Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 316

Cập nhật lúc: 2024-11-13 15:45:21
Lượt xem: 44

Chương 316:

 

 

Lưu Viễn Sơn và Tằng Hiền Lương mở to mắt nhìn, bọn họ trơ mắt nhìn chuỗi liên tục đế bọc trong bùa vàng cứ thế từ từ chìm xuống đất, qua chừng nửa phút Hàn Hướng Nhu mới hô

tên một tiếng: “Ngừng!” Lúc này chuỗi liên tục đến kia không biết đã đi tới chỗ nào, lại nhìn xuống mặt đất giống hệt như lúc trước, nhìn không ra chút dấu vết đào bới nào. Trong lòng Lưu Viễn Sơn vô cùng kích động, nếu nói bắt quỷ siêu độ là bản lĩnh cơ bản của một thiên sư, vậy chiêu Hàn Hướng Nhu vừa dùng có thể xem là phương pháp của tiên gia. Đất ông ta mua ông ta biết, lúc cử hành nghi thức đặt móng ông ta có thử đào hai xẻng, bùn đất cực kỳ rắn chắc, không dùng lực hoàn toàn đào không nổi.

Mà chuỗi liên tục đế kia vậy mà tại tự mình chìm xuống đất, đây chắc chắn không phải là chuyện đễ dàng gì. Sự thật đúng là như thế, mỗi lần Hàn Hướng Nhu dùng thuật pháp khống chế pháp khí tự chìm xuống đất đều tiêu hao rất nhiều tinh lực, mà cô không chỉ phải chôn một món mà là tám món tương ứng theo tám phương vị càn, khảm, cấn, chấn, tốn, ty, khôn, đoái. Nếu Hàn Hướng Nhu có thể một hơi bố trí xong trận pháp, thì bất kể là linh lực hay khả năng khống chế thần thức của cô đều có thể tăng cao.

 

 

Cố Bách Nhiên nhìn Hàn Hướng Nhu chôn tới pháp khí thứ ba mới nhận ra cô đang bố trí trận bát quái hóa sát tụ khí, lập tức trên mặt anh lộ ra vẻ lo lắng. Anh từng đọc về đại trận này trong sách trận pháp của môn phái. Trận pháp bố trí ở nơi có sát khí nặng nhất dùng linh lực bản thân làm mắt trận, sau đó lần lượt chôn pháp khí ở tám phương vị, thông qua trận pháp hóa sát khí thành khí vận có lợi.

 

 

Trận pháp thoạt nhìn không khó, khó là bước chôn pháp khí. Trận pháp là do Tổ sư gia truyền xuống, vị lão tổ khí chất tựa trích tiên đó chắc chắn không thể dùng công cụ đào hố được, người ta dùng linh khí trong cơ thể làm pháp khí chìm xuống địa mạch dưới lòng đất. Vị trí địa mạch cạn thì vài mét sâu thì vài chục mét cũng có, đều phải dựa vào thần thức để cảm ứng, lệch một chút cũng không được, yêu cầu cực cao đối với người bày trận.

 

 

Từ sau khi Cố Bách Nhiên gia nhập phái Thiên Nhất chính thức tiếp xúc với huyền học mới biết được, trình độ của Hàn Hướng Nhu đủ để làm vô số người tu luyện cả đời cũng không sánh kịp. Mà trên diễn đàn huyền học cũng có đề tài thảo luận thế này, đệ tử Huyền môn trên cơ bản đều đặt vị trí Hàn Hướng Nhu ngang hàng với chưởng môn của núi Lông Hổ và phái Mao Sơn. Thậm chí nhiều đệ tử huyền môn còn cảm thấy bản lĩnh của Hàn Hướng Nhu còn cao hơn các vị chưởng môn đó một tầng.

TBC

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-316.html.]

Chẳng qua dù cho Hàn Hướng Nhu lúc này vô cùng lợi hại, chỗ tốt khi cô hoàn thành trận pháp cũng rất nhiều nhưng Cố Bách Nhiên vẫn lo lắngHàn Hướng Nhu bày trận tiêu hao quá lớn mà tổn thương cơ thể. Anh không khỏi đi tới vài bước, nghĩ thầm nếu Hàn Hướng Nhu không chịu nổi anh sẽ độ chút khí thuần đương trên người cho cô, trợ giúp cô hoàn thành trận pháp. Lúc này Hàn Hướng Nhu tập trung mọi sự chú ý vào trận pháp không dám chậm trễ dù chỉ một chút, theo từng pháp khí được chôn xuống, mồ hôi trên trán Hàn Hướng Nhu càng ngày càng nhiều, sắc mặt cô cũng đần tái nhọt đi. Khi chôn đến pháp khí thứ sáu, Hàn Hướng Nhu cảm thấy cả người như nhũn ra cô tung tay suýt nữa té ngã. Cố Bách Nhiên vẫn luôn chú ý tình hình của cô thấy thế lập tức vọt qua ôm cô vào lòng, Ngay lúc anh muốn độ dương khí trong cơ thể cho cô thì chợt thấy đa thịt cô tỏa ra ánh sáng vàng nhạt. Mà Hàn Hướng Nhu lại không hề phát hiện thay đổi trên cơ thể mình, cô vô lực tựa người vào lồng n.g.ự.c Cố Bách Nhiên, bỗng nhiên cô cảm thấy từng tuồng khí như dòng nước ấm chảy ra từ kinh mạch tẩm bổ cơ bắp mệt mỏi trên người mình.

 

 

Cơ thể Hàn Hướng Nhu dần khôi phục sức lực, cô cũng rời khỏi ôm ấp của Cố Bách Nhiên. Một đám người đứng cách đó mấy mét nhìn cơ thể Hàn Hướng Nhu tỏa ra ánh sáng vàng nhạt, ánh mặt trời chiếu vào rực rỡ lóa mắt như tiên.

 

 

Lưu Viễn Sơn xem mà trợn mắt há hốc mồm, ông ta dùng khuỷu tay chọt chọt ông bạn Tằng Hiền Lương cũng đang ngớ người nói nhỏ: “Đại sư Hàn sắp hóa thành tiên rồi à?”

 

 

Tằng Hiền Lương tấm tắc khen ngợi hai câu, hai mắt chớp cũng không dám chớp chỉ sợ bỏ lỡ kỳ cảnh trước mắt: “Tôi cảm thấy bản lĩnh của Hàn Hướng Nhu cũng chả thua gì thần tiên cả.”

 

 

 

 

Có ánh sáng công đức khôi phục thể lực, Hàn Hướng Nhu vô cùng nhẹ nhàng chôn số pháp khí còn lại xuống lòng đất.

Loading...