Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 347
Cập nhật lúc: 2024-11-14 07:52:47
Lượt xem: 37
Chương 347:
Chu Tân dẫn hai người trở lại thư phòng rồi bày trận kết giới, bóng dáng Cố Bách Nhiên và Hàn Hướng Nhu dần lộ ra. Người sống không thể ăn đồ ăn của âm phủ, Chu Tân cũng không cần pha trà, trực tiếp chuẩn bị thẩm vấn Thành Hoàng giả.
Chu Tân được quan văn phong làm Thành Hoàng, dựa vào một thân chính khí, nhưng pháp lực so với âm hồn đứng đắn tu quỷ đạo thì kém hơn rất nhiều, so với Hàn Hướng Nhu thì càng kém xa. Hàn Hướng Nhu thấy Chu Tân tập kết giới bình thường, cô không yên tâm lại tăng thêm một tầng, lúc này mới thả Ngọc Khóa Hồn ra.
Thành Hoàng giả ngã từ trong Ngọc Khóa Hồn ra, nhìn hoàn cảnh chung quanh sắc mặt hắn có chút hốt hoảng, không đợi Chu Tân mở miệng tra hỏi hắn ta đã miệng hùm gan sứa nói: “Ngươi không thể g.i.ế.c ta, chỗ đại nhân có đèn linh hồn của ta, nếu ta c.h.ế.t ngay lập tức đại nhân sẽ biết.”
Chu Tân lúc làm người chính trực, làm quỷ cũng giống như vậy, nghe thấy Thành Hoàng giả uy h.i.ế.p trong lúc nhất thời có chút không phản ứng kịp. Hàn Hướng Nhu bật cười một tiếng đi tới, từ trên cổ tay lấy một hạt châu xuống, hạt sấm chớp hóa thành một cây châm gỗ, đ.â.m một cái về phía cánh tay Thành Hoàng giả nhói lên. Cánh tay Thành Hoàng giả bị chọc thủng một cái lỗ, suýt nữa không duy trì được hình dạng cánh tay, hắn ta đau đớn hét lên.
Châm gỗ bay về trong tay Hàn Hướng Nhu, Hàn Hướng Nhu nắm vuốt châm gỗ lung lay trước mặt Thành Hoàng giả, cười híp mắt hỏi: “Ngươi cho rằng c.h.ế.t rất đáng sợ sao? Vậy là ngươi vẫn chưa biết đến sống không bằng bằng chết.”
Thành Hoàng giả run lẩy bẩy nhìn châm gỗ trong tay Hàn Hướng Nhu, dáng vẻ sắp khóc: “Thật ra tôi không biết nhiều lắm về chuyện của đại nhân.”
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-347.html.]
Hàn Hướng Nhu quay người ngồi xuống bên cạnh, tạnh mặt nói: “Vậy ngươi hãy nói những chuyện mà ngươi biết, tên ngươi là gì? Rốt cuộc Địa Phủ này đang xảy ra chuyện gì? Đại nhân nhà ngươi rốt cuộc tà ai?” “Tên tôi tà Vương Khắc Tùng, vốn tà âm sai câu hồn ở phủ Trấn Hải, thật ra chuyện tôi làm việc cho đại nhân có liên quan đến anh rể tôi. Anh rể tôi Lý Vận Quân là Thần Dạ Du của phủ Thành Hoàng Trấn Hải, một trắm năm trước anh ta đột nhiên biến mất, không rõ tung tích. Lão Thành Hoàng nhà chúng tôi và âm sai đã tìm kiếm một thời gian, kết quả vẫn không tìm được nên mới đẹp đi. Mười năm trước, đột nhiên anh rể của tôi xuất hiện, nhưng anh ta cũng không trở về gặp tão gia, mà tìm riêng tôi, anh ta nói muốn dẫn tôi đi làm chuyện lớn .” Vương Khắc Tùng nuốt nước miếng, có chút e ngại nói: “Anh rể tôi nói một trăm năm trước anh ta có duyên phận gặp Liễu Tướng quân vài tần, Liễu Tướng quân nói bây giờ hăn đang làm việc dưới trướng một vị đại nhân, đại nhân kia đang phụ tá một vị Diễm Vương mới thượng vị.”
“Diêm Vương mới?” Hàn Hướng Nhu có chút không hiểu quay đầu hỏi Chu Tân: “Địa Phủ các ông không phải có Thập Điện Diêm Vương sao? Tại sao lại có một vị mới?”
Khuôn mặt Chu Tân mang theo vài phần đắng chát: “Chúng ta đã từng có Thập Điện Diêm La, nhưng bây giờ chỉ có ba vị Diêm Vương đang tại vị, còn lại đều biến mất.” Chu Tân từ trên ghế đứng lên, lấy ra một thẻ tre đưa cho Hàn Hướng Nhu: “Truyền thuyết hơn một ngàn năm trước đại đế Phong Đô sắp hết nhiệm kỳ ba ngàn năm, sau khi giao Địa Phủ cho Thập Điện Diêm Vương quản lý thì không rõ tung tích.
Thập Điện Diêm Vương chia ra chủ quản mười Điện, nhưng sáu, bảy trăm năm trước, ngoại trừ Chủ Điện của Nhất Điện Tần Quảng Vương, Chủ Điện của Ngũ Điện Diêm La Vương và Chủ Điện của Thập Điện Chuyển Luân Vương ra, những Chủ Điện khác đột nhiên biến mất, chỉ để lại đại điện trống trơn.”
Hàn Hướng Nhu nghe xong trợn mắt hốc mồm: “Bảy Chủ Điện cùng biến mất, các ông không đi tìm sao?”
“Chắc chắn chúng ta có tìm, nhưng hoàn toàn không có bất kỳ manh mối gì, dường như tự nhiên biến mất, ngay cả quan ấn cũng không rõ tung tích. Bởi vì mấy vị Chủ Điện đều là chủ quản Địa Ngục, Tần Quảng Vương lo lắng không có người chưởng quản sẽ gây ra tai họa, ông ấy và hai vị Chủ Điện khác cùng phong ấn mấy tòa đại điện kia.”