Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 345
Cập nhật lúc: 2024-11-14 07:50:05
Lượt xem: 44
Chương 345:
Sấm sét trên kiếm gỗ của Hàn Hướng Nhu là khắc tỉnh trời sinh của quỷ quái, mặc dù dương khí trên người Cố Bách Nhiên đúng lúc có thể khắc vật âm tà, cho dù Quỷ Tướng hung ác cũng không đánh bại được hai vật sát khí lớn , nó nhanh chóng bị đánh vết thương chồng chất, quỷ khí trên người cũng tản đi hơn phân nửa.
Hàn Hướng Nhu nhắm ngay thời cơ, cổ tay khẽ đảo đ.â.m kiếm gỗ vào vị trí trái tìm của nó. Quỷ Tướng phát ra một tiếng kêu thống khổ, thân thể dần đần mò đi, nhanh chóng hóa thành một cụm quỷ khí rồi tan đi. Thành Hoàng giả nhìn Quỷ Tướng mình gọi tới tuỳ tiện bị hai người này g.i.ế.c chết, trên mặt lộ ra vẻ hốt hoảng, một trận pháp quyết, vậy mà lần này hắn ta gọi ra năm con Quỷ Tướng. Hàn Hướng Nhu cười lạnh một tiếng: “Còn gì nữa không? Gọi hết một tần đi, nếu không lần sau ngươi không dễ ra tay như vậy đâu.”
Hôm nay là lần đầu tiên Cố Bách Nhiên giao đấu với Quỷ Tướng, vừa mới bắt đầu anh không quá lưu loát, nhưng về sau nắm giữ bố cục thì nhanh chóng thành thạo, phối hợp hết sức ăn ý với Hàn Hướng Nhu. Năm con Quỷ Tướng liên thủ không chỉ gia tăng số lượng, giữa bọn chúng còn tạo thành trận pháp khiến người ta đau đầu.
Mới đầu Cố Bách Nhiên còn hơi lo lắng hai người sẽ không chịu được, nhưng nhìn dáng vẻ hai mắt sáng lấp lánh càng đánh càng hăng của Hàn Hướng Nhu, anh gạt bỏ tạp niệm, một lòng một dạ tìm sơ hở của những con Quỷ Tướng này, sau đó dần dần đánh tan chúng bằng một đòn, để bọn hắn không thể liên thủ bày trận.
Lão Thành Hoàng Chu Tân ở bên cạnh nhìn mà trong lòng run sợ, một phần lo lắng hai người bị thương một phần phải đề phòng Thành Hoàng giả chạy mất, còn nhọc lòng hơn Hàn Hướng Nhu nhiều.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-345.html.]
Rất nhanh, từng con Quỷ Tướng vây quanh hai người dần biến mất, mắt thấy Quỷ Tướng cuối cùng đang khổ sở chèo chống, Thành Hoàng giả lập tức có chút luống cuống, hắn ta lấm la lấm lét đánh giá hoàn cảnh xung quanh, dường như có suy nghĩ lẩn trốn.
Hàn Hướng Nhu thấy thế liếc mắt qua nhìn Cố Bách Nhiên, Cố Bách Nhiên lập tức hiểu ý đổi vị trí với Hàn Hướng Nhu, duỗi gậy Thiên Bồng hấp dẫn lực chú ý của Quỷ Tướng lên người mình.
Hàn Hướng Nhu thừa cơ lấy Kính Bát Quái trong túi ra chụp trong lòng bàn tay, sau khi thấy Cố Bách Nhiên dẫn Quỷ Tướng mở ra một con đường, tạo cơ hội cho Thành Hoàng giả chạy trốn.
Thành Hoàng giả nhìn Chu Tân chặn bên trái, thấy ba người một nhóm cản ở bên phải, hắn ta cảm thấy rất lo lắng, hắn ta đang không biết làm thế nào mới tốt thì nhìn thấy nhóm ba người đang đánh nhau chuyển về bên trái, bên phải có một khe hở đủ cho hơn một người chui qua thì lập tức mừng rỡ. Hắn ta vừa chạy ra bên ngoài vừa nhanh chóng ném quan ấn ra ngoài, muốn tạo chút hỗn loạn để thừa cơ chuồn đi.
Hàn Hướng Nhu đang chờ giây phút này, lúc cô thấy Thành Hoàng giả ra tay cô đồng thời ném Kính Bát Quái ra ngoài, Kính Bát Quái b.ắ.n ra một luồng ánh sáng trắng chăm chăm bao lấy nửa khối quan ấn. Dường như quan ấn thấy tình huống này rất tức giận, ra sức giãy dụa trong luồng sáng, nó muốn chạy trốn khỏi ràng buộc của Kính Bát Quái. Nhưng hôm nay nó chỉ là nửa khối không trọn vẹn, hơn nữa chỉ có quỷ khí của Thành Hoàng giả khống chế nên hoàn toàn không có cách nào chống lại Kính Bát Quái, giãy dụa thế nào cũng không thể trốn thoát.Cố Bách Nhiên thấy Hàn Hướng Nhu đã đắc thủ, cũng không muốn lãng phí thời gian với Quỷ Tướng, thấy sơ hở dẫn đến phần bụng bị lộ ra của Quỷ Tướng, anh đánh nhiều lần về phía bụng của nó. Dương khí nồng đậm theo bàn tay Cố Bách Nhiên tràn vào thân thể Quỷ Tướng, nháy mắt một cái, dương khí đã du tẩu trong cơ thể nó, chỉ nghe thấy “Ầm” một tiếng, thân thể tạo thành từ quỷ khí không chịu nổi sự ăn mòn của dương khí, nháy mắt nổ chia năm xẻ bảy.Quỷ Tướng biến mất, Cố Bách Nhiên quay người lại lấy gậy Thiên Bồng tràn đầy dương khí đập nhiều lần về phía sau lưng Thành Hoàng giả đang sững sờ, quỷ khí trên người Thành Hoàng giả trong nháy mắt đã tản đi hơn phân nửa, hắn bất lực ngồi sụp xuống đất. Mà quan ấn mất đi khống chế rốt cục không giãy dụa nữa, thuận theo đó rơi xuống.
Hàn Hướng Nhu đưa tay tiếp lấy nửa quan ấn, lật xem phía trên có hai chữ “Vương ấn” màu vàng rất lớn.Chu Tân đi tới thăm dò xem xét, lập tức sắc mặt ông ấy thay đổi: “Bên trong Địa Phủ chỉ có quan ấn của Thập Điện Diêm La là vương ấn, sao quan ấn của bọn họ lại bị đánh nát?”Chẳng biết tại sao, Hàn Hướng Nhu chợt nhớ tới người ở huyễn cảnh số một được Tổ sư gia thả đi, cô nhớ rõ hắn tự xưng chính là bản vương.