Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 366
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:33:37
Lượt xem: 48
Chương 366:
Cô đưa hộp thuốc trong tay cho tới: “Đây là thảo được do con rắn yêu kia hái, vốn định đền bù cho người nhà họ Từ, có điều nhà họ Từ tại đưa cho con làm thù lao. Tổ sư gia, ngài xem xem mấy vị thuốc này có thể tuyện đan không ạ”
Ông ấy nhìn thoáng qua hộp, cũng không đưa tay ra nhận mà là cười như không cười nhìn cô: “Huyền y mà con học đều năm trong bụng chó hết rồi à?“ Hàn Hướng Nhu ngại ngùng gãi đầu mỉm cười: “Tổ sư gia, những thứ khác thì con còn biết, chỉ riêng lĩnh vực huyền y này thì không hiểu nổi. Nhất là luyện đan, lần nào sức lửa cũng không tới, con đoán đây là vấn đề thể chất bẩm sinh, không liên quan gì đến trí thông minh của con cả.”
Tổ sư gia nhận lấy thuốc đặt sang bên cạnh: “Tuy rằng Cố Bách Nhiên không theo kịp thiên phú của con ở phương diện bùa chú và trận pháp, nhưng mà phương diện huyền y lại giỏi hơn con rất nhiều. Cũng được, lát nữa ta sẽ chỉ dẫn một vài điều về lĩnh vực này cho cậu ta.”
Hàn Thịnh Vĩ ở bên cạnh nghe Tổ sư gia và Hàn Hướng Nhu nói chuyện hồi lâu cũng không nhắc tới mình, nóng ruột giậm chân liên tục: “Tổ sư gia, còn con thì sao ạ? Ngài xem con giỏi phương diện nào được không?”
Tổ sư gia nhìn thoáng qua anh, tiếp đến trả lời với vẻ mặt điềm nhiên: “Hình như con chẳng giỏi phương diện nào hết.”
Gương mặt của Hàn Thịnh Vĩ lập tức xụ xuống, điệu bộ tổn thương nặng nề. Hàn Tĩnh Tu nhìn dáng vẻ ủ rũ cúi đầu của anh, trong con ngươi lóe lên một chút ý cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-366.html.]
Dù sao cũng là thế hệ sau của nhà họ Hàn, hơn nữa còn đảm nhiệm những chuyện vặt vãnh của môn phái, Tổ sư gia cũng không định đả kích đối phương quá nặng nề. Vì thế ông ấy suy nghĩ một lúc rồi tiếp lời: “Lát nữa lúc luyện đan, con cũng đi theo quan sát đi, ta cũng sẽ dạy con một ít về luyện khí, xem xem con thuận tay ở lĩnh vực nào hơn.”
Hàn Thịnh Vĩ nghe xong , lập tức bày ra vẻ mặt hớn hở rót trà đ.ấ.m bóp cho Tổ sư gia, cẩn thận mở miệng: “Tổ sư gia, cây gậy đen sì kia của con còn cơ hội thay đổi hình dạng không ạ? Lần nào con xách nó ra ngoài, người ta đều nhìn con, thật xấu hổ.”
Tổ sư gia cố nhịn lắm mới không phun nước trà ra ngoài, ông ấy ghét bỏ nhìn anh, lạnh lùng nói: “Đó là pháp khí tạo ra dựa theo tâm trí của con, kết nối với linh hồn con, cả đời này cũng không thay đổi được hình dạng đâu.”
Mặc dù Hàn Thịnh Vĩ từng nghe em gái nói như vậy rồi, sÔng anh vẫn chưa từ bỏ ý định. Bây giờ Tổ sư gia cũng nói đến thế rồi, anh chỉ có thể ấm ức lùi bước: “Vậy có cơ hội để nó thay đổi một tí xíu không ạ? Có thể biến hóa theo tâm trí giống như gậy kim cô của Tôn Ngộ Không á?”Nụ cười của Tổ sư gia càng lạnh lẽo hơn: “Được chứ, còn có thể biến lớn hoặc nhỏ mà.”Đôi mắt của Hàn Thịnh Vĩ lập tức sáng bừng như sao, đặc biệt mongđợi nhìn ông ấy. Chẳng qua anh chưa kịp lên tiếng, đã nghe thấy Tổ sư gia tiếp tục nói: “Phải xem bản lĩnh luyện khí của con, nếu con có bản lĩnh chế tạo ra một gậy kim cô thật thì không thành vấn đề. Dù sao ta sẽ không nhúng tay vào nữa, để tránh bị con làm tức chết.”
TBC
Mặt của Hàn Thịnh Vĩ nhất thời xệ xuống, với thiên phú của anh, có lẽ cả đời này khỏi mongchờ vào gậy kim cô rồi.Tổ sư gia nhấp một ngụm trà, nghiêng đầu nói với Hàn Hướng Nhu: “Có phải gần đây Cố Bách Nhiên muốn phát triển một dự án mới hay không? Con đi nói cho cậu ta rằng ta muốn hùn vốn với cậu ta.”Hàn Hướng Nhu hoảng sợ đến nỗi cằm cũng sắp rơi xuống, miệng cũng run rẩy nói lắp bắp: “Tổ, Tổ, Tổ sư gia, sao ngài lại muốn kinh doanh rồi?”
Ông ấy có chút phiền muộn thở dài: “Ta vừa ý quá nhiều đồ, dù sao cũng phải có tiền mới mua được. Một hai thứ còn được, để các con tặng nhiều quá cũng không hay cho lắm, cứ để tự ta kiếm ít tiền tiêu vặt vậy.”Hàn Hướng Nhu nhớ đến dự án mới được tập đoàn Thần Huy khai thác có vốn đầu tư dự trì lên đến 10 con số, hai chân mềm nhũn như cọng bún: “Tổ sư gia của con ơi, ngài lấy cái gì hùn vốn với anh ấy chứ? Tiền của môn phái chúng ta ném vào còn chẳng thấy tia nước nữa là.”Ông ấy nở nụ cười nhàn nhạt: “Chúng ta không cần đầu tư tiền.”
Hàn Hướng Nhu nhức đầu giải thích: “Mặc dù Cố Bách Nhiên là tổng giám đốc, sÔng công ty còn có những cổ đông khác. Phần mà bản thân anh ấy kiếm được tặng cho ngài hết cũng không sao, nhưng nếu tham dự vào dự án của công ty, nếu không có lý do chính đáng, ngài đầu tư bằng cách nào chứ?”“Ta đầu tư bằng kỹ thuật.” Từ sau khi có suy nghĩ này, Tổ sư gia đã lên mạng tìm hiểu về công ty và cổ phần gì đó. Trên mặt ông ấy tràn đầy hào quang tự tin, nổi bật đến nỗi khiến người ta không dời mắt đi được: “Không phải cậu ta muốn xây khu vui chơi gì đó sao? Ta sẽ đích thân bày trận chiêu tài cho cậu ta.”