát mời cô về nhà mình, định trò chuyện thân mật với nhau vào buổi tối.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-370.html.]
Cha mẹ của Trương Hân biết bạn của con gái sắp đến nhà, cực kỳ nhiệt tình chuẩn bị một bàn đồ ăn thịnh soạn để chào đón Hàn Hướng Nhu đến.
Mẹ của Trương Hân nấu đồ ăn rất ngon, cô ăn rất ngon miệng. Lúc mọi người ăn cơm, Trương Hân thuận miệng nhắc tới: “Hướng Nhu là tín đồ ngoan đạo, năm nào cũng đích thân vẽ bùa hộ mệnh cho bọn con.”
Cha mẹ cô ấy nghe xong đều mỉm cười, cho rằng các cô gái trẻ tuổi chơi trò mới lạ nên không xem trọng lắm. Mà Trương Hân và hai cô bạn cùng phòng khác đều không biết bản lĩnh của cô. Trước đây, lúc cô ở Thần Tiên Lĩnh, ai nấy đều biết cô có bản lĩnh đáng gờm ở phương diện bắt quỷ.Tuy rằng mặc kệ là nhà nào ở trấn trên xảy ra chuyện, hoặc là trẻ con bị dọa mất hồn đều thích tìm đến ông cháu nhà họ Hàn. Có điều bình thường ở trường học, các bạn học của Hàn Hướng Nhu đều được dặn là bớt qua lại với cô, nói trên người cô có âm khí, ở gần sẽ bị ảnh hưởng.
Những lời này vốn dĩ chỉ là chuyện vô căn cứ, sÔng mọi người đã quen với việc sợ hãi những điều không biết. Mặc dù ngoài mặt rất tôn trọng, nhưng mà không có đứa trẻ nào gần gũi với Hàn Hướng Nhu, không ai bằng lòng kết bạn với cô.Những gì người ở Thần Tiên Lĩnh làm quá rõ ràng, cho dù người có tính cách vô tư như Hàn Hướng Nhu cũng cảm thấy ấm ức. Lúc trước học đại học, cô lo bạn học mới sẽ xa lánh mình vì nguyên nhân này, bèn giấu bản lĩnh của mình đi, chỉ có thể giấu bạn cùng phòng ra ngoài bắt quỷ. Ngay cả bùa hộ mệnh cũng là sau năm thứ 3 đại học mới vẽ cho bọn họ.
Mặc dù ba người bạn cùng phòng của cô cũng không cảm thấy bùa hộ mệnh là thật, chẳng qua họ đều cất giữ bùa hộ mệnh bên mình vì sự yêu mến đối với Hàn Hướng Nhu.Nhắc đến bùa hộ mệnh, Trương Hân dứt khoát lôi một túi thơm nho nhỏ từ trên cổ ra đưa cho cô xem: “Mấy ngày nay không biết đã xảy ra chuyện gì, cái túi thơm này cứ nóng mãi, cũng mấy lần rồi.”
Hàn Hướng Nhu đang ăn cánh gà nghe thấy thế, sắc mặt thay đổi đột ngột, lập tức đặt đũa xuống lau tay nhận lấy túi thơm. Túi thơm mà cô tặng cho ba người bạn cùng phòng đều là cô tự tay làm, trên túi thơm có một vài trận pháp lộn xộn, mục đích chính là bảo đảm tác dụng của bùa hộ mệnh.Hàn Hướng Nhu nhìn trận pháp trên túi thơm đã bị hỏng gần hết, lại mở túi thơm ra đổ ra ngoài, vậy mà lại là một đống tro bùa.
Trương Hân thấy đồ trên bàn, vội vàng hỏi: “Chuyện gì xảy ra thế? Mình nhớ lúc đầu mình có mở ra xem, chẳng phải bên trong có tờ giấy màu vàng sao?”Hàn Hướng Nhu vân vê túi thơm, mặt mũi có chút khó coi: “Gần đây cậu có đắc tội với ai không?”
Trương Hân lắc lắc đầu: “Không có nha!” Cô ấy nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hàn Hướng Nhu, nụ cười trên mặt cũng dần dần biến mất: “Ý của cậu là lẽ nào bùa hộ mệnh này thật sự có hiệu quả sao?”