Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 329
Cập nhật lúc: 2024-11-13 16:18:53
Lượt xem: 43
Chương 329:
Vương Ủy sửng sốt: “Chúng ta bày sạp hàng bán cái gì?” Hàn Hướng Nhu cười khẩy: “Bán quỷ!“ “Bán, bán, bán quỷ á?“ Cậu ta cảm thấy hai đùi run rấy, trong này chỉ có cậu ta là quỷ thật, có lẽ lát nữa người bị bán sẽ tà cậu ta. Cũng không biết lát nữa có thể gặp được một nữ quỷ trẻ tuổi xinh đẹp nào mua mình không, nói cho cùng Vương Ủy còn chưa yêu đương với ai, già quá thì cậu ra sợ không chấp nhận được.
Vương Uy vừa suy nghĩ vừa liếc nhìn Cố Bách Nhiên một cách khủng hoảng, mặc dù cậu ta biết đối phương là người, nhưng mà những con quỷ kia không biết à nha. Cố Bách Nhiên này trong có vẻ điển trai còn mang theo dáng vẻ ưu tú, cũng chẳng biết có ảnh hưởng đến mối làm ăn của mình không. Ngộ nhỡ có nữ quỷ vừa ý anh thì làm sao đây?
Cố Bách Nhiên là người thông minh, thấy Vương Uy luôn nhìn mình với ánh mắt đó, đầu óc xoay chuyển thoáng chốc cũng biết được đối phương đang nghĩ gì. Anh lập tức nổi giận vỗ bộp lên đầu cậu ta: “Đừng có suốt ngày nghĩ mấy thứ vô dụng kia.”
Những quỷ hồn khác vào trong rồi, ít nhiều gì cũng sẽ bị mấy gian hàng hai bên thu hút sự chú ý. Mà Hàn Hướng Nhu lại chạy thẳng đến nhà lá, vừa vào đã thấy bên trong chỉ có mười mấy quỷ hồn đang xếp hàng trả tiền nhận bảng hiệu. Cô quan sát nhà lá có thể nói là đơn sơ này, bùn và cỏ trộn lại đắp thành tường, ngay cả một cửa sổ thông khí cũng chẳng có. Bên trên nhà lá có mấy cọc gỗ để chống đỡ trần nhà, quả thực là một cái trên trời một cái dưới đất với cửa hàng bên cạnh.
Ánh mắt Hàn Hướng Nhu hơi lóe lên, thả một luồng âm khí từ trên người đi tìm kiếm trên vách tường được đắp từ bùn và cỏ. Cô vừa mới chạm đến vách tường đã thấy một chiếc roi từ phía trước quất thẳng đến chỗ mình. Hàn Hướng Nhu tránh sang một bên, roi quất vào khoảng không, sÔng lại vừa khéo đánh tan âm khí vừa mới chui vào vách tường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-329.html.]
TBC
Tất cả quỷ đều bị hành động đột ngột của quản lý Hắc dọa sợ. Có 2 quỷ hồn đứng gần vách tường thậm chí còn bị gió từ chiếc roi quẹt phải, âm khí trên người lập tức mất hơn nửa, hồn thể trong suốt đến nỗi sắp hồn phi phách tán. Quỷ trong nhà lá thấy thế thì lập tức sợ hãi chen lấn chạy ra bên ngoài. Hai con quỷ xui xẻo thấy hai bên giằng co, thử ngưng tụ tia sức lực cuối cùng trong hồn thể, cố gắng di chuyển ra ngoài.
Hàn Hướng Nhu thả âm khí trên người ra bọc lấy hai con quỷ, đến khi hồn thể của bọn họ ngưng tụ rồi mới thu hồi lại âm khí, sau đó vung tay lên ném bọn họ ra ngoài cửa. Cô cười mà như không cười liếc nhìn quản lý Hắc, lạnh lùng nói: “Quản lý Hắc, đối đãi với khách hàng như vậy không ổn lắm đâu?”
Khuôn mặt của quản lý Hắc bị mũ trùm che không thấy rõ, có điều xét từ âm khí xao động trên người, có lẽ hắn ta hết sức tức giận: “Cô là người nào? Dám to gan đến chợ quỷ gây chuyện.”
“Tôi không phải người, mà là quỷ, đến thuê sạp hàng.” Hàn Hướng Nhu nhận lấy mấy tờ tiền vàng mã từ chỗ Vương Uy rồi bước tới, tiện tay ném lên bàn: “Sao nào, không muốn buôn bán à?”Quản lý Hắc đề phòng quan sát Hàn Hướng Nhu thông qua mạng che mặt, sau đó mới chậm rãi ngồi xuống: “Cô muốn thuê sạp hàng bán cái gì?”“Bán quỷ.” Hàn Hướng Nhu chống bàn nhìn quản lý Hắc, thốt ra từng chữ từng câu: “Trong tay tôi có đủ loại quỷ.”Bàn tay đang cầm bút lông của hắn ta thoáng khựng lại, lúc ngẩng đầu lên, giọng nói lộ vẻ bất mãn rõ ràng: “Cô đến gây sự hả?”
Hàn Hướng Nhu khẽ cười, đột nhiên ném ra một lá bùa vào thẳng mặt của quản lý Hắc. Hắn ta cảm nhận được sức mạnh sấm sét trong lá bùa, theo bản năng tránh sang bên cạnh. Lá bùa lướt qua mặt hắn ta cũng không dừng lại mà là phóng ra phía sau, mặt mày quản lý Hắc thay đổi, cầm roi lên muốn quấn lấy lá bùa kia. Chỉ là đúng lúc này, lá bùa đã rơi vào vách tường bằng bùn cỏ sau lưng hắn ta rồi lập tức nổ tung, sau khi sấm sét lóe lên, vách tường đơn sơ biến mất. Ở đó xuất hiện một con đường không biết nối đến đâu, loáng thoáng có thể nhận ra hơi thở do người giấy nhỏ để lại.Hàn Hướng Nhu nhếch mép: “Kỹ thuật ngụy trang của mày kém quá, 3 vách tường này ít nhiều cũng có chút âm khí, mặt tường sau lưng mày lại sạch sẽ không có khí tức nào hết, không cảm thấy quá giả tạo ư?”Lúc này quản lý Hắc không để ý đến hối hận, cầm roi lên quất về phía cô. Cô vừa định tháo vòng đeo tay của mình ra, chỉ thấy Cố Bách Nhiên đã cầm Thiên Bồng Xích che chắn trước mặt cô: “Hạng lâu la này cứ giao cho tôi là được.”