Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 324
Cập nhật lúc: 2024-11-13 16:06:04
Lượt xem: 53
Chương 324:
Lý Du không chớp mắt nhìn Hàn Tĩnh Tu ngơ ngác nói: “Ngài nói rất đúng.” Hàn Tĩnh Tu: “Mũi không đủ thắng!” Lý Du: “Đúng là hơi tệ thật.”
Hàn Tĩnh Tu: “Xiêm y cũng không có cảm giác phiêu dật lưu động.”
Lý Du: “Tôi cũng thấy vậy…”
Hàn Tĩnh Tu: “Tóc quá dơ.”
Lý Du: “...”
Hàn Tĩnh Tu quay đầu nhìn ông ta bằng ánh mắt lạnh lẽo: “Vì sao lại chênh lệch lớn đến vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-324.html.]
Lý Du tựa như bị một chậu nước lạnh xối thẳng từ đầu xuống, ông ta nháy mắt thoát khỏi trạng thái mê muội, lúc này mới phát hiện bản thân thế mà có chút không dám nhìn thẳng hai mắt Hàn Tĩnh Tu, như thể ông ta xem nhiều hơn một cái sẽ là khinh nhờn người nọ.
Lý Du rủ mắt chợt cảm thấy một bàn tay vô hình nâng cằm mình lên,, buộc ông ta nhìn thẳng vào khuôn mặt đẹp như tiên nhân của người đàn ông trước mắt. Lúc ông ta đang kinh hoảng không biết phải làm sao thì nghe thấy vị tiên nhân kia lạnh lùng nhìn ông ta nói: “Nhìn cho kỹ vào, không nhìn rõ làm sao điêu khắc tượng thần?”
Những lời này như thức tỉnh Lý Du, ông ta nháy mắt tỉnh táo lại vứt bỏ tạp niệm trong lòng cầm đao khắc đứng trước tượng thần do chính mình khắc ra, sửa lại từng chút một từ đầu tóc đến chân mày đến phục sức quần áo. Lý Du đứng trước mặt Hàn Tĩnh Tu dường như quên hết ồn ào thế gian quên luôn cả thời gian không gian, trong mắt ông ta giờ đây chỉ có người đàn ông đẹp như trích tiên và tượng thần của ông ấy.Lý Du thức trắng một đêm làm việc miệt mài đến tận mười giờ sáng hôm sau, mãi đến khi sửa xong chi tiết cuối cùng ông ta mới thoát ra khỏi trạng thái huyền diệu khó giải thích trước đó. Lúc này ông ta nhìn lại pho tượng trên tay quả thật khác ngày hôm qua một trời một vực, pho tượng trước đó uổng có hình dáng không có thần vận, pho tượng hiện tại quả thật sống động như thật, chỉ xem một cái trong lòng sẽ nhớ mãi không quên.Lý Du cầm bàn chải quét mảnh vụn trên pho tượng xuống, lúc này mới vô cùng cẩn thận hỏi: “Ngài xem có hài lòng pho tượng bây giờ không?”
Biểu cảm trên mặt Hàn Tĩnh Tu tốt hơn hôm qua nhiều, nhưng giọng điệu thì vẫn miễn cưỡng: “Miễn cưỡng đạt tới bảy phần.”Lý Du nháy mắt cười tươi như nở hoa, trong lòng ông ta giống nhau bảy phần đã là lời khen ngợi cao nhất rồi.Tuy pho tượng về cơ bản đã hoàn thành, nhưng tiếp theo vẫn còn phải xử lý chút chi tiết, nên tạm thời không thể mang về được. Thời gian với lão tổ Hàn mà nói không phải là chuyện lớn, chỉ cần pho tượng đẹp là ông ấy hài lòng rồi.
Hàn Hướng Nhu ngủ một đêm trên sô pha phòng làm việc của Lý Du, lúc này cô không hề buồn ngủ, chở Tổ sư gia và ông cụ Hàn về nhà xong , cô vội vàng tắm rửa một phen rồi cầm giấy chứng nhận mới làm hôm qua đi xử lý thủ tục núi Trầm Hương.Hiển nhiên tên của Hàn Hướng Nhu ở chính phủ còn xem như dùng được, đặc biệt hai ngày trước cô còn giúp bắt trọn một ổ tà giáo hại người, càng giúp cái tên phái Thiên Nhất để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng nhân viên liên quan. Sau khi Hàn Hướng Nhu trở về thủ tục cô giao được xử lý đặc biệt không bao lâu sau đã xong xuôi hết thảy, núi Trầm Hương cuối cùng cũng xem như là địa bàn của phái Thiên Nhất.Hàn Hướng Nhu cầm các loại giấy tờ chứng nhận vừa làm xong trở về nhà, đang chuẩn bị lên lầu báo tin vui cho Tổ sư gia thì thấy Hàn Thịnh Vĩ ôm một đống kem đi lên lầu. Hàn Hướng Nhu kinh ngạc hỏi: “Anh ăn hết không? Lát nữa tan hết thì sao?”
Hàn Thịnh Vĩ lộ ra vẻ mặt vi diệu liếc nhìn Hàn Hướng Nhu một cái: “Tổ sư gia nói sau này đừng chỉ cúng chút trái cây linh tinh, chủng loại phải phong phú chút, ví dụ như kem một ngày có thể cúng vài hộp cho ngài.”Hàn Hướng Nhu: “...” Tổ sư gia, ngài sắp phát điên rồi!…
TBC
Mấy ngày nay Hàn Hướng Nhu quay cuồng lo chuyện giấy chứng nhận đất đai, chờ tới khi xong việc cô mới phản ứng lại hình như mình quên mất gì đó. Cô đi quanh nhà vài vòng chờ tới khi nhìn thấy cửa phòng lầu hai khóa chặt mới nhớ ra hình như Hoa Điềm Điềm đã mang theo Hàn Nguyệt và Thịnh Tiểu Cúc ra ngoài bốn năm ngày rồi, vậy mà tới giờ còn chưa chịu về.Do Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt đã tu luyện một thời gian hơn nữa trước khi ra cửa Hàn Hướng Nhu cho các cô ấy không ít bùa chú nên cô cũng không lo lắng lắm. Với thủ đoạn của các cô ấy đừng nói là gặp lệ quỷ, đụng phải người tu luyện cũng sẽ không đến mức cả thời gian báo tin cũng không có.Hàn Hướng Nhu cố gắng đè nén sự bất an trong lòng, cô vội vàng nhắm mắt lại liên hệ với người giấy nhỏ có tinh huyết của mình. Nhưng cô thử liên lạc vài lần không hiểu sao dù cố gắng thế nào cũng không thể kết nối với người giấy nhỏ được.