Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 364
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:32:47
Lượt xem: 43
Chương 364:
Hàn Hướng Nhu trâm ngâm một lúc rồi trả lời: “Dược liệu trong này có thể kéo dài tuổi thọ cho bà đó.” Bà ấy mim cười thoải mái: “Tôi đã là một bộ xương già rồi, cần gì kéo dài tuổi thọ chứ, cứ sống cuộc sống mà Diêm Vương ban cho là được. Đến thời điểm, tôi sẽ xuống tìm lão già nhà chúng tôi, tôi cũng không cô đơn trên đường hoàng tuyền đâu.” Cô nghe vậy lập tức nhận lấy hộp gỗ: “Thế thì tôi cung kính không bằng tuân lệnh, dược liệu này đủ để bù đắp chỉ phí mời tôi. Nếu sau này tôi luyện chúng thành đan dược, sẽ chia cho mọi người một viên.”
Lý Mẫn vội vã cảm ơn, lại nhân cơ hội hỏi về chuyện đốt giấy cho chồng mình: “Trước kia chúng tôi đều đốt ở ngã tư, không biết ông ấy có nhận được không? Đại sư, cô xem rốt cuộc việc đốt giấy này có cần chú ý gì không? Vừa rồi tôi nghe nói bọn họ còn ở trong ký túc xá, cũng không biết hoàn cảnh có tốt hay không? Nếu như tôi đốt nhà lầu và vân vân, ông ấy có nhận được hay không?”
Hàn Hướng Nhu nói mấy nguyên tắc đốt giấy cúng, kế tiếp mới nói về chuyện phủ Thành Hoàng: “Ký túc xá của âm hồn ở ngay trong phủ Thành Hoàng, hai quỷ hồn ở cùng một phòng. Bình thường bọn họ ngủ ở bên trong, bên ngoài có quỷ sai tuần tra, là nơi an toàn nhất, chỉ là hơi nhàm chán. Nếu như mấy người đốt nhà giấy cũng được, phía sau phủ Thành Hoàng có một mảnh đất trống cho người có nhà sống, đốt thêm ít đồ chơi cho ông ấy. Mạt chược, bài tú lơ khơ gì đó, suy cho cùng cũng 20 năm đấy, buồn bực mãi cũng không ổn lắm.”
Nếu là người ngoài nói, có lẽ Lý Mẫn sẽ cảm thấy đối phương bịa chuyện c.h.é.m gió. Nhưng mà hôm nay bà ấy đã tận mắt chứng kiến Hàn Hướng Nhu quen thân với lão gia Thành Hoàng như thế, trong lòng đương nhiên hết sức tin tưởng, hận không thể ghi nhớ kỹ mỗi một chữ cô nói. Mà Từ An Diễm lại vô cùng biết ơn Hàn Hướng Nhu, lúc này cô ấy vẫn còn nhớ sự bất lực của bản thân khi thấy hai chân mẹ biến thành đuôi rắn lúc sáng. Khi đó toàn thân cô ấy cũng suy sụp, chuyện phản khoa học này không chỉ phá nát tam quan của Từ An Diễm, mà còn làm rối loạn chừng mực, không biết nên nhờ ai giúp đỡ.
May thay có Hàn Hướng Nhu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-364.html.]
Từ An Diễm nắm tay cô, hận không thể quỳ xuống: “Thư ký Hàn, hôm nay thật sự rất cảm ơn cô, nếu không nhờ cô, tôi đã tan cửa nát nhà rồi.”
Hàn Hướng Nhu đỡ cánh tay của đồng nghiệp đỡ cô ấy lên: “Tôi vốn là người của huyền môn, đây chính là việc tôi phải nhận. Với cả trong số phận của mẹ cô có phúc, thế nên mới biến nguy hiểm thành an toàn vào lúc quan trọng.”
TBC
Chuyện của nhà họ Từ đã xử lý xong , Hàn Hướng Nhu cầm hộp gỗ rời khỏi nhà họ. Từ An Diễm tiễn cô ra đến bên ngoài khu dân cư, cho đến khi thấy xe đi xa mới về nhà.
Giường trong phòng ngủ chính của nhà họ Từ đã gãy nát, khắp nơi trong phòng đều là mảnh gỗ. Lý Mẫn thu dọn đồ đạc của bà ấy, mang đệm sang phòng ngủ phụ. Từ An Diễm mở cửa bước vào, thấy mẹ đang bận rộn dọn dẹp đồ đạc, mà Từ An Bình vẫn đang đứng bên cửa sổ ngơ ngẩn nhìn về phía phương xa.Đối với anh trai mình, cô ấy đã lạnh lòng không muốn nói gì nữa. Lý Mẫn cũng không quan tâm đến anh ta, hai mẹ con thu dọn đồ đạc xong , Từ An Diễm mới lên tiếng: “Mẹ, trước đây mẹ không muốn rời khỏi nhà cũ là lo lắng hồn phách của cha trở về không tìm được đường đến nhà mới. Bây giờ mẹ cũng thấy tình hình của cha rồi đó, cha ở âm phủ được lão gia Thành Hoàng chăm sóc rất tốt, mẹ dứt khoát chuyển xuống nhà con ở đi, cũng đỡ việc tuần nào con phải bận tâm lo lắng chạy về.”Bàn tay đang xếp quần áo của Lý Mẫn thoáng khựng lại: “Không phiền phức à? Thật ra anh trai con chăm sóc mẹ cũng được.”Từ An Diễm bật cười, chép miệng hất cằm về phía kia: “Mẹ xem anh con như vậy có thể đảm đương được cái quái gì chứ, mẹ sống với anh ấy mấy năm rồi, không bằng hai mẹ con chúng ta ở cùng nhau cho thoải mái. Hơn nữa, nhà con cũng ở gần miếu Thành Hoàng, đợi cuối tuần chúng ta đến thắp hương cho lão gia Thành Hoàng bái lạy.”
Những lời này d.a.o động lòng dạ của Lý Mẫn, bà ấy lập tức gật đầu: “Con nói đúng, lần này may mà đại sư Hàn mời lão gia Thành Hoàng lên, nếu không chuyện hôm nay còn chưa rõ ràng đâu.”Nhớ đến hiểu lầm này, bà ấy không khỏi thở dài: “Con nói cha con đúng là vụng về, ông ấy không thông minh thì thôi còn vác tù và hàng tổng. Lần này thì hay rồi, kéo luôn cả mạng mình vào.”“Khi đó cha con cũng không quyết định được mà.” Từ An Diễm sắp xếp hành lý cho mẹ mình, vừa tiếp lời: “Tất cả là do ba con rắn kia. Mẹ nói xem chúng nó không để thư lại trong ổ, ngược lại bỏ ở âm phủ, thế thì ai đọc được chứ, đúng là ngu ngốc.”