Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 322
Cập nhật lúc: 2024-11-13 16:05:21
Lượt xem: 60
Chương 322:
Hàn Hướng Nhu nhớ tới số bùa chú trên máy tính của lão tổ nhà mình, chột dạ cười ha hả hai tiếng nhanh chóng kết thúc đề tài: “Đạo trưởng Minh Dương, vậy lát nữa tôi sẽ tiên hệ thăng cho Tần Mặc.” “Vậy cũng được.” Đạo trưởng Minh Dương còn chưa đã thèm ngắt điện thoại, thân là một ông cụ không rành máy tính, ông ấy thật sự muốn biết lão tổ Hàn đến cùng đã báo danh lớp huấn tuyện máy tính nào, hiệu quả thật sự chuẩn
Tổ sư gia ngồi thừ người trước màn hình máy tính nửa ngày, nhìn bài đăng tăng thêm rất nhiều trang mà vẫn không nhìn ra được tin tức hữu dụng nào. Nếu không phải cảm giác lực tính ngưỡng nhanh chóng tăng cao, ông ấy thể nào cũng phải đi dạo các môn phái lớn một vòng, hỏi bọn họ rõ ràng xem không hộ khẩu là như thế nào?
Lão tổ Hàn nhìn một hồi cảm thấy nhàm chán nên chuyển trở về giao diện trò chơi, vứt mấy chuyện lung tung rối loạn này ra sau đầu. “Nhân sĩ ba không” trên diễn đàn biến mất, chúng chưởng môn nhẹ nhàng thở ra nhưng cũng cảm thấy hơi hụt hẫng, dù sao cơ hội tiếp xúc gần gũi với lão tổ Hàn thật sự rất ít.
Người đau lòng nhất không ai khác ngoài đạo trưởng Trường Minh trưởng câu lạc bộ lan não tàn của lão tổ Hàn, dung lượng điện thoại ông ấy quá thấp, ngoại trừ wechat không tải được thêm phần mềm nào khác. Khi ông ấy nhận được điện thoại của đồ đệ nhanh chóng nhét hương vào tay tin chúng rồi dùng tốc độ nhanh nhất lao nhanh về chỗ ở, nhưng lúc này lão tổ Hàn đã ollline.
TBC
Đạo trưởng Trường Minh ngay lúc đó quăng luôn cái điện thoại người già của mình, cướp lấy điện thoại mới nhất của đồ đệ không nói, còn một ngày ba lần bấm đốt ngón tay xem lên kế tiếp lão tổ Hàn online là khi nào. Các đạo sĩ nhỏ noi theo gương sư phụ, mỗi ngày rảnh rỗi không việc gì làm cũng bấm đốt ngón tay, làm trình độ bói toán của Thanh Dương cung được dịp tăng vọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-322.html.]
…
Có Tần Mặc giúp đỡ, đạo trưởng Minh Dương mở cửa sau thuận tiện, cùng với các môn phái trên cả nước trong tối ngoài sáng thúc giục, Hàn Hướng Nhu thế mà lấy được tất cả giấy chứng nhận ngay trong ngày, cuối cùng cứu phái Thiên Nhất thoát khỏi cái danh không hộ khẩu.
Hàn Hướng Nhu cầm các loại giấy chứng nhận đi về nhà thì nghe được Tổ sư gia truyền âm cho mình, Hàn Hướng Nhu nhanh chóng thay giày đi tới tĩnh thất lầu bốn. Không đợi Tổ sư gia mở miệng, Hàn Hướng Nhu đã đẩy một đống giấy chứng nhận nóng hổi mới lò qua cho ông ấy xem: “Tổ sư gia ngài xem, con làm xong hết giấy chứng nhận rồi, bây giờ không phải là không hộ khẩu nữa.”
Đôi mày nhíu chặt của Tổ sư gia lúc này mới giãn ra, ông ấy nhận lấy đồ trong tay Hàn Hướng Nhu lật xem vài cái, ghét bỏ nói: “Bọn họ vì chút giấy bìa cứng này mà dám nghi ngờ phái Thiên Nhất của chúng ta?”Hàn Hướng Nhu vội trấn an Tổ sư gia xù lông: “Thời đại thay đổi mà, tuy mấy tờ giấy này không chứng minh được bề dày ngàn năm của phái Thiên Nhất chúng ta, nhưng có nó cũng tiện làm việc hơn chút.” Hàn Hướng Nhu thấy Tổ sư gia vẫn đen mặt như cũ, cô ngồi xuống trước đệm hương bồ của Tổ sư gia kiên nhẫn giải thích: “Thật ra việc quản lý quy phạm các môn phái lớn trong huyền môn cũng là chuyện tốt, ít nhất mấy tà giáo tà tu cũng không dám càn rỡ, bọn họ muốn phát triển tin chúng cũng phải làm lén lút, mà môn phái có chứng nhận như chúng ta thì khác, đi chỗ nào cũng là bảng hiệu chữ vàng vang dội.”Lão tổ Hàn bĩu môi, miễn cưỡng tiếp nhận lý do này, nhưng thoạt nhìn ông ấy vẫn không mấy vui vẻ. Hàn Hướng Nhu sợ lão tổ tông khó chịu trong lòng lại khuấy đảo diễn đàn, vội vàng dời lực chú ý của ông ấy: “Lão tổ, con nghe anh trai nói tượng thần của ngài đã điêu khắc gần như hoàn thành rồi, hay là bây giờ chúng ta đi xem nhé?”
Biểu cảm trên mặt lão tổ lập tức mây mù hóa trời trong, khóe miệng ông ấy nhếch lên tỏ vẻ ngạo kiều nói: “Vậy đi xem thử.”Hàn Hướng Nhu nhanh tay gửi tin nhắn cho Hàn Thịnh Vĩ sau đó cẩn thận cầm linh bài lên: “Tổ sư gia, để con mang theo linh bài của ngài đi.”“Không cần.” lão tổ Hàn chắp tay sau lưng đi về phía cửa: “Cứ thế mà đi thôi.”
Hàn Hướng Nhu lập tức ngây ngẩn cả người, sao cô cảm thấy Tổ sư gia ngày càng buông thả bản thân thế? Hết chơi game lướt diễn đàn giờ lại dùng chân thân ra cửa, thật sự làm người ta ngoài ý muốn.Lão tổ Hàn chắp tay sau lưng từ từ đi xuống cầu thang, Hàn Hướng Nhu rối rắm đi theo phía sau không biết có nên khuyên ông ấy một câu không.Lưu Thục Cầm và Hàn Bình An đang ngồi trên sô pha xem TV dưới phòng khách lầu một, hai người nghe tiếng bước chân từ phía cầu thang thì quay đầu lại nhìn, vừa nhìn một cái hai người lập tức ngây dại theo bản năng đứng phắt dậy, vẻ mặt khiếp sợ nhìn lão tổ Hàn: Người đàn ông đẹp trai như vậy đến nhà mình từ lúc nào?