Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 351
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:01:15
Lượt xem: 41
Chương 351:
Cố Bách Nhiên không nhịn được mà bật cười, anh gọi điện cho Trần Lâm, giọng điệu nhanh chóng khôi phục tại vẻ lạnh lùng bình thường khi điện thoại được kết nối: “Thư ký Trần, đặt giúp tôi một nhà hàng điểm tâm ngon miệng, gọi một phần cháo hải sản, điểm tâm sáng món thịt mỗi thứ đều tên một phần, sủi cảo cô nhìn rồi gọi thêm bốn năm loại là được.”
Đèn xanh sáng, Cố Bách Nhiên cũng ngắt điện thoại, Hàn Hướng Nhu nghĩ tới lát nữa được ăn bữa tiệc lớn lập tức cảm giác khô bò cứng còng trên tay cũng không ngon lành gì, cô im lặng thả khô bò về chỗ cũ, thấy hơi chán nên cô tiện tay lướt điện thoại. Trong group chat thư ký vẫn im lặng như cũ, tuy mọi người muốn trêu chọc Hàn Hướng Nhu, nhưng bận tâm việc tổng giám đốc Cố đang ở ngay bên cạnh cô nên mọi người chỉ có thể nuốt ngược lời
trêu chọc lại vào trong, dự định tới tiệc tối sẽ chọc cô một phen.
Hai mươi phút sau, Cố Bách Nhiên và Hàn Hướng Nhu đi vào nhà hàng mà Trần Lâm đã đặt trước đó, Hàn Hướng Nhu đi toilet rửa mặt, chờ lúc cô quay lại trên bàn đã bày đầy các món ăn sáng ngon lành.
Cô húp ngụm cháo nóng, cắn một miếng sườn hấp cảm nhận mùi thịt nồng đậm trong miệng, Hàn Hướng Nhu cảm động đến nước mắt lưng tròng: “Tôi bắt quỷ nhiều năm như thế, bình thường buổi sáng về đều chỉ ăn một chút là phải đi ngủ bù, đây vẫn là lần đầu tiên tôi được ăn một bữa sáng phong phú đến vậy.”
Cố Bách Nhiên nghe mà đau lòng, anh dùng đũa và muỗng chung vớt một viên thịt đặt vào đĩa nhỏ đưa qua cho cô, nói bằng giọng trầm thấp: “Sau này bắt quỷ xong tôi sẽ đi ăn với cô, bận việc xong chúng ta sẽ ăn hết món ngon ở Lâm Hải.”
Hàn Hướng Nhu vừa chuẩn bị cắn một ngụm bò viên thơm ngào ngạt, nghe anh nói thế cô hơi khựng lại, hơi chần chờ nói: “Tổng giám đốc Cố à…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-351.html.]
Cố Bách Nhiên đang bận gắp xác xíu cho cô ngẩng đầu lên: “Làm sao vậy?”
TBC
Trên mặt Hàn Hướng Nhu lộ ra biểu cảm do dự, Cố Bách Nhiên thấy thế lòng chợt căng thẳng, không khỏi đứng thẳng sống lưng thậm chí anh còn hơi thiếu tự tin mà liếc mắt nhìn gương một cái, nhìn xem kiểu tóc mình có lộn xộn hay không. Hàn Hướng Nhu lại không hề chú ý tới động tác nhỏ của Cố Bách Nhiên, cô đang vô cùng bối rối về vấn đề của mình, cô cảm thấy đáy lòng cứ bất an thế nào ấy.
“Tổng giám đốc Cố à.” Hàn Hướng Nhu lấy hết can đảm ngẩng đầu lên, tay cầm muỗng vô ý thức khuấy khuấy cháo trong chén: “Có chuyện này tôi phải nói rõ với anh.”
Cố Bách Nhiên nghe giọng cô dường như có chỗ nào không đúng lắm, sắc mặt anh trầm trọng hơn ít nhiều, anh thật sự sợ bản thân còn chưa kịp tỏ tình đã bị Hàn Hướng Nhu từ chối thẳng thừng.Hàn Hướng Nhu nhìn tươi cười trên mặt Cố Bách Nhiên dần dần biến mất dường như lại càng bất an hơn, nhưng cô lại không hề có ý định lùi bước, mà nhắm mắt lại một hơi nói ra lời trong lòng: “Phái Thiên Nhất chúng ta không có tiền lương không có tiền thưởng không có phúc lợi cuối năm, ăn cơm cũng không thể chi trả được!”Cố Bách Nhiên sợ hết hồn: “Điều cô muốn nói là cái này ư?”Hàn Hướng Nhu gật đầu suy nghĩ một chút cô lại bổ sung thêm một câu: “Nhưng mà phái Thiên Nhất sẽ phát bùa cực phẩm cho đệ tử làm bồi thường, thời buổi hiện nay bùa cực phẩm trong giới huyền học rất hiếm, bùa cao cấp đã có thể bán được một cái giá trên trời, càng đừng nói tới bùa cực phẩm. Cho nên phúc lợi của phái Thiên Nhất chúng ta vẫn rất tốt, đúng hay không?”
Trái tim treo lơ lửng của Cố Bách Nhiên lại quay về chỗ cũ, anh nghẹn cười gật gật đầu: “Chưởng môn nói đúng, phúc lợi của phái Thiên Nhất chúng ta là tốt nhất.”Hàn Hướng Nhu được Cố Bách Nhiên tán thành thì thở phào một hơi, cô lại bắt đầu vui tươi hớn hở ăn bò viên. Này không thể trách cô suy nghĩ quá nhiều, môn phái hay công ty nhà người ta cuối năm đều có phúc lợi, còn môn phái của mình còn chưa xây dựng xong về sau chỗ cần dùng tiền rất nhiều, cần phải tính toán tỉ mỉ mới được.Làm chưởng môn cũng không dễ dàng!…
Hai người ăn no nê một bữa, do hôm qua suốt đêm không ngủ nên bây giờ đã hơi mệt rã rời, bọn họ đơn giản ngồi nhắm mắt đả tọa trong phòng. Đây là điểm tốt khác biệt giữa người trong huyền môn và người thường, trong hoàn cảnh gấp rút có thể dùng đả tọa để khôi phục tinh thần thể lực. Nhưng mà thỉnh thoảng Hàn Hướng Nhu mới sử dụng cách này, vì trong mắt cô đả tọa không thể thay thế cho hạnh phúc khi ngủ được.Chưa đầy nửa tiếng sang, lúc Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên mở mắt lại lần nữa tinh thần hai người đã sáng láng hơn nhiều, Cố Bách Nhiên ra ngoài xác túi mở cửa cho Hàn Hướng Nhu rồi dẫn cô đi mua đồ tết.Thật ra kể từ khi đi làm tháng nào Hàn Hướng Nhu cũng đặt mua đồ mới, dù sao quần áo cô mặt lúc đi học đã lỗi thời. Mà cô thân là con gái cưng trong nhà, mỗi lần Lưu Thục Cầm và Hàn Thịnh Vĩ đi dạo phố nhìn thấy quần áo xinh đẹp đều quẹt thẻ không chút nương tay, hiện nay tủ quần áo của Hàn Hướng Nhu đã bị chính bản thân cô và người nhà nhét đầy.